Hệ Thống Ngươi Chơi Ta

Chương 14 - Sự Khủng Bố Của Lựu Đạn.

Ở một phân bộ ma giáo, một tên đầy tớ hốt hoảng chạy vào hành lang, nơi một bóng người ngồi trên bảo tọa.

-Thưa chủ nhân, Ám Ma bọn chúng đang tập chung bên ngoài, có lẽ đang chuẩn bị tấn công. Xin chủ nhân hãy cho huynh đệ chỉ thị.

Ngồi trên bảo tọa là một tên gầy gò, da mặt xanh xao, chả khác gì thằng nghiện. Nhưng đừng coi thường thằng nghiện này, ngồi lên được chức thủ lĩnh phân bộ của ma giáo thì có ai là tầm thường. Hắn tên Lục Hưng , cảnh giới đạo tâm cảnh tầng hai.

Lục Hưng nhếch môi cười tàn nhẫn.

-Nghe đâu dạo gần đây chúng tăng mạnh thực lực, tiêu diệt rất nhiều phân bộ ma giáo. Bảo huynh đệ chuẩn bị, cùng Lục Hưng ta cho chúng xem ma giáo không phải nơi dễ dây vào.

Rồi hắn kéo theo đám bầy tôi trung thành ra ngoài. Bầu trời mưa tầm tã, từng hạt mưa rơi vào thấm ướt y phục mỗi người như tăng thêm sự lạnh lẽo.

Hai đám người đứng tách biệt hai bên, như một rào chắn vô hình ngăn cách họ.

Trước khi khởi đầu cuộc chiến, để tăng lên bầu không khí đương nhiên không thể thiếu những màn trash talk và gáy đi vào lòng người.

-Đẫn khí tầng một đến tầng năm ta còn chưa sợ, sợ gì thằng dẫn khí tầng bảy như ngươi.

-Một mình ta chấp hết.

-Hôm nay có lẽ nhiều người sẽ mất mạng nhỉ?

-Cái chết như là cơn gió-luôn luôn ở bên ta.

Dẫn đầu đội Ám Ma tại đây là Ma Ngưu, hắn hét lên.

-Mọi người chuẩn bị.

Lục Hưng cũng gằn giọng.

-Nếm máu thôi thuộc hạ của ta.

Lên!

Lên!

Bỗng có chút gì đó không giống kịch bản xảy ra. Ám Ma đội cầm một thứ gì đó có hình cầu quăng vào đám người ma giáo, rồi xách quần chạỵ.

Lục Hưng có chút đơ, cmn các ngươi có hay không lag? Đang đánh nhau hăng tự nhiên chơi chọi đồ xong chạy, không đúng kịch bản nha. Từ khi nào bọn ta mạnh đến nỗi phải bỏ chạy? Làm ta ngồi nghĩ câu thoại nãy giờ.

Một tên ma giáo tò mò cầm thứ hình cầu kia lên, Lục Hưng phát giác ra không ổn định chạy , nhưng đã không còn kịp nữa rồi.

-Đùng!

-Đùng!

-Đùng!

Thứ hình cầu ấy chính là lựu đạn, Trấn Đông mới chế được một quả nghịch thì đã đến tai Trấn Minh. Thếlà lại sản xuất số lượng lớn,Ma Ngưu được lệnh đi test thử.

Đội hình ma giáo, kẻ yếu thì banh xác, kẻ mạnh thì trọng thương. Lục Hưng chật vật gào lên.

-Ám Ma các ngươi chỉ có như thế ? Có giỏi, ra tay đôi với ta.

Ám Ma đội nhìn nhau một hồi, mỗi người móc trong người ra một qủa lựu đạn ném tiếp.

Đùng!

-Có giỏi thì đừng ném.

Đùng!

-Đợi xem khi hết thứ đó, các ngươi sẽ làm được gì, ta thề lúc đó sẽ là ngày dỗ của các ngươi.

Đùng!

-Ta vẫn còn dư sức chịu đựng được.

Đùng!

-Đừng ném nữa

Đùng!

Đùng!

Đùng!

-Xin các ngươi , ta đau lắm, tha mạng.

Xin lỗi ở đây chúng tôi không làm thế.

Đùng!

Cứ như thế một thủ lĩnh phân bộ ma giáo Đạo Tâm cảnh bị mài chết.Đến khi không còn giọng nói nào phát ra nữa , thì đội Ám Ma mới ngừng ném.

Ma Ngưu lắc đầu, tưởng rằng tên đại ca đã đủ khủng bố ,giờ lôi đâu ra thêm tên đệ đệ dẫn nhau đi lăn lộn. Đã thế tên Trấn Đông này còn rất hay ngứa tay, chế vài món cũng đủ làm người ga úp mặt vào bồn cầu khóc.

Thử chọc vào hai huynh đệ này xem, có tin hay không ngày mai nhà ngươi thành bãi thử vũ khí?

Thu dọn xong chiến trường Ám Ma lại tiếp tục nhiệm vụ của mình.

Bình Luận (0)
Comment