[Harry Potter][Đồng Nhân] Tương Ngộ Tại Hogwarts

Chương 103

------------------------------------------

Beta: Vũ Minh Nguyệt

------------------------------------------

Ann gật đầu, đọc lại một lần quy tắc của gia tộc.

" Tốt lắm, con nhớ kỹ mật khẩu vào cửa rồi chứ ?" Diana nói.

" Dạ nhớ, nhưng Jonny Desper Roland là ai ạ ?" Ann hỏi.

" Đó là ông cố của con, cũng là người sáng lập ra gia tộc Roland." Diana nói, dắt theo Ann đi vào trong.

Đây là một căn phòng vuông vức, mấy bức tường thẳng tắp được gắn mấy giá gỗ xếp chồng nối thẳng đến trần nhà, phía trên đặt mấy món đồ Ann cũng không rõ lắm. Một bức tường khác được dựng bằng gạch thủy tinh trong suốt phát ra ánh sáng trắng le lói, mỗi ô gạch khắc một cái tên, Ann đoán hẳn là gia phả. Ở giữa căn phòng có một chậu đá, trên chậu đá là tháp gỗ thấp tầng như cái giá treo luôn chuyển động.

Treo trên giá là mấy cái bình pha lê, bên trong có chất lỏng màu bạc không rõ lắm là gì. Những tầng cao nhất của tháp gỗ là năm bình pha lê, từ từ xuống dầng đến tầng thứ tư thì khoảng mười mấy bình pha lê nhỏ.


" Cái này là Gia phả của nhà ta." Diana dẫn Ann tới bức tường đang phát sáng. Từ bản ghi chép về dòng họ trên bức tường, có thể nhìn ra nhân số trong gia tộc Roland luôn ít ỏi, cơ bản đều truyền lại chỉ có một đời.

Diana chỉ đến bên cạnh Jonny Desper Roland, một cái tên nữ tính Jeanette Roland.

" Jonny Desper Roland xuất thân từ một gia tộc cổ xưa ở nước Anh, khoảng hơn ba trăm năm trước, nhưng năm loạn lạc chiến tranh, ông cha ta lên những con tàu viễn dương, bắt đầu hành trình tìm kiếm tài nguyên và truyền bá tôn giáo Muggle để đến vùng đất Ấn Độ. Sau đó họ ở những nước Đông Á phát hiện ra những thực vật lẫn động vật có năng lực kì dị mà trước giờ chưa từng thấy, họ rất hào hứng dừng chân cùng nhau nghiên cứu vùng đất Đông Á. Còn ở đó tìm được những đứa nhỏ có năng lực phép thuật nhưng không biết cách điều khiển, thế là đã ở lại dạy bọn chúng cách sử dụng chính xác..."


" Song song với sự thống trị của chính phủ Muggle, gia tộc của Jonny Desper Roland ở Ấn Độ cũng bắt đầu hình thành tộc người phù thủy, trở thành lãnh đạo của đông đảo người. Nhưng sự tồn tại thịnh vượng này không duy trì được bao lâu, đời sau của gia tộc lâu đời này được sinh ra ngay tại Ấn Độ, lớn lên trưởng thành ở Ấn Độ, nhưng đã có sự khác biệt, quan điểm bất đồng với ông cha đời trước. Mãi cho đến tận năm 1873, bất mãn với hình thức sinh hoạt của gia tộc đối với người Ấn Độ, Jonny Desper Roland tách khỏi dòng họ lớn."

" Ông đã từ bỏ quyền thừa kế, dẫn theo lượng nhỏ thành viên trong gia tộc tách ra sinh sống độc lập, thành lập trang viên ở chỗ này, sau đó thì dần dần phát triển kinh tế mậu dịch ở thế giới phù thủy."

" Gia tộc Roland lập nghiệp bằng kinh tế, trong quy tắc cũng luôn đặt thương nghiệp lên cao."


Điều này làm Ann nhớ tới quy tắc thứ sáu, không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích là mãi mãi. Cái này hoàn toàn đúng với bản sắc của tư bản.

" Jeter Roland và Camila Roland Terry Veda là ông cố bà cố ngoại của con. Bà cố ngoại con là một quý tộc người Ấn, bà ấy có năng lực phép thuật rất mạnh, quy tắc thứ tư của gia tộc là do bà thêm vào."

" Thêm ?" Ann ngạc nhiên hỏi.

Diana cười " Đúng vậy, quy tắc của gia tộc Roland đều là do mỗi đời chủ nhân thêm vào, ban đầu chỉ có hai điều, sau đó dần dần tăng lên. Đương nhiên, con không muốn thêm gì thì cũng không cần, giống như ta vậy. Gia tộc Roland là một gia tộc luôn đề cao sự tự do, do vậy, chút nữa trong hội nghị khi con gặp mấy vị cha chú lớn tuổi cũng không cần câu nệ quá, không sao cả."

" Kế tiếp là ông bà ngoại của con, quy tắc gia tộc điều thứ sáu, thứ bảy là ông còn thêm vào, còn cái thứ tám là do bà con thêm." Diana nở nụ cười, từ trên giá cao lấy một bộ ảnh chụp, trong hình là một người đàn ông cao lớn lịch lãm với đôi mắt hổ phách sáng ngời, ông ấy cười dịu dàng ôm lấy người phụ nữ xinh đẹp mái tóc bạch kim óng ả.
" Đây là bọn họ nè." Diana nói " Cha vẫn luôn không thay đổi, năng lực rất mạnh mẽ không có chút điểm yếu nào, gia tộc Roland có thể phát triển đến hiện nay một phần lớn đều nhờ công của người. Mẹ là thủ lĩnh nữ sinh nhà Ravenclaw, hai người họ đôi khi sẽ xảy ra cãi vã nhưng thật chất tình cảm vẫn luôn khắng khít."

Ann nhìn ông ngoại, bà ngoại trên bức ảnh.

" Bọn họ bây giờ ở đâu ?" Ann hỏi.

" Trong một chuyến du lịch quanh châu Âu thì đụng phải phù thủy Hắc Ám Gellert Grindelwald..." Diana nói.

" Ưʍ... Diana, thật ra có một chuyện con luôn muốn hỏi."

" Hửm ?"

" Cha mẹ con, họ làm sao ?"

" Annie..."

" Con muốn biết, hơn nữa, cũng đã đến lúc con cần biết..." Ann ngẩng đầu.

Diana hít một hơi thật sâu, chầm chậm nói " Bellatrix Lestrange, Rabastan Lestrange, Rodolphus Lestrange là do ba kẻ này."
Ann lẳng lặng gật đầu, thầm ghi nhớ ba cái tên này.

Diana tựa hồ không muốn bàn luận về chuyện này, cô ấy bắt đầu nói với Ann tình hình cụ thể của gia tộc, nguồn lợi chủ yếu kiếm được cũng như phương thức vận hành tiêu chuẩn của việc mua bán các vật phẩm phép thuật.

Rất mau đến 9 giờ, hai người đi tới phòng họp lầu hai. Trong phòng lúc này đã có không ít người, trông dáng vẻ có lẽ là đến từ nhiều nước khác nhau, mỗi bộ trang phục đều khác biệt.

Diana giới thiệu cho Ann từng người một, tổng cộng hết thảy có sáu người, đều là những phù thủy điều hành nắm giữ việc mua bán, mậu dịch của gia tộc Roland trên chiến trường quốc tế, sống ở những lục địa khác nhau. Một phù thủy đến từ Bắc Mỹ, Nam Mĩ thì có người Brazil, phù thủy Ai Cập ở châu Phi, đại diện châu Âu là phù thủy người Pháp, còn có hai người khác nữa, chủ yếu là nắm giữ kinh tế của gia tộc Roland ở những nước Viễn Đông, cách nói khác chính là châu Á. Một người từ Ấn Độ, một người từ Trung Quốc.
Hội nghị chỉ khoảng tầm hai tiếng, những người phụ trách cách lục địa chủ yếu là giới thiệu ngắn gọn về những hàng hóa buôn bán, lượng cung cầu, định hướng phát triển tương lai. Quan trọng nhất là Ann sẽ lựa chọn một vị phụ trách, sau đó Diana sẽ nhờ họ hướng dẫn và chuyển giao dần dần công việc lại cho cô.

Ann chọn vị phù thủy người Trung Quốc, tên tiếng Trung là Lý Thanh, tiếng Anh là Margaret, một phụ nữ ngoài 30, những giọng điệu rất chuẩn của người bản địa London.

Sau khi tan họp, Lý Thanh bị giữ lại, khoảng thời gian kế tiếp, cô ấy cần ở London tầm hai tháng.

" Không cần kinh ngạc Margaret, thoải mái đi, Annie chọn cô cũng là trong dự tính của tôi, con bé rất thích đất nước Trung Quốc thần bí ở phương Đông này, con bé rất thông minh lại còn hiếu học, hai tháng này ở London cô cứ tùy ý dạy dỗ theo phương pháp của mình." Diana nói.
" Con cần học hỏi thêm rất nhiều." Đã thật lâu rồi Ann không còn nói tiếng Trung.

Cùng Lý Thanh nói chuyện vài câu, đại khái tầm hơn 11 giờ rưỡi, ba người chúc nhau mấy lời ngủ ngon rồi Ann mới lên giường, ngày hôm nay cô đối với thế giới phép thuật có càng nhiều nhận thức mới hơn.

Ngày thứ hai, Ann cũng không có ham mê ngủ nướng, đã dậy từ sớm. Hôm nay là ngày đầu tiên cô gánh trên vai trách nhiệm của gia tộc, Ann cũng cảm giác trong lòng rất khẩn trương, bắt đầu từ hôm nay trở đi, trong giới phù thủy cô đã là một người thành niên.

Thành niên mang tới rất nhiều ý nghĩa.

Thay quần áo, xuống lầu dùng bữa sau đó thì tới phòng họp. Lý Thanh đã sớm chờ ở đó, trên tay cô ấy là chồng giấy da dê dày cộm.

Nhìn thấy Ann tới liền chào hỏi " Chào Ann, có thể bắt đầu chứ ?"
" Bất cứ lúc nào ạ." Ann nở nụ cười tươi.

Một buổi sáng học tập rất nhanh trôi qua, tới tầm 11 giờ Ann mới buông bút xuống, nhìn ngó giấy tờ và số liệu trên bàn thì thở hắt một hơi.

Lý Thanh đứng phía sau, nhìn thấy cô giải quyết xong một vấn đề thường gặp trong chuyện mậu dịch liền nói " Làm tốt lắm Ann, Diana quả thật nói không sai, con rất có tài trong phương diện này, rất thông minh."

" Con cám ơn, buổi chiều chúng ta cần tiếp tục hả ?" Ann hỏi.

" Hôm nay thì không cần, cô biết con cũng có không ít bài tập hè, sang năm học mới còn có kì thi OLW, kì thi lần này với con rất quan trọng. Cô nghĩ thời gian học tập của chúng ta chỉ cần vào mỗi sáng từ thứ hai đến thứ sáu thôi, buổi chiều lâu lâu thì thử áp dụng thực tiễn một tí, hai ngày cuối tuần nghỉ ngơi thả lỏng, thế nào ?"
" Tốt quá, làm việc kết hợp nghỉ ngơi rất hợp lí." Ann gật đầu, cô vẫn có chút sợ hãi việc mỗi ngày phải học vào hai tháng kế tiếp.

Buổi chiều không có chuyện gì, Ann sau khi ăn trưa xong dùng lò sưởi trở về nhà của Eren. Eren lúc này đã đi làm, trong nhà không có ai cả, chào hỏi vài câu với Auer đang trong phòng khách, Ann liền vội chạy lên phòng nghỉ ở lầu ba, làm bài tập về nhà, viết thư và gọi điện thoại với Emily, người bạn Muggle được cô ủy quyền mấy quỹ cổ phiếu bàn luận tình hình gần đây.

Hiện tại, cô đã tích góp được 45 nghìn bảng Anh, kết thúc kì nghỉ hè này cô chắc là nó sẽ còn tăng lên con số đáng kể.

Cúp điện thoại, Ann lại nhìn tới bộ CD trên bàn, suy xét một lúc, Ann vẫn quyết định sẽ mời Hermione đi xem một bộ phim điện ảnh, dùng bữa cơm, cám ơn một cách thuần túy về món quà sinh nhật.
Đã quyết liền làm, Ann lập tức hành động, cầm ống loa điện thoại vừa mới bỏ xuống không lâu, không cần nghĩ ngợi quay số liền lập tức.

Đinh, đinh một lúc, giọng người đàn ông trung niên vang lên.

" Xin chào, đây là nhà Granger."

" Chào chú Granger ạ, cháu là bạn học ở trường của Hermione, Ann Roland Stokes, cháu gọi để tìm cậu ấy."

" À, là bạn của Hermione ở trường hả ? Được, để chú gọi Hermione đến, con chờ tí." Giọng ông Granger rất vui mừng.

" Hermione ! Có một người tên là Ann Roland Stokes gọi điện tìm con ! Con bé bảo là bạn của con ở trường !" Ông Granger nói vọng lên tầng hai.

Âm thanh cửa mở chợt vang lên, giọng Hermione mơ hồ vang lên trong điện thoại " Cái gì ? Ann ư ?"

" Ấy, Hermione, con chậm thôi, xuống cầu thang cẩn thận chút." Bà Granger lên tiếng.

" Xin chào, Ann ?" Hermione nhận lấy điện thoại, hơi thở hổn hển.
" Không cần gấp gáp như vậy, mình đâu có chạy." Ann trêu chọc.

" Ờm... Nãy mình đang đọc sách, sau đó đột nhiên nghe thấy tên cậu." Hermione nói năng có hơi rối loạn " Nhưng mà mình không ngờ tới là Ann sẽ gọi đến." Chờ thở đều lại Hermione tiếp tục hỏi " Ann, có chuyện gì hả ?"

Ann cũng không biết phải nói thế nào, cô như vầy hình như hơi chủ động thì phải, ầy, cũng quá nóng vội lỗ m4ng rồi.

" Ann ?" Hermione gọi.

" Ở đây." Ann định thần, nếu đã quyết định rồi thì làm thôi, lâm trận còn bỏ chạy cái gì chứ.

" Cuối tuần cậu rảnh không ? Mình muốn hẹn cậu đi xem phim." Ann nói một hơi dài, sau đó tâm tình có chút thấp thỏm.

Ai ngờ, bên kia đầu dây Hermione rất nhanh đáp lời, kinh ngạc hỏi lại " Cuối tuần này hả ? Ann cậu mời mình đi xem phim ?"

" Ách... Nếu cậu không có thời gian thì..." Ann vội bổ sung.
" Không, mình rảnh." Hermione nhanh chóng đáp lời, giọng điệu rất hưng phấn " Thứ bảy chủ nhật gì cũng có thời gian hết."

" À, vậy tốt rồi, thứ bảy được không ? Sáng tầm khoảng 11 giờ mình đón taxi qua nhà cậu, sau đó chúng ta đến một nhà hàng Trung Hoa dùng bữa, buổi chiều đi dạo tí rồi xem phim sau đó dùng bữa tối. Đến tối thì mình đưa cậu về nhà ? Sẽ không khuya lắm đâu, tầm khoảng bảy tám giờ thôi." Ann cẩn thận nói, còn suy xét xem có sai sót chỗ nào không.

Hermione rất nghiêm túc lắng nghe, chờ Ann nói xong, nàng hào hứng đáp lời " Được."

Ann gãi đầu " Mình gọi tới chủ yếu là nói vậy thôi, quyết thế nhé, thứ bảy gặp lại, cậu đọc sách tiếp đi."

" Ừm, mình đi đọc sách tiếp đây." Hermione nói, nhưng nàng cũng không có cúp máy.

" A, chờ đã." Ann vội nói thêm.

" Gì hả ?" Hermione căng tai ra, không dám cách xa ống nghe.
" Khụ... Mình muốn nói là, cám ơn quà sinh nhật của cậu, mình thích lắm." Ann nhìn chăm chú bộ CD trên bàn nói.

" Vậy hả ? Thế thì tốt quá."

" Ừm, mình rất thích." Ann dừng một lúc, rồi nói tiếp " Ừm, mình cúp nhé, thứ bảy gặp."

" Thứ bảy gặp."

Ann cúp máy, đặt điện thoại lên bàn rồi ngồi ngây ngốc lúc lâu. Sau đó đeo tai nghe lên, bật nút phát nhạc.

Bình Luận (0)
Comment