Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 201

Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********



Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Tôi nhìn Ngân Hoa giáo chủ một cái, cũng không hề trả lời cô ta. Tay Ngân Hoa giáo chủ vẫn đặt trên vai tôi, thấy tôi không trả lời liền nói với tôi: cứ thực hiện kế hoạch trước đi. Nếu Liễu Long Đình và cô xảy ra quan hệ, lát nữa tôi sẽ đẩy tất cả tinh khí trên người Liễu Long Đình ra ngoài. Anh ta vốn sẽ không muốn lấy tinh khí cho

Sau khi Ngân Hoa giáo chủ nói xong lời này, bàn tay cô ta càng dùng sức bóp chặt vai tôi, sau đó phi vào trong bụng tôi.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Nghĩ đến việc tôi còn phải đối mặt Liễu Long Đình, hận thù trong lòng chưa dứt của tôi đối với anh ta bắt đầu cuồn cuộn lên. Một đứa bé chưa sinh ra đã bị coi như vật chứa, nhà tan cửa nát, đi theo bà nội nhiều năm lại chỉ để trở thành vật chứa giúp Ngân Hoa giáo chủ sống lại? Mà hết thảy những thứ này đều do Liễu Long Đình bày ra. Anh ta khiến cho tôi yêu thương anh ta, lại vứt bỏ tôi nhanh như vậy, loại nhục nhã này khiến tôi hận không thể giết anh ta ngay lập tức.

Nhưng mà nói đến cũng buồn cười. Lúc trước tôi nhận tất cả thống khổ chỉ trích để yêu anh ta như vậy. Khi ai cũng nói anh ta không yêu tôi, tôi cũng không tin, chỉ biết càng thêm kiên định yêu anh ta, cuồng dại si mê anh ta khiến tôi còn phải cảm động vì mình. Khi đó, tôi yêu anh ta như vậy bởi vì anh ta cũng yêu tôi, tôi không cần anh ta làm cái gì, nguyện ý cùng anh ta đối mặt với tất cả. Chỉ cần anh ta yêu tôi, cái gì tôi cũng nguyện ý làm anh ấy. Nhưng tình cảm sâu đậm hiện giờ của tôi lại bị anh ta đùa giỡn. Tất cả những lời tâm tình mà anh ta nói với tôi từ trước đến nay đều biến thành vết mực đen đậm mùi, mặt anh ta thành vết dơ bẩn, lòng bị lừa dối đến tối đen. Trước kia yêu anh ta sâu đậm bao nhiêu, hiện tại tôi hận anh ta bấy nhiêu.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Tôi đứng dậy đi đến trước gương, nhìn gương mặt tiều tụy và đôi mắt đỏ đến khóc trong gương. Lúc trước tôi yêu Liễu Long Đình đến hèn mọn, là tôi không xứng với anh ta, là tôi si tâm vọng tưởng anh ta. Nhưng cho dù trở thành người hèn mọn lần nữa, tôi cũng muốn ăn miếng trả miếng cho Liễu Long Đình thống khổ.

Tôi thản nhiên trang điểm trước gương, ít nhất không để người ta thoạt nhìn đã thấy tôi xấu. Dù sao đàn ông đều thích phụ nữ xinh đẹp, Liễu Long Đình cũng vậy, nếu không anh ta sẽ không coi trọng Ngân Hoa giáo chủ. Hiện tại tôi tính hợp tác với Ngân Hoa giáo chủ, tôi chôn sâu tất cả hận thù với Liễu Long Đình trong lòng. Muốn giết anh ta, tôi nhất định phải diễn kịch, diễn kịch cùng anh ta.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Đợi đại khái hơn ba mươi phút, cửa mở, Liễu Long Đình đã trở lại, mang theo một ít đồ ăn và rau củ, đặt trước mặt tôi, sau đó nói tối ăn đi.

Nhìn thấy anh ta như vậy, tôi mới nhớ tới nguyên nhân Liễu Long Đình ra ngoài, bởi vì tôi đói bụng. Nước mắt ban đầu đã nuốt ngược vào trong hiện tại lại lấp tức rơi xuống, trong lòng thậm chí có âm thanh nói cho tôi biết, nếu vừa rồi Ngân Hoa giáo chủ không đi ra thì thật sự tốt biết bao. Cho dù Liễu Long Đình muốn gạt tôi, vì sao lại không gạt hoàn toàn, không vạch trần chân tướng lúc tôi chết, như vậy khi tôi chết vẫn sẽ yêu anh ta. Nhưng mà hiện tại, anh ta lại cho tôi sống trong thống khổ, nhìn thấy rành mạch hết thảy những gì anh ta làm cho Ngân Hoa giáo chủ, làm cho tôi khổ sở, làm cho tôi thống khổ, làm cho tôi hận anh ta đến mức sống không bằng chết. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Tôi không ăn những thử Liễu Long Đình mang tới, Liễu Long Đình cũng không có kiên nhẫn với tôi như trước nữa, thấy tôi không ăn liền thong dong lấy một hộp cơm từ trong túi ra, nói với tôi: "Cô không đói sao? Ăn đi, vì sao lại không ăn? Sai tôi làm cái này cái kia, chơi rất vui phải không?"

Đúng vậy, tôi xem anh ta giống như kẻ ngốc vì Ngân Hoa giáo chủ liền cảm thấy chơi vui lắm, nhưng những lời này đương nhiên tôi không thể nói ra thành lời với anh ta. Tôi không thể để cho anh ta chán ghét tôi được. Nếu anh ta chán ghét tôi, ngay cả cơ thể của tôi anh ta cũng sẽ thấy ghét. Ít nhất hiện tại tôi chỉ có thể xác định duy nhất một việc là anh ta không phản cảm với cơ thể tôi. Chỉ cần anh ta không phản cảm, tôi sẽ có thể chủ động xuất kích. Mặc kệ thế nào, tôi cũng phải lấy được tín nhiệm của anh ta, sau đó tôi và Ngân Hoa giáo chủ mới nội ứng ngoại hợp để đưa anh ta vào chỗ chết.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Liễu Long Đình mắng tôi như vậy, nước mắt tôi lập tức rơi xuống. Lúc này Liễu Long Đình đứng ở trước mặt tôi, thấy tôi khóc cũng không tiếp tục hung dữ với tôi nữa, nhưng cũng không an ủi tôi mà nói với tôi: “Sống cho thật tốt đi, đừng tưởng rằng cô chết chính là giải thoát. Cô đừng quên, cô còn có bà nội, bố mẹ ruột, chỉ cần cô chết bọn họ cũng sẽ chôn cùng cô.

Liễu Long Đình nói tới mẹ tôi, tôi mới nghĩ tới lời vừa rồi Ngân Hoa giáo chủ nói với tôi, nói rằng mẹ tôi bị hiếp cũng do Liễu Long Đình sắp xếp. Mặc kệ là thật hay giả, nhưng điều này đủ cho tôi càng thêm kiên định vào quyết định giết Liễu Long Đình của tôi. Sau khi Liễu Long Đình đe dọa tôi rồi xoay người, tôi dùng sức ôm lấy anh ta từ sau lưng, chuẩn bị đã thật lâu, tôi giả vờ tình sâu ý nặng với anh ta, nói với Liễu Long Đình: "Long Đình, anh đừng rời khỏi tôi. Tôi biết tôi sai rồi, tôi được ở cùng anh là do có thân phận của Ngân Hoa giáo chủ, tôi mới có cơ hội yêu anh, anh mới có thể ở một chỗ cùng tôi. Vừa rồi là tôi nhất thời xúc động, tôi không nên mơ tưởng xa vời rằng anh sẽ yêu tôi, nhưng mà tôi không thể không có anh. Tôi muốn ở bên cạnh anh, tôi yêu anh, cho nên van cầu anh, có thể đối xử với tôi như từ trước đến nay, trước khi tôi chết được không? Tôi cam đoan tôi nhất định nghe lời, sẽ nghe lời mà. Chỉ cần anh có thể ở cạnh tôi vài tháng nữa, chờ đến lúc ấy, tôi sẽ không bao giờ quấn quýt lấy anh nữa. Cho dù tôi có kiếp sau, tôi cũng sẽ không xuất hiện trong mắt anh nữa."

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Tôi vừa khóc vừa nói những lời này, trong nháy mắt, trong lòng tôi thật sự đã nghĩ sẽ theo cách thức này để sống. Tôi không hy vọng xa vời Liễu Long Đình thích tôi, chỉ thầm mong làm cho anh ta đối xử với tôi như trước kia, tôi có chết cũng cam tâm tình nguyện.

Nhưng mà mong cũng chỉ là mong, gương đã vỡ làm sao có thể lành lại. Từng vết sẹo bị kích thích mà nứt ra, vĩnh viễn cũng không thể khép lại. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Sau khi tôi ôm anh ta, quả thật Liễu Long Đình đã dừng bước chân lại, trầm mặc một hồi sau đó nói với tôi: “Không cần phí công giãy dụa như vậy nữa, tôi không thương cô là sự thật, nhưng chỉ cần cô nghe lời, nề mặt cô tạo thân thể cho Ngân Hoa giáo chủ, tôi sẽ cố gắng để bảo toàn cho cô một mạng.

Hừ, đây là đang thương xót tôi sao? Miệng tôi vẽ ra một nụ cười lạnh. Liễu Long Đình nghĩ anh ta rất cao thượng phải không? Bảo tôi nghe lời, sinh ra người yêu anh ta, anh ta sẽ lo lầng để cứu tôi một mạng. Anh ta không biết hiện tại tôi sống còn thống khổ hơn cả chết, tôi cần cái lòng tốt của anh ta hay sao?

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Tôi nằm tay Liễu Long Đình vẫn chưa chịu buông ra, mà Liễu Long Đình cũng không mạnh mẽ kéo tay tôi ra. Dù sao quan hệ của tôi và anh ta vẫn phải tiếp tục, cho dù anh ta không nguyện ý ở bên cạnh tôi, nhưng cũng giống như Ngân Hoa giáo chủ đối xử với anh ta, anh ta cần tôi, kể cả không thích tôi đến mức nào nữa, cũng sẽ không làm căng quan hệ giữa chúng tôi lên nữa. “Long Đình, anh có thể xoay người ôm tôi không? Tôi bị anh làm bị thương đau thấu tim gan, anh không thể xoay người ôm tôi sao?"

Tôi không biết khi tôi nói những lời này thì chính tôi có bao nhiêu ghê tởm, nhưng sau khi Liễu Long Đình nghe tôi nói xong, chờ một hồi lâu mới xoay người lại về phía tôi, tay đặt lên đầu vai tôi, đúng với vị trí Ngân Hoa giáo chủ vừa bóp ban nãy, sau đó ôm tôi vào trong lòng anh ta.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Tiếng tim đập của Liễu Long Đình vang lên bên tai tôi. Trước đó tôi nghĩ những tiếng tim đập này là vì tôi mà có, nhưng tất cả những gì Liễu Long Đình làm đều là vì Ngân Hoa, tất cả chuyện thân mật đều do anh ta tự biên tự diễn. Nước mắt của tôi càng không khống chế được mà chảy ra, tôi thương anh ta như vậy, thương anh ta, yêu anh ta đến mức nguyện ý buông tha cho hết thảy, đại học tôi mong muốn, cuộc sống của tôi, người thân của tôi. Vì sao anh ta lại không nguyện ý để một chỗ trống trong trái tim cho tôi, cho dù chỉ là một chút thôi tôi cũng sẽ cảm thấy mỹ mãn.

Tôi vừa rơi nước mắt vừa hôn lên mặt Liễu Long Đình. Đây là người đàn ông tôi từng yêu sâu đậm, rất nhanh sẽ phải đánh nhau với tôi. Khi tôi hôn Liễu Long Đình, đương nhiên Liễu Long Đình muốn tách khỏi tôi. Hiện tại tôi không muốn quan hệ giữa chúng tôi vỡ tan, anh ta đã muốn né tránh tôi, còn nói có thể sẽ cố gắng cứu tôi một mạng. Chỉ là lúc đó khi Ngân Hoa giáo chủ vừa xuất hiện, chính anh ta liền hận không thể giết tôi. Cũng may Ngân Hoa giáo chủ đã chứng minh cho tôi trước, răng trong lòng anh ta thật ra chưa từng có tôi.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Liễu Long Đình trốn tôi, tôi liền ôm lấy mặt anh ta, lại hôn anh ta một lần nữa. Khi đầu lưỡi của tôi vào trong miệng Liễu Long Đình, tôi nhớ tới vừa rồi anh ta và Ngân Hoa giáo chủ hôn sâu ở trước mặt tôi hơn mười phút. Lúc này tôi lại hôn Liễu Long Đình, trong dạ dày quặn lên từng cơn, tôi ghê tởm đến mức muốn nôn hết ra. Nhưng tôi vẫn chậm rãi hôn anh ta, đầu lưỡi chạm đến từng góc trong miệng anh ta, tình sâu ý đậm kéo Liễu Long Đình ngã xuống trên chăn ở phía sau.

Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Bình Luận (0)
Comment