Ép Hôn

Chương 32

Mike đưa con bé đến khu vui chơi. Con bé có hơi thoáng ngạc nhiên nhưng rồi cũng vui vẻ cười, dù sao thì nó cũng đang mun làm cai j` đó cho nó vui vẻ lên một chút. Nó và Mike chơi đủ trò, vui hết bik. Sau một hồi lòng vòng, xem thử còn trò nào chưa chơi nữa ko, nó và Mike thẳng tiến vào ngôi nhà ma. Nó thì ko thick mấy nơi này lắm, nhưng Mike cứ nài nỉ mãi làm nó cuối cùng cũng đành thuận theo. Vừa bước chân vào ngôi nhà ma, ngay lập tức nó cảm nhận đc sự tối tăm và lạnh lẽo, âm u ở đây. Quả thật là rợ cả ng`. Đoạn ngắn đầu mọi chuyện vẫn bình thường, mọi ng` vừa đi vừa chỉ trỏ vào mấy bộ xương ng` trang trí trên tường. Đột nhiên, một bộ xương di chuyển, rời ra xa tường, tiến lại một vị khách, nhanh đến nỗi ko ai kịp định thần hay nhìn thấy j`. Vị khách đó hét to lên, suýt ngất khi bộ xương đưa những ngón tay lạnh của mình chạm vào ng` vị khách kia. Tiếp đó, một loạt ma, đầu lâu, quỷ.....đột ngột xuất hiện làm mọi ng` suýt đứng tim- tất nhiên là trừ nó. Nó vui vẻ chỉ chỉ trỏ trỏ mấy con ma gần đó, cười khanh khách mỗi khi có một vị khách hét lên vì sợ hãi. Bỗng nhiên, một con ma tiến lại phía nó, ngày một gần hơn. Mike định đứng ra che cho nó thì bị nó chặn lại. Nó ko chạy hay hét lên như mấy vị khách kia mà đứng yên, mỉm cười, như chờ đợi con ma kia đến. Con ma h đã ở sát ngay nó, ngay lập tức, nó giơ chân, cho con ma kia một đá vào bụng. Tội nghiệp, con ma kia ngã lăn ra trong sự kinh ngạc tột độ của mọi ng`. Con ma kia lầm cồm bò dậy, miệng lầm bầm nguyền rủa vị khách chết bầm, ko sợ thì thôi, lại còn đá ng` ta. Con bé vẫn giữ nụ cười. Định dọa nó hả? Còn lâu. Nó đường là tiểu thư của tập đoàn Thanh Thiên tiếng tăm lẫy lừng, trời ko sợ nó thì thôi, đời nào có chuyện nó sợ mấy con ma giả này. Mua thuốc ngủ về mà mơ đi. Sau vụ đó, ko có bất kì một con ma hay một nhân vật đáng sợ nào dám lại gần nó nữa. Đâu có ai mun bị trường hợp tương tự như vậy đâu cơ chứ. Hic!
Ra khỏi ngôi nhà ma, nó vươn vai, hít thở ko khí trong lành ngoài này, trong đó ngột ngạt chết đi đc.
- Lần sau đừng có vào đó nữa, tôi ko thick mấy nơi tối tăm mà ngột ngạt như thế, khó chịu lắm.
- Uh`! đc thôi.
Mike nhìn nó, vừa ngạc nhiên vừa có vẻ tiếc. Cậu mun vào ngôi nhà ma thực ra cũng chỉ là để có thể có cơ hội thể hiện trước mặt nó, cho nó thấy là cậu quan tâm đến nó, nào ngờ....Kế hoạch thất bại thảm hại. Nhưng ko sao....
Nó lại bị Mike kéo đi, lần này là chơi tàu siêu tốc. J` chứ mấy trò này thì nó ko ngán, chả qua là lên cao và đi nhanh hơn bình thường một chút thôi mà. Nó ko có sợ mấy cái này, trái lại còn cảm thấy thick thú nữa là đằng khác, nó nghiện tốc độ cơ mà.
Gài chặt dây an toàn, Mike quay sang nhìn nó.

- Cậu có chơi đc ko? Nếu sợ quá thì cầm tay tớ cũng đc- Mike cười gian.
Con bé cũng cười lại, ko nói j`.
Tàu chuyển bánh, tốc độ tăng dần, và rồi là nhanh đến chóng mặt. Mọi ng` đều hét lên- ko ngoại trừ nó. Chỉ có khác là mọi ng` hét lên vì sợ hãi, còn nó hét lên là vì thick thú. Bước xuống, mặt nó vẫn trông rất chi là bình thường, nó cười, hỏi Mike khi thấy mặt cậu có dấu hiệu tái.
- Cậu ko sao đấy chứ?
Mike lắc đầu.
- Vậy thì đi thêm 1 lần nữa nhé, tôi khoái mấy trò cảm giác mạnh này. Thật dễ chịu, cứ như là vượt qua tất cả vậy. Cậu có mun đi cùng ko? Nếu ko thì tôi đi một mình cũng đc.
Trước những lời nói của con bé, Mike đành miễn cưỡng gật đầu, chứ ko lẽ để nó đi một mình. Cứ thế, tụi nó chơi phải ít nhất là 5 lần, cho tới khi con bé bắt đầu cảm thấy chán, mun chơi trò khác.
- Thôi, chơi trò khác đi.
- Uh`! Mà sao ko chơi tiếp nữa?
- Thì tại....
Con bé chưa kịp nói hết câu thì nghe như có tiếng con nít khóc. Nó im lặng, căng tai lắng nghe.
- Huhu....Xin lỗi, em ko cố ý. Xin anh chị tha cho!

Con bé quay mặt nhìn. Phia sau nó là cảnh một em bé bán hoa khóc lóc thảm thương, cầu xin tên con trai và đứa con gái đứng khoanh tay, mỉm cười độc ác. Sao mà có cái cảnh sôi gan vậy nè trời? Con bé định bước lại thì Mike đã nhanh chân hơn nó. Cậu nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh em bé bán hoa, dịu dàng hỏi.
- Có chuyện j` thế? Sao em lại khóc? Ai bắt nạt em ak`?
Đứa bé bán hoa vẫn ko nói j`, chỉ khóc thút thít nhìn Mike. Ng` con trai kia lên tiếng trả lời thay.
- Nó dám bán cho tôi 2 bông hồng héo. Đúng là cái đồ....Dám giỡn mặt với bổn thiếu gia hả? Tao ày chết.- vừa nói, hắn ta vừa vung tay, định đập em bé đó.
Mike dùng tay mình cản tay hắn ta lại. Kéo em bé bán hoa ra sau lưng mình.
- Chỉ vì một chuyện nhỏ vậy mà lại dọa nạt em bé này ư? Các ng` có phải là ng` ko vậy? Chỉ là vì vô ý thôi mà.
- Ko liên quan đến mày. Biến đi trước khi tao nổi điên.
Mike vẫn đứng yên đó, nhìn hắn ta, thách thức. Hắn ta đột nhiên tiến lại, giơ tay định đấm Mike.
" BỐP!", "RẦM!"

Hắn nằm yên dưới đất, ôm bụng nhăn nhó. Mike nhìn hắn, cười khẩy. Túm cổ áo, lôi hắn lên.
- Khôn hồn thì xin lỗi đi, nếu ko....- Mike nghiến răng.
Vừa mới lúc nãy còn khí thế oai phong lắm vậy mà h nhìn hắn thảm hết chỗ chê. Mặt mày xanh lét, lắp ba lắp bắp.
- Em....xin lỗi...xin anh....tha cho....
Rồi hắn tiến lại phía em bé bán hoa, cầu xin.

Bình Luận (0)
Comment