Dược Thần

Chương 907

Thiên tài như vậy, cho dù Cổ Lôi Tư gia tộc là đệ nhất gia tộc của Tái Luân đế quốc cũng phải thận trọng mà đối đãi.
Bên trong phòng khách Cổ Lôi Tư gia tộc đã biến thành một mảnh bừa bộn, Bố Lan Thiết Đặc dẫn Kiệt Sâm tới một căn phòng khách gần bên.
Bên trong sảnh Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão, Bố Lan Thiết Đặc tộc trưởng, Tạp Tư Ốc Nhĩ, Kiệt Sâm, Lạc Khố Ân đều lần lượt ngồi xuống ghế.
Thị nữ dâng lên trà thơm sau đó cung kính lui ra.
- Kiệt Sâm…
Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão nhìn qua Kiệt Sâm, trên mặt hiện lên vẻ tán thưởng:
- Quả thật không hổ là đệ tử hạch tâm của một trong song tháp, chẳng những tạo nghệ phương diện linh dược học kinh người như thế, thực lực cũng xuất sắc như vậy, lấy cấp bậc hoàng linh sư thất giai cao cấp chiến đấu với Tạp Tư Ốc Nhĩ đế linh sư bát giai cao cấp mà còn cao hơn một chút…
- Song tháp không hổ là thánh địa của các cường giả đại lục, thiên phú như vậy quả nhiên là hiếm có…
- Tắc Mâu Nhĩ trưởng lão khen ngợi quá lời!
Kiệt Sâm cười lên tiếng, trong lòng cảm thấy có chút yên tâm.
Theo Bố Lan Thiết Đặc nói Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão kiên quyết phản đối chuyện của Lạc Khố Ân cùng Phỉ Lộ Đặc, Kiệt Sâm còn lo lắng Tắc Mâu Nhĩ sẽ có thái độ thật ác liệt đối với mình, thậm chí còn thật chán ghét.
Nhưng vô luận là lúc ngăn cản cuộc chiến giữa mình cùng Tạp Tư Ốc Nhĩ hay là hiện tại khi đang nói chuyện, đều có vẻ mặt ôn hòa, điều này làm Kiệt Sâm còn đang lo lắng cho Lạc Khố Ân, tâm tình không khỏi có chút hòa hoãn.
Ít nhất hiện tại thái độ của đối phương không tệ, chuyện liên quan tới Lạc Khố Ân cùng Phỉ Lộ Đặc thì càng dễ dàng bàn tới.
- Kiệt Sâm, nghe Bố Lan Thiết Đặc nói hôm nay ngươi tìm ta là vì chuyện của Lạc Khố Ân cùng Phỉ Lộ Đặc?
Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão trực tiếp mở miệng hỏi.
- Đúng vậy!
Kiệt Sâm đứng lên:
- Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão, đây là đồ nhi ta Lạc Khố Ân!
Ở bên cạnh Lạc Khố Ân cũng vội vàng đứng dậy đi tới bên người Kiệt Sâm.
- Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão, đồ nhi ta Lạc Khố Ân cùng quý gia tộc Phỉ Lộ Đặc hai người tình đầu ý hợp, lúc còn ở Thiên Hồng Thành lòng đã tương ứng, nhưng lại bị quý tộc ngăn cản, ta nghe ngóng khắp nơi cuối cùng thăm dò được là Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão ngăn cản hai người bọn họ…
- Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão, thứ cho ta nhiều lời một câu, đồ nhi Lạc Khố Ân tuy không phải xuất thân từ danh môn đại tộc, cũng không phải hoàng thân quốc thích, nhưng thiên phú trên đường tu luyện của hắn rất tốt, hiện tại hắn chỉ mới hai mươi ba tuổi đã trở thành hoàng linh sư thất giai cao cấp, ta thật muốn biết vì sao đại trưởng lão muốn ngăn cản hai người bọn họ…
Kiệt Sâm đi thẳng vào vấn đề dò hỏi, ánh mắt nhìn qua Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão.
Ở bên cạnh Lạc Khố Ân cũng ngẩng đầu, cẩn thận lắng nghe, hắn thật muốn biết là vì sao.
Tắc Mâu Nhĩ không trả lời Kiệt Sâm, chỉ đưa mắt nhìn qua Lạc Khố Ân:
- Ngươi chính là Lạc Khố Ân?
- Dạ!
Lạc Khố Ân khom người đáp.
- Ngươi thật sự có lá gan thật lớn, dám đến gặp ta, mấy năm nay ngươi một mực dây dưa Cổ Lôi Tư gia tộc, ta không quản, hôm nay còn tới trước mặt ta!
Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão nhìn Lạc Khố Ân, lạnh nhạt nói:
- Ngươi không sợ chọc giận ta, ta đem ngươi giết chết? Ngươi phải biết tuy ngươi là bá tước đế quốc, nhưng nếu như ta giết ngươi, cho dù là Bỉ Đắc bệ hạ cũng sẽ không nói gì!
Với địa vị cùng thực lực của Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão, nếu như trực tiếp giết chết Lạc Khố Ân, Bỉ Đắc bệ hạ thật sự sẽ khó thể trừng phạt Tắc Mâu Nhĩ.
Dù sao Tắc Mâu Nhĩ là trưởng lão Thánh Địa đế quốc, là nhân vật cường quyền của Cổ Lôi Tư gia tộc, một trong những cường giả cao cấp nhất đế quốc, dù Lạc Khố Ân là thiên tài thế nào cũng chỉ là thiên tài, thiên tài cùng cường giả vẫn còn cự ly chênh lệch rất lớn.
- Sợ!
Lạc Khố Ân cung kính nói:
- Nhưng ta tin tưởng đại trưởng lão sẽ không giết ta, nếu ngài muốn giết ta đã sớm ra tay, hơn nữa ta cùng Phỉ Lộ Đặc là thật tâm yêu nhau, vì nàng ta làm sao có thể co đầu rút cổ sợ chết, mặc kệ như thế nào ta phải đem hết toàn lực nghĩ biện pháp đi cố gắng, đi tranh thủ, dù phía trước là núi đao biển lửa ta cũng muốn vượt qua!
Ánh mắt Lạc Khố Ân kiên định, tràn ngập vẻ chân thành.
- Tốt cho câu thật tình yêu nhau!
Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão gật gật đầu, sau đó đưa mắt nhìn qua Kiệt Sâm:
- Kiệt Sâm, biểu hiện của Lạc Khố Ân hai năm qua ta nhìn trong mắt, ta cự tuyệt hắn ở chung một chỗ với Phỉ Lộ Đặc đích thật là có nguyên nhân đặc thù, nhưng hôm nay ta xem tại mặt mũi của ngươi, cùng sự chấp nhất của Lạc Khố Ân hai năm qua, ta cho hắn một cơ hội!
- Xem tại mặt mũi của ta? Cho Lạc Khố Ân một cơ hội?
Kiệt Sâm không khỏi sững sờ.
Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão là có ý gì? Chính mình tuy nhiên cường đại, nhưng còn chưa tới mức làm một thánh linh sư cửu giai như Tắc Mâu Nhĩ phải có ý nghĩ muốn nể tình.
Dù sao tuy mình có thể phối chế được linh dược tề bát giai đế cấp, nhưng người bên ngoài chỉ biết mình là linh dược hoàng sư thất giai cao cấp, nhưng trong Linh Dược Sư Viện đế quốc cũng có linh dược hoàng sư cao cấp, phải biết vì chuyện của Lạc Khố Ân cùng Phỉ Lộ Đặc, Bố Lan Thiết Đặc từng cãi nhau trở mặt với Tắc Mâu Nhĩ vẫn không thành công, vẫn không thể làm cho hắn thay đổi chủ ý.
Hôm nay vừa gặp mình lần đầu, Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão lại nói bởi vì cho mình mặt mũi mà cho Lạc Khố Ân một cơ hội, làm Kiệt Sâm cảm thấy có chút khó tin.
Bất quá cho dù lời của Tắc Mâu Nhĩ là có ý gì, chỉ cần hắn nguyện ý cho Lạc Khố Ân cơ hội là tốt nhất rồi.
Kiệt Sâm thầm nghĩ trong lòng.
- Kính xin Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão chỉ rõ!
Ở bên cạnh Lạc Khố Ân cung kính nói.
- Rất đơn giản!
Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão mỉm cười:
- Lạc Khố Ân, ngươi muốn lấy Phỉ Lộ Đặc làm vợ, chỉ cần thỏa mãn Cổ Lôi Tư gia tộc hai điều kiện là đủ!
- Thứ nhất, trong ba năm, Cổ Lôi Tư gia tộc cho ngươi thời gian ba năm, trong ba năm này, Phỉ Lộ Đặc vẫn ở lại trong cấm địa gia tộc tu luyện, Cổ Lôi Tư gia tộc có thể cam đoan sẽ không đồng ý cho bất kỳ thế lực nào trong đế quốc đến cầu hôn, mà ngươi cần phải làm, chính là phải còn sống…
- Cái gì?
Lời của Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão vửa nói ra, Lạc Khố Ân không khỏi ngây ngẩn cả người, trong điều kiện của Tắc Mâu Nhĩ, hắn còn tưởng rằng sẽ là điều kiện gì thật gian nan, không nghĩ tới chỉ là muốn mình trong ba năm vẫn phải còn sống.
Điều này…điều này lại tính là điều kiện gì?
Chẳng những là Lạc Khố Ân, kể cả Kiệt Sâm, Bố Lan Thiết Đặc cùng Tạp Tư Ốc Nhĩ đều ngây ngẩn cả người.
- Đừng giật mình, ngươi không nghe lầm!
Đôi mắt Tắc Mâu Nhĩ nhìn chằm chằm vào Lạc Khố Ân đứng trước mặt:
- Là còn sống, đây là điều kiện thứ nhất của Cổ Lôi Tư gia tộc!

Bình Luận (0)
Comment