Hệ Thống Ngươi Chơi Ta

Chương 34 - Thẻ Phong Ấn

Trong đống đổ nát Ám Chủ đi ra, xuất trần cảnh không phải dễ dàng như thế muốn đánh bại là đánh bại.

-Cũng chỉ có như vậy, xem ra ngươi không muốn giữ đầu nữa rồi.

Quần áo có chút tả tơi Ám Chủ vạch ra một đường thẳng rộng lớn giữa bãi đá đổ nát hướng về phía Trấn Đông , Trấn Đông cũng không đứng im cầm trên tay khiên trống đỡ.

Cheng!

Một tiếng kim loại vang vẳng, tấm khiên chắc chắn chia làm hai, thấy Trấn Đông có lẽ hết cách phản kháng, Lã Phong với Tiểu Lang trong bụi cỏ xông ra.

Ám Chủ cũng không quan tâm hai bóng người kia, lão cảm nhận bọn họ từ sớm rồi nhưng yếu quá cũng chả để ý mấy.

-Vô ích dù kéo thêm bao nhiêu người nữa thì cũng chỉ nạp thêm đầu thôi.

Sát khí lan tỏa kiếm khí mang theo mùi máu tươi phóng xuất ra, như vũ bão đá cây ở xung quanh bị vỡ nát thảnh mảnh vụn.

Thấy được cơn lốc đỏ ngòm hướng về phía mình Trấn Đông móc ra trận pháp bảo hộ, chỉ được 2 giây trận pháp xuất hiện vết nứt lập tức bị phá mất.

Một cái không được Trấn Đông móc thêm vài cái, nhằm câu giờ tìm cách ứng phó, nhìn hai thằng đệ chật vật hắn cũng hơi chút áy náy, đáng lẽ nên bảo bọn họ không nên đi theo.

Lao về phía Lã Phong, Trấn Đông móc trong túi lọ đan được.

-Cắn thuốc…

Mới dứt lời một đường kiếm chắn giữa hai người, Ám Chủ mặt lãnh khốc ra kiếm về phía Trấn Đông, không chậm trễ Lã Phong lấy đan dược nốc thẳng vào miệng.

Như hóa siêu saiya tóc lão dựng lên thiếu mỗi màn kameha thôi thì chả khác gì goku.

Lã Phong điên cuồng bay vào tấn công Ám Chủ nhờ vậy Trấn Đông né ra được, bỗng hắn để ý nhìn vào lọ thuốc tên tay.

Cmn nhầm thuốc rồi, bên kia Lã Phong không còn xài kiếm nữa lão quăng luôn, xài miệng cạp Ám Chủ. Từng đường cắn đau nhói làm cho Ám Chủ phát điên, suốt mấy chục năm ông chưa từng gặp trường hợp nào như này cả.

Ở cách đó không xa Tiểu Lang có mấy cái dấu hỏi trên đầu, không lẽ chơi với mình riết Lão Lã hóa chó, đúng là chơi với bạn như thế nào thì thành thế ấy nha.

Lã Phong uất ức lắm, lúc đầu cắn thuốc cảm giác rất phê, dần dần lão mới thấy không đúng, như răng rất là ngứa tay thì muốn bò rồi dẫn đến cảnh tượng này, mà cũng phải công nhận cắn người đã miệng phết.

Bối rối một hồi Ám Chủ rất nhanh lấy lại được bình tĩnh, xài vài chiêu làm cho chó điên Lã Phong phải giữ khoảng cách.

-Trấn Đông đánh không lại chơi thả chó, chơi thế chơi mình ngươi đi.

Trấn Đông áy náy gãi đầu.

-Ta đưa nhầm thuốc một chút, ngươi đến để lấy mạng ta nên xài thủ đoạn gì kệ ta, ngươi cảnh giới cao như thế ức hiếp chiến lực rác rưởi như ta, cũng nên vào chuống gà chơi một mình là vừa.

Nói xong hắn chạy đến Tiểu Lang, dốc hết đống đan dược trong bình vào miệng nó.

Một tiếng rú gào như của husky vang lên.

Thêm một con chó điên hình người bay vào cắn Ám chủ.

-Cmn, Trấn Đông ngươi có giỏi thì tự mình vào cắn ta.

Trấn Đông nghe khích cũng không ngu gì mà nốc loại đan ấy, được câu giờ hắn chạy ra xa kiếm thêm cách để đối phó.

Thật ra dùng linh thể là có thể thắng được nhưng Trấn Đông muốn dùng sức mạnh lão già này một thời gian, nếu hút hết linh khí thì phế lão mất. Lục trong cửa hàng hệ thống hắn thấy một thứ rất rất hay.

Thẻ phong ấn: có thể phong ấn kẻ địch từ xuất trần cảnh trở xuống trong 1 tháng .(2000 điểm/cái)

Không nghĩ nhiều Trấn Đông lấy luôn một cái, rồi phóng ra lại cuộc chiến, ám chủ thấy hắn càng ngày càng lại gần khinh thường nói.

-Như thế mà không sợ rồi bỏ chạy, ồ ngươi đang muốn tiếp cận ta sao, được lại đây.

Tay ông cũng không quên ngoắc ngoắc vài cái.

Tiểu Lang với Lã Phong ngừng cắn, đứng 4 chi nhìn nhau ánh mắt không hiểu.

Bỗng Trấn Đông lấy trong tay thẻ bài quăng vào mặt ám chủ, đương nhiên là lách nhẹ cái là ám chủ né được nhưng né được không có nghĩa là tránh được.

Một cơn lốc từ bên trong lá bài hút ám chủ vào, rồi nó từ từ rớt xuống, xung quanh im phăn phắt như có chuyện gì xảy ra.

Trấn Đông nhặt bài rồi hối hả nói.

-Ở đây chắc có thành viên khác của Ám Ma chuồn thôi.

Trên tàu bay đang ăn kem Trấn Minh ánh mắt sáng lên, lại có đồ chơi hay có thứ như lá bài kia thì tiền lại có thêm một mớ, hắn cười sung sướng.

-Đúng là em trai của ta, cho ta thêm kem Điểu muội

Về đến tàu bay Trấn Đông mang lên cái thẻ nhìn, bên trên tấm thẻ có hiện tên với hình Ám Chủ tạo kiểu ngầu lòi. Trấn Đông nghĩ thầm, nếu như bắt hết kẻ thủ vào thẻ rồi kêu chúng đánh nhau đến chết, có lẽ rất hay nha.

Mỗi tội thì hắn nghèo điểm quá, thẻ phong ấn bằng tới hai con linh thể trưởng thành lận, diệt cũng phải kha khá thiên ngoại tà ma với ma giáo mới trữ được số lượng lớn.

Lâm Ngạo chạy ra hỏi thăm.

-Sư phụ người không sao chứ, đễ tử nghe nói người đánh nhau với xuất trần cảnh cao thủ.

Trấn Đông lắc đầu cười.

-Ngươi lo xa rồi sư phụ ngươi về được đến đây thì làm gì có chuyện phát sinh, lo ma luyện tập đi.

Cười mắng vài câu hắn đá đít đuổi Lâm Ngạo đi đi.

Tác Giả: mọi người thông cảm dạo này mình bận một chút, lâu lâu mới kên chương được, rất xin lỗi.

Bình Luận (0)
Comment