Độc Tôn Tam Giới

Chương 820

Giang Trần rất nhanh liền làm xong quyển trục đề 1 điểm.

Tiến vào quyển trục thứ hai, tuy độ khó đề 3 điểm hơi tăng, liên quan cũng càng rộng, nhưng đối với Giang Trần mà nói, đồng dạng không tồn tại bao nhiêu khó khăn.

Rất nhanh Giang Trần liền đáp xong.

Đề 6 điểm không thể nghi ngờ là độ khó lớn nhất. Mỗi một đề, đều có điểm đặc sắc, tri thức liên quan đến rất rộng, không đơn thuần là đào tạo Linh Dược, luyện chế đan dược, còn liên quan đến phương diện hỏa chủng, Đan Đỉnh. Ba đề cuối cùng, càng là liên quan đến cổ đan phương.

Ba đề cuối cùng này, không thể nghi ngờ là ba đề có độ khó lớn nhất.

Bởi vì, liên quan đến cổ đan phương, nếu như lịch duyệt cùng tri thức thiếu, là không cách nào làm được.

Giang Trần nắm giữ cổ đan phương, đừng nói tại Đan Càn Cung, dù tính toàn bộ Thần Uyên Đại Lục, cũng không có ai hơn được hắn.

Đối với Giang Trần mà nói, dù không biết đan phương, nhưng chỉ cần hơi phân tích, cũng có thể từ trong trí nhớ kiếp trước, tìm được đan phương tương tự, thêm chút nghiệm chứng cùng cân nhắc, liền phân tích ra.

Giống như Huyền Long Đan sáu văn kia, nguyên bản Giang Trần là không biết, nhưng trải qua phân tích đan phương, liền biết rõ cùng Vấn Thiên Đan chín văn kiếp trước là một mạch, chẳng qua là phiên bản đơn giản hóa mà thôi.

Giang Trần nhất cổ tác khí, đáp ra ba đề cuối cùng.

Lại thẩm tra đối chiếu một lần, xác nhận không sai, lúc này mới khép quyển trục lại, đi ra mật thất.

Một canh giờ, Giang Trần chỉ hao tốn một nửa mà thôi.

Ngoài trường thi, nguyên một đám cự đầu Bản Thảo Đường ngồi nghiêm chỉnh, giám thị lấy nhất cử nhất động.

Giang Trần đột nhiên từ trong mật thất đi ra, mấy cự đầu đều hơi có chút kinh ngạc.

Lúc này mới qua một nửa thời gian, sao Giang Trần lại chạy ra?

- Giang Trần, trường thi trọng địa, một khi ngươi đi ra, liền không thể tiến vào.

Một gã trưởng lão cảnh cáo.

Giang Trần mỉm cười gật đầu:

- Khởi bẩm chư vị trưởng lão, ta đã giải bài thi hoàn tất. Xin tiến vào cửa thứ hai.

- Cái gì?

Một gã trưởng lão tên Âu Dương Đức chấn động, không thể tưởng tượng nổi nhìn Giang Trần:

- Giang Trần, ngươi đáp xong?

- Thưa trưởng lão, đã đáp xong.

Vân Niết trưởng lão một mực mỉm cười, giờ phút này lại mở miệng:

- Đã đáp xong, có thể tiến vào cửa thứ hai. Người đến, đưa hắn tiến vào cửa thứ hai.

Lập tức có một gã Chấp sự phụ trách của Bản Thảo Đường, mang theo Giang Trần, tiến vào cửa thứ hai khảo hạch.

Một đám trưởng lão, đều khiếp sợ không hiểu. Ba mươi đạo đề kia, cũng không phải dễ đáp như vậy. Nhất là đề 6 điểm, độ khó rất lớn.

Giang Trần này, vậy mà dùng một nửa thời gian, liền hoàn thành đáp đề? Cái biểu hiện này, có phải quá yêu nghiệt hay không? Không phải là độ khó quá lớn, cam chịu rồi chứ?

Những trưởng lão này, có không ít người, trong lòng đều suy đoán như vậy.

Loại sự tình này, cũng là có khả năng. Bởi vì độ khó lớn, cho nên cam chịu, không cầu chất lượng, chỉ cầu tốc độ. Vạn nhất mọi người điểm không sai biệt lắm, sớm hoàn thành, ưu thế càng lớn.

- Giang Trần này, rốt cuộc là tuổi trẻ, thiếu kiên nhẫn a. Cho rằng trận chung kết đồng dạng thi đấu tuyển bạt sao.

Một gã trưởng lão than nhẹ.

Hiển nhiên, mới nửa thời gian liền hoàn thành đáp đề, một màn này, làm cho những trưởng lão kia căn bản nhìn không tốt Giang Trần, đều cảm thấy Giang Trần là vì làm náo động, truy cầu tốc độ quá phận. Phương thức như vậy, tất sẽ ảnh hưởng chất lượng đáp đề.

Vân Niết trưởng lão mây trôi nước chảy, Giang Trần là người hắn coi trọng. Dùng hiểu biết của hắn đối với Giang Trần, Giang Trần không phải loại người thiếu kiên nhẫn kia.

Hắn dám sớm nộp bài thi, nhất định có lý do của hắn.

Chỉ là, theo như quy củ, trước khi những người dự thi khác không có hoàn thành cửa thứ nhất, ai cũng không thể đi động bài thi của Giang Trần. Phải chờ tất cả mọi người hoàn thành, mới thống nhất thu quyển trục, chấm điểm.

Giờ phút này, trong mật thất số 4, Mộc Cao Kỳ cũng đã tiến vào khâu 6 điểm rồi.

Giờ phút này Mộc Cao Kỳ cũng kích động, tối hôm qua cùng Giang Trần luận bàn, thu hoạch quả nhiên là cực lớn. Hai cổ đan phương bên trong, Giang Trần đều có đề cập.

Cái này để cho Mộc Cao Kỳ có một loại cảm giác bánh từ trên trời rớt xuống.

- Trần ca, ngươi thật sự là quý nhân của Mộc Cao Kỳ ta a.

Mộc Cao Kỳ vô cùng kích động.

- Đề 1 điểm và 3 điểm, ta chắc chắn sẽ không phạm sai lầm. Những đề 6 điểm phía trước, vấn đề cũng không lớn. Nếu như ba đề cuối cùng này, ta có thể trả lời hai cái, vậy vòng thứ nhất, ta liền vững vàng cầm 95 điểm, coi như là Âu Dương Siêu, cũng chưa chắc có thể lấy được số điểm này?

Tình cảnh này, Mộc Cao Kỳ muốn nói không kích động, đó là giả.

Bất quá, rất nhanh hắn liền tĩnh táo lại. Hắn biết rõ, bây giờ không phải là thời điểm đắc ý. Cười đến cuối cùng mới có thể rực rỡ nhất.

Về cổ đan phương cuối cùng, Mộc Cao Kỳ vô kế khả thi. Bất quá hắn rất nhanh liền làm ra quyết định, buông tha.

Ở chỗ này lãng phí thời gian, còn không bằng kiểm tra đề mục khác, nếu như không có sai lầm, sớm nộp bài thi, tranh thủ thời gian.

Bởi vì, loại tranh đoạt cấp bậc này, sẽ có khả năng xuất hiện cục diện điểm giống nhau, dùng thời gian hoàn thành đến định đoạt thắng bại.

Sau khi Mộc Cao Kỳ đi theo Giang Trần, thu hoạch lớn nhất, ngoại trừ tri thức đan đạo cùng Mộc Linh tuyền tẩy lễ ra, là tính cách cải biến.

Vốn là tính cách không quả quyết, lo được lo mất, lúc này nhiều ra một tí quyết đoán cùng quyết tuyệt.

Ngoài trường thi, Giang Trần nộp bài thi đã qua một phút đồng hồ, còn không có người thứ hai đi ra.

- Ha ha, chư vị, các ngươi đoán, nộp bài thi thứ hai, sẽ là ai?

Một gã trưởng lão gợi chủ đề.

- Ta đoán, hẳn là cháu ruột của Âu Dương trưởng lão Âu Dương Siêu a?

- Ân, ta cũng coi được Âu Dương Siêu. Tốt xấu gì hắn cũng là dòng chính của Bản Thảo Đường, dùng ta xem, Âu Dương Siêu tâm tình ổn trọng, lý luận vững chắc, tuyệt đối là tân tinh của lần này.

- Ha ha, cách nhìn của mọi người giống ta, đều coi được Âu Dương Siêu a.

Âu Dương Đức trưởng lão lộ vẻ mỉm cười, tâm cũng rất đắc ý. Hắn tin tưởng vững chắc, cháu ruột mình Âu Dương Siêu, tuyệt đối có thể đoạt được một động phủ Chí Tôn.

Hắn chưa bao giờ hoài nghi tới điểm này.

Đừng nói Lệnh Hồ Phong bị tước đoạt tư cách, dù Lệnh Hồ Phong không có cướp đoạt tư cách, Âu Dương Đức cũng không tin ai có thể trùng kích Âu Dương Siêu.

Về phần Giang Trần, Âu Dương Đức có chút nhìn không thấu. Nhưng dù Giang Trần chiếm cứ một danh ngạch, danh ngạch khác, cũng sẽ rơi vào Âu Dương Siêu.

Cho nên, Âu Dương Đức lão thần khắp nơi, vẻ mặt bình tĩnh, trên mặt treo dáng tươi cười kiêu căng.

Đang lúc nói chuyện, một đạo thân ảnh đi ra.

- Ân?

Thân hình Âu Dương Đức đột nhiên chấn động, bởi vì, hắn phát hiện, thân ảnh ấy căn bản không phải cháu ruột hắn Âu Dương Siêu, mà là một người khác hoàn toàn.

Người này, so với Âu Dương Siêu càng trẻ tuổi hơn một chút. So sánh với Âu Dương Siêu trầm ổn, người này càng nhiều vài phần tùy ý phiêu nhiên.
Bình Luận (0)
Comment