Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 1392

Chương 1392

“Tốt lắm, xem ra cô tới đây đã chuẩn bị trước.” Con ngươi Lương Duy Phong hơi thay đổi, một tia tức giận không cam lòng lóe lên, “Khương Tuyết Nhu, cô đùa giỡn với tình cảm của tôi,liền như thế vứt bỏ tôi, cô đừng có nằm mơ.”

“Anh bị điên à.”

Khương Tuyết Nhu thật sự không chịu nổi nữa, “Tôi không biết chọc giận anh ở đâu, rõ ràng trước đây là tôi đã cự tuyệt anh rồi, anh lừa gạt tôi bằng phương pháp đê hèn. Cuối cùng thì anh  trách tôi đùa bỡn với tình cảm của anh. Tôi không trách anh cố ý lừa gạt tôi thì thôi anh còn mặt mũi mà trách tôi.”

Lương Duy Phong cười nhìn cô, khóe miệng lạnh lùng lộ ra vẻ không biết xấu hổ, “Tôi không thể so với Hoắc Anh Tuấn, anh ta hết lần này đến lần khác phản bội cô, lừa dối cô, nhưng cô vẫn muốn ở bên anh ta. Khương Tuyết Nhu, cô là một tiện nhân không biết tốt xấu. ”

“Giữ miệng sạch sẽ.” Lục Thiên Bảo lạnh lùng cảnh cáo.

Lương Vũ cũng chửi: “Đồ khốn khiếp, chỉ biết làm mất mặt đàn ông của chúng tôi .”

Lương Duy Phong cười hả hê như không nghe thấy anh, “Muốn tôi ký cũng không được, muốn đệ đơn kiện thì cứ đi.”

Anh chậm rãi đứng dậy, nhìn Cố Lâm Y, lại cười, “cô là luật sư giải quyết ly hôn của cô ấy sao? Để tôi nhắc nhở cô, có chắc là muốn đấu với tôi vì cô ấy không? Đừng hối hận.”

Anh ta nói xong, danh thiếp của Cố Lâm Y đã bị xé nát, ý cười dưới ánh mắt khiến người ta rùng mình, “Chờ xem.”

Khương Tuyết Nhu bị thái độ kiêu ngạo của anh làm cho đau lòng, “Lương Duy Phong, ký rồi, chúng ta đều tốt, anh có thể đi với bất kỳ người phụ nữ nào, tại sao anh phải chọc tức tôi, bởi vì tôi không yêu anh sao anh có lý đi. Anh đã dùng thủ đoạn với tôi, làm sao tôi có thể yêu anh được.”

“Tuyết Nhu, cô đã làm cho thanh danh của tôi mất hết như vậy, cô nói ly hôn là ly hôn, khi đó tôi thật ngốc, nhưng cũng tốt bây giờ không phải giả bộ nữa.”

Lương Duy Phong cười nói: “Chờ đó, tôi sẽ từ từ chơi đùa với cô, làm cho cô sống không bằng chết.”

“Được rồi, tôi muốn xem anh chơi như thế nào.”

Khương Tuyết Nhu tức giận bỏ đi.

Dọc theo đường đi, cánh tay run rẩy, cô hoàn toàn tức giận.

Cô biết sự vô liêm sỉ của Lương Duy Phong, nhưng không ngờ anh lại mặt dày không biết xấu hổ, đến bây giờ còn phách lối đến cực điểm.

Đây rốt cuộc là cái cái gì cực phẩm.

Cố Lâm Y nhíu mày: “Tôi tiếp xúc với rất nhiều vụ án nhưng Lương Duy Phong này mang đến cho tôi cảm giác cực kỳ ích kỷ và méo mó. Gặp được người như vậy là chuyện khó nhất.”

Khương Tuyết Nhu cũng lo lắng, im lặng nói: “Luật sư Cố, nói thật với cô, Lương Duy Phong rất đáng sợ. Vừa rồi anh ta còn uy hiếp cô. Có những chuyện anh ta sẽ dám làm, nếu cô không muốn thì có thể từ chối vụ kiện này được rồi…”

“Khương tiểu thư, người như anh ta tôi gặp quá nhiều.”

Cố Lâm Y ngắt lời cô, “Cô biết tại sao tôi lại muốn làm luật sư ly hôn không? Nguyên nhân chính là phụ nữ thường gặp nhiều chuyện bất công trong hôn nhân. Mong rằng có thể giải thoát cho một số nạn nhân của hôn nhân, sớm nhất có thể rút lui. Nếu sợ bị đe dọa, thì tôi không xứng đáng là một luật sư. ”

Khương Tuyết Nhu ngưỡng mộ nói: “Cảm Ơn cô, tôi sẽ tìm người bí mật bảo vệ cô, nếu như cô không muốn nhận vụ kiện cáo này thì bất cứ lúc nào cũng có thể nói cho tôi biết.”

“Được.”

… … …

Bình Luận (0)
Comment