Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 1743

Chương 1743

Ở cửa, Khương Tuyết Nhu đột nhiên cười nhạo.

Ba người cùng nhìn về phía cửa, phát hiện Khương Tuyết Nhu đã xuất hiện ở cửa lúc nào không biết, nhưng bị vệ sĩ chặn lại, thân hình nhỏ nhắn của cô bị người khác che mất nên không nhìn thấy.

“Tuyết Nhu….” Hoắc Anh Tuấn sải bước đi tới, nắm lấy tay cô, có chút lo lắng nói: “Đi đến phòng thí nghiệm đi.”

“Không cần đi.”

Khương Tuyết Nhu ngăn anh lại, bước vào, nhìn thấy Lương Duy Phong và Khương Kiều Nhân đang tự mãn liền nở nụ cười, ” Anh Tuấn, đừng lo lắng, em đã kêu Kiều Nhất cử người tới đó rồi hỗ trợ rồi, đồng thời nhờ Quý Thiếu mượn hơn chục cao thủ, ước chừng bọn họ đã tới phòng thí nghiệm rồi.”

Sắc mặt Lương Duy Phong và Khương Kiều Nhân đồng thời trở nên cứng đờ, đặc biệt là Khương Kiều Nhân, hôm nay để lấy lại phòng thí nghiệm, cô gần như đã chuyển hai phần ba nhân lực do Khương Tụng mang đến từ Vịnh Niah.

“Hôm nay, cho dù có bao nhiêu người đến, tôi cũng sẽ để bọn họ nằm ngang rời đi.” Đôi mắt đẹp của Khương Tuyết Nhu phun ra một tia sét lạnh thấu xương.

Ngay cả Hoắc Anh Tuấn cũng không khỏi kinh ngạc và nhìn về phía cô, anh cảm thấy Khương Tuyết Nhu thực sự rất tức giận, cơn tức giận đó thậm chí dường như muốn giết chết Khương Kiều Nhân.

“Tôi không tin. Khương Kiều Nhân cả người không tốt, kích động hét lên,

“Khương Tuyết Nhu, cô dám, tôi có thể gọi cảnh sát tới bắt cô. Hiện tại

Hoắc Thị là của tôi, người của tôi đi vào phòng thí nghiệm là quang minh chính đại, nếu các người dám làm tổn thương đến bọn họ, hành động các người là đang phạm pháp.”

“Mặc dù phòng thí nghiệm thuộc về Hoắc Thị, nhưng tất cả dữ liệu,trong đó đều thuộc về cá nhân tôi, cô cho người xông vào đó rõ ràng là muốn cướp dữ liệu của tôi.”

Hoắc Anh tuấn, người am hiểu rõ luật phá lạnh lùng như băng cảnh cáo: “Nếu như đến đồn cảnh sát, chúng tôi có thể khai chúng tôi đây là phòng vệ chính đáng. Về phần vệ sĩ của cô, nếu có thể bị đánh cho tàn phế liền đánh tàn phế, cùng lắm là tôi sẽ bỏ ra ít tiền.”

“Nằm mơ, nếu người của anh dám làm tổn thương người của tôi, cả đời này anh chết cũng không yên ổn.” Khương Kiều Nhân hung ác cảnh cáo, “Các người còn không biết xúc phạm đến ai, ngay cả Tống Nguyên có ra mặt cũng không thể bảo vệ được các người.”

Khương Tuyết Nhu nhìn thấy bộ dạng luống cuống của cô, lửa giận trong lòng càng ngày càng sâu đậm, “Không sai, Khương Kiều Nhân, tôi đã biết tôi đang khiêu khích ai rồi, đừng tưởng rằng tôi không biết, cô đem những người này căn bản hoàn toàn không phải là người của cô mà là người của Thương gia. Mấy ngày nay cô làm mưa làm gió đều là dựa vào Thương gia.”

Hoắc Anh Tuấn có chút bối rối, Thương Gia?

Khương Kiều Nhân đắc thắng cười, “Đúng vậy, Thương Gia, anh đúng là đồ nhà quê, người nhà quê, còn không biết thực lực Thương Gia thực mạnh như thế nào.”

“Khương Kiều Nhân, tôi thừa nhận cô là đối thủ mạnh nhất tôi từng gặp trong đời, đương nhiên không phải bởi vì cô mạnh mẽ mà là bởi vì cô thật quá đê tiện, vô liêm sỉ.”

Khương Tuyết Nhu cố gắng kiềm chế, bình tĩnh trở lại, cô muốn tìm hiểu một số chuyện, “Làm sao cô lại tìm được mẹ tôi, cô đã nói gì khi ở bên cạnh bà ấy.”

Hoắc Anh Tuấn bối rối.

Khương Kiều Nhân giả vờ vô tội trợn to hai mắt, “Cô đang nói cái gì, tôi nghe không hiểu.”

“Đừng giả bộ nữa, tôi đã nhìn thấy mẹ tôi rồi.”

Bình Luận (0)
Comment