[Harry Potter][Đồng Nhân] Tương Ngộ Tại Hogwarts

Chương 60

------------------------------------------

Beta: Vũ Minh Nguyệt

------------------------------------------

" Ann !" Buổi sáng thứ bảy, Ann đang ngáp dài ngáp ngắn từ phòng sinh hoạt chung Slytherin đi đến tầng một của lâu đài, thì bị một người xông tới ôm lấy, cô cũng không né tránh, bởi vì nhìn thấy người này cô liền đoán được đã xảy ra chuyện gì.

Hermione nhào vào người Ann, khóc rất đau khổ, Fanny chậm hơn Hermione vài bước, cô nàng giơ tấm giấy da nhăn nheo trên tay lên, gương mặt cũng buồn bã " Hagrid vừa gửi cú mèo cho bọn tớ... Bác ấy thua kiện rồi, Buckbeak bị xử tử hình, ngày thì chưa xác định."

Nói đến hai chữ này, Ann cảm giác cơ thể bị ôm chặt hơn, chỉ có thể nhẹ nhàng an ủi "Ừm, nhưng mình nhớ không phải chúng ta còn có thể kháng cáo sao ?"

Hermione nghẹn ngào nói "Cha của Malfoy uy hϊếp người của Ủy ban, cậu cũng biết ổng là người như thế nào mà. Cái Ủy ban đó gồm toàn một đám già nhát cáy, và họ sợ cha của Malfoy chết khϊếp. Tuy là còn có thể xin kháng án, nhưng mình chẳng thấy có chút hy vọng gì hết... sẽ chẳng có gì thay đổi đâu."


Từ lần thứ hai Black xông vào tấn công lâu đài, thì bởi vì an toàn tính mạng của học sinh, buổi tối không có khả năng đi tới chỗ Hagrid được.

" Buổi chiều thứ hai có lớp Chăm sóc Sinh vật huyền bí của Hagrid, đến lúc đó tụi mình lại tìm bác ấy... Chắc là sẽ có biện pháp khác." Ann vỗ vỗ lưng Hermione an ủi.

Chờ ba người đi tới hành lang bên ngoài nhà ăn, Harry và Ron đang hăng hái chạy tới " Tốt quá, mấy cậu đều ở đây !" Harry nói.

" Hai bọn mình định đi tìm bồ nè Herrmione, nhưng không thấy bồ ở phòng sinh hoạt chung..." Ron mau chóng nói, nhưng ngay sau đó lại phát hiện vẻ mặt của Hermione và Fanny không ổn lắm, nghi hoặc hỏi " Làm sao vậy ?"

Harry hiển nhiên cũng phát hiện hai người có gì đó không bình thường, đem tầm mắt dời qua Ann.

Ann nhìn xung quanh, hiện tại chưa phải là giờ ăn nên người lui tới cũng không nhiều " Chúng ta lên tầng hai tìm một cái phòng học trống trước nhỉ ?"


Tuy là câu hỏi, nhưng Ann cũng trực tiếp đi thẳng lên trên, cả đám cũng theo sau cô.

Ann tùy ý kiếm một phòng học trống rồi ngồi đại vào dãy bàn, lấy bạc Sickles ra gõ theo nhịp lên mặt bàn, nhìn mấy người đã ngồi xuống, nhướng mày hỏi Ron và Harry " Chuyện gì ?"

" Tối hôm qua tớ buồn chán lật xem tấm bản đồ Đạo Tặc..." Harry bắt đầu kể lại chuyện tối qua của hắn gặp được " Tớ nhìn thấy một cái tên không thể tưởng tượng được !"

Hermione và Fanny lúc này cũng tập trung nhìn vào Harry.

" Là Pettigrew ! Tớ nhìn trên bản đồ Đạo Tặc thấy được tên của Pettigrew đang hoạt động ở hành lang của phòng sinh hoạt chung Gryffindor !"

Nghe được cái tên này, Hermione và Fanny hít một hơi lạnh " Làm sao có thể ?" "Pettigrew đã chết rồi mà ?" Hai người đồng thời kinh ngạc nói.

Ann kêu Harry nói tiếp.


" Đúng vậy, tụi mình đều từ Fudge nghe được rằng Pettigrew đã chết, vì thế tớ liền ra ngoài xem thử rốt cuộc là chuyện gì !"

" Harry !" Giọng của Fanny vang lên " Trời ạ ! Harry sao bồ lại dám làm vậy ?" Hermione cũng nói tiếp.

Harry không để ý giọng điệu kinh ngạc của hai người họ, tiếp tục nói " Tớ đi ra hành lang, ngoài đó không có ai cả nhưng trên bản đồ thì Pettigrew cách tớ càng ngày càng gần, nhưng mà chả thấy ai xuất hiện ! Tớ nghĩ bản đồ đã tầm bậy, tính toán quay về kí túc xá thì gặp phải Snape."

" Giáo sư Snape ! Harry, là giáo sư Snape !" Fanny lên tiếng nhắc nhở.

" Thầy ấy phát hiện bản đồ của mình, may mà mình kịp đóng lại, nhưng thầy ấy đã dùng đũa phép chỉ lên nó, và trên mặt chữ đã hiện lên trêu chọc thầy ấy." Nói tới đây, Harry không nhịn được nhếch khóe môi cười ". Mấy con Mơ Mộng Ngớ Ngẩn, Đuôi Trùn, Chân Nhồi Bông, và Gạc Nai đã hiện lên chế nhạo thầy ấy."
" Snape rất tức giận, thầy ấy định cấm túc tớ, nhưng sau đó giáo sư Lupin đã xuất hiện và kịp thời cứu tớ, thầy ấy bảo biết chuyện tấm bản đồ này, nhưng không định trách cứ gì tớ, chỉ là đem nó đi tịch thu thôi... Snape còn hỏi tớ một câu kì quái, rằng tấm bản đồ này có phải nhận được từ người làm ra nó không ? Tớ cũng có hỏi lại chuyện này với giáo sư Lupin, thầy ấy nói là người tạo ra tấm bản đồ này có ý định dụ tụi mình rời khỏi lâu đài, bọn họ cho như vậy là chuyện cực kì thú vị."

" Giáo sư Lupin còn nói thầy ấy đã từng gặp người chế ra tấm bản đồ này, cho rằng tớ không nên một mình ra ngoài vào ban đêm."

Harry nói xong, tiếng gõ nhịp trên mặt bàn cũng ngưng lại, toàn bộ phòng học yên tĩnh hẳn đi.

Trong lúc nhất thời không có ai nói gì.
Vụ việc của bộ ba vai chính cứ một đợt lại kéo thêm một đợt, như vậy thì sẽ không chấm dứt được nha, vốn chỉ tính định giúp đỡ Hermione, cuối cùng dính tới mâu thuẫn của ba người họ, hiện tại ba người làm lành rồi cô cũng không còn lí do gì để giúp đỡ nữa, vẫn là tại vì lúc đầu giúp đỡ nên bây giờ muốn tách ra cũng không được.

" Hermione, cậu thấy chuyện này thế nào ?" Ann đem vấn đề chuyển qua cho Hermione.

Hermione ban đầu rất sửng sốt, nhíu mày nhìn Ann, nàng có một loại cảm giác không tên Ann không có ý định tiếp tục tham dự chuyện này. Nhưng người khác thì chỉ cảm thấy Ann như mọi lần đặt câu hỏi gợi mở, đều nhìn về Hermione.

Ann cũng nhìn vào Hermione, không có lẩn tránh, khóe miệng cong lên mỉm cười, tỏ vẻ như mình đang đợi nàng giải thích.

" Ừm, vậy tớ có một vấn đề, Harry bồ có nói với giáo sư Lupin chuyện đã thấy Pettigrew trên bản đồ không ?" Hermione cũng không còn cách nào, chỉ ra vấn đề.
Ann gật đầu, nhìn về Harry, hai người kia cũng nhìn theo.

" Tớ có nói, tớ nói bản đồ này hình như không chính xác lắm, tớ thấy trên đó hiện tên của Pettigrew..."

" Vậy thầy ấy nói gì ?" Fanny hỏi.

Harry nhanh chóng trả lời " Không có khả năng."

" Không có khả năng ?" Hermione nhíu mày hỏi " Thầy ấy nói vậy ư ? Vậy ý thầy ấy là bản đồ không có khả năng sai sót ? Hay là nói Pettigrew không có khả năng xuất hiện trên tấm bản đồ."

" Khẳng định là nói Pettigrew không có khả năng xuất hiện rồi, mấy cậu không nhớ là sau khi Black gϊếŧ chết Pettigrew, mẹ ông ta nhận được cái gì không ?" Ron nói.

" Một tấm huân chương Merlin nhất đẳng và một đầu ngón tay, cậu đã kể mấy lần rồi..." Fanny nói.

Ron dùng bộ dáng thường ngày lớn tiếng nói " Đúng vậy, cái này là mấy người ở Bộ phép thuật tận mắt chứng kiến mà !"
Fanny nghĩ ngợi rồi nói " Nhưng tớ cứ cảm thấy nó quái quái sao đấy..." Nhưng nhất thời cô nàng chả nghĩ ra được gì cả, bèn nhìn Ann cầu xin giúp đỡ " Ann, cậu thấy thế nào ?"

Ann đang cầm bạc Sickles trong tay chơi đùa thì nói " Tớ cảm thấy thế nào không quan trọng, Harry cậu cảm thấy là nghiêng về chiều hướng thứ hai đúng không ?"

Harry nói " Tớ cảm thấy bản đồ không chính xác, Pettigrew đã chết, nhưng tớ thật sự nó nhìn thấy tên ông ta trên bản đồ."

" Hermione còn cậu ?" Ann hỏi.

" Mình không biết ..."Hermione nhìn Ann, vì để xác định suy nghĩ trong lòng, nàng liền hỏi " Ann, cậu hỏi như vậy nghĩa là nghiêng về chiều hướng thứ nhất hả ?"

Ann ngừng xoay đồng xu trên tay lại, cô dùng ngón cái đẩy mạnh đồng xu bay lên cao, keng một tiếng sau đó khi rớt xuống thì lấy mu bàn tay hứng lại.
" Mình cũng không biết, vậy để nữ thần may mắn giúp đỡ đi." Nói xong Ann lấy tay đã che đồng xu lại, bạc Sickles hiện lên mặt hình.

" Ồ, là mặt hình, vậy đây là đáp án của mình." Ann bỏ đồng xu vào trong túi, ngồi lại nghiêm chỉnh " Cho nên đa phần tụi mình đều nghiêng về phương án thứ hai. Nếu như giáo sư Lupin đã thu lại bản đồ, vậy những chuyện phiền não này để các giáo viên họ giải quyết đi, năng lực bọn họ mạnh hơn chúng ta, khả năng suy luận cũng tốt hơn nhiều. Black lần sau sẽ không dễ dàng đi vào như vậy, chỉ cần chúng ta không đi ra ngoài thì sẽ không sao, hiện tại có vấn đề khác cần được giải quyết, đó là chuyện của Buckbeak !"

" Hagrid đã thua vụ kiện, chắc chuyện này Harry và Ron vẫn chưa biết phải không ? Buckbeak sẽ bị tử hình, còn cụ thể vào ngày nào thì cũng không ai biết được."
" Cái gì ?" Ron đứng lên, Harry cũng kích động nói " Bọn họ không thể làm vậy, Buckbeak không có nguy hiểm."

" Tụi mình phải nghĩ biện pháp giúp bác ấy ! Harry ?" Ron kích động hướng về Harry nói, Harry cũng gật đầu, hắn biết Buckbeak có ý nghĩa thế nào với Hagrid, lần trước bị luật cấm rồng nên phải đưa đi, Hagrid rất buồn bã, nếu lần này Buckbeak bị tử hình bác ấy sẽ không ổn mất thôi.

" Còn biện pháp gì không ?" Harry hỏi ba cô gái.

Hermione đã xác định được suy nghĩ trong lòng, chỉ có thể ngơ ngác nhìn Ann. Ann bị Hermione nhìn như vậy, e là cô đã bị nàng phát hiện rồi, nhưng đã quyết định như vậy chỉ có thể làm bộ như không biết gì.

Fanny cũng chú ý tới Hermione và Ann phía đối diện, mở miệng trả lời Harry " Trước mắt hiện tại tụi mình chỉ có thế kháng án thêm lần nữa, nhưng Hermione cho rằng hi vọng rất nhỏ, mấy cậu biết đó cha của Malfoy sẽ gây áp lực lên."
" Hừ ! Lại là Malfoy." Ron thở phì phò, kéo Harry lại nói " Hai đứa mình sẽ giúp đỡ mấy cậu ! Lần này năm người tụi mình hợp sức lại, khẳng định sẽ thay đổi được kết quả."

" Đúng vậy ! Tụi mình giành ít thời gian đi xem Hagrid một chút, bác ấy bây giờ chắc đang rất buồn bã." Harry đưa ra đề nghị, nhưng lại nhớ tới lời khuyên của giáo sư Lupin, hai ngày này hắn không thể rời khỏi lâu đài.

" Hai ngày này chúng ta không có khả năng ra ngoài, tốt nhất là cũng đừng nghĩ cách lẻn ra." Ann duỗi người nhìn đồng hồ rồi đứng lên " Cứ đến thư viện tra tài liệu trong hai ngày này vậy, tới giờ cơm rồi, tớ đi ăn cơm đây mấy cậu ở lại tiếp tục thảo luận hả ?"

Bốn người nhìn nhau, Ann đã đi tới cửa rồi, Fanny cũng liếc mắt cáo lỗi với ba người rồi chạy theo Ann.

Fanny đuổi theo Ann, hai người kia chưa kịp nói gì Hermione cũng đi theo, nàng chạy tới trước mặt Ann, đứng yên nhìn cô, im lặng không nói năng gì, tuy rằng nàng đuổi theo sau, nhưng cũng không biết phải mở miệng thế nào để hỏi nghi vấn trong lòng.
Đang đi thẳng, xém chút không trụ vững đụng vào người trước mặt, Ann đột nhiên phát hiện ra một vấn đề, là cô đã cao lên không ít, hiện tại có lẽ đã ngang bằng với Hermione.

Tâm tình vui vẻ cũng hiện lên trên mặt Ann, cô hưng phấn cười tươi, lấy tay so một chút " Hình như mình cao lên không ít ! Hiện tại mình cao bằng cậu rồi nè Hermione !" Nói xong cô lại quay đầu về phía Fanny hỏi " Fanny, mau đến xem có phải tớ cao ngang với Hermione rồi không ?"

Ann nói xong, giữ bả vai của Hermione suиɠ sướиɠ nói " Đừng nhúc nhích, chờ mình tí." Ann bước hơi hơi về phía trước, khoảng cách ai người gần sát lại với nhau, đôi mắt Hermione và đôi mắt Ann nhìn thẳng vào nhau, nàng có thể cảm nhận được đôi mắt hổ phách của cô có điểm vui sướng, còn có tí kích động nữa, bên trong còn phản chiếu là khuôn mặt của chính mình, Hermione cảm thấy mặt hơi nóng lên.
Fanny đi qua người Ann, đứng ngó hai người gật đầu " Đúng rồi Ann, cậu và Hermione chiều cao giống nhau."

" Tốt quá !" Ann buông tay, lùi ra sau.

" Chuyện này rất vui vẻ hả ?' Fanny không hiểu lắm hỏi.

Ann nhướng lông mày, một tay thì vẫn để trên cao so so, rất vui vẻ nói " Có câu nói là tiền nhiều thì có thể nhìn xa, tớ lại thích câu càng cao lớn càng nhìn xa hơn... Dáng người cao là một ưu thế nha."

Mấy người các cậu không hiểu được nỗi khổ của người phương Đông cao một mét năm đâu.

Nhìn hai người vẻ mặt vẫn không hiểu lắm, Ann cũng không định giải thích cười nói " Nói ngắn gọn là tớ cảm thấy cao lớn hơn là một chuyện rất vui vẻ, không nói nữa, tớ phải đi ăn cơm đây, như vậy mới càng ngày càng cao lên được."

Tự mình nói xong toan bước đi, cô lại đột nhiên nghĩ ra cái gì xoay người hỏi Hermione " Hermione, cậu vừa rồi tìm tớ có gì hả ?"
Hermione nhìn Ann đang cười vui vẻ, lắc đầu.

" Vậy được rồi, Ron và Harry cũng ra tới rồi hả ? Vậy thì đúng lúc, cùng nhau đi ăn cơm thôi, thực phẩm là thiết yếu, không ăn uống no say tinh thần sẽ không tốt ! Huống chi sáng nay tớ mới ăn có hai mẩu bánh mì và uống ly sữa bò... Vốn dĩ còn định đi phòng bếp ..."

--------------------------------------------

Bình Luận (0)
Comment