Độc Tôn Tam Giới

Chương 1514

Cách nói này tuy rằng khoa trương, thế nhưng quả thực cũng phản ánh việc chân thực.

Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt cũng cười nói

- Chân Đan Vương, bản phiệt cũng có thể làm chứng. Bây giờ ngươi chính là thần tượng đứng đầu trong đan đạo Lưu Ly vương thành ta. Ngươi không tham dự làm giám khảo thi đấu đan tháp quả thực là một việc tiếc nuối, may mắn ngươi trở về đúng lúc.

Cơ Tam công tử sau lưng phiệt chủ Bàn Long đại phiệt lúc này mặc dù không có quyền lên tiếng, thế nhưng ánh mắt cũng sáng ngời, nhìn qua Giang Trần, không nhịn được mà nháy mắt ra hiệu với Giang Trần, sắc mặt vui vẻ vô cùng.

Giang Trần chắp tay đáp tạ, lúc này mới đi tới trước mặt Cơ Tam công tử, nắm vai Cơ Tam công tử rồi nói:

- Cơ huynh, nói cho ngươi biết tin tức tốt, lần này ta đi ra ngoài trong lúc vô tình thu được một quả Thiên Huyễn Ẩn Vân Tùng.

- Cái gì?

Cơ Tam công tử nghe vậy, thân thể chấn động, giống như là bị chạm điện, kinh ngạc run rẩy đứng tại chỗ.

Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt ở phía trước một ít hiển nhiên cũng nghe được câu này, thân thể hơi run lên một cái. Trong lúc nhất thời trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang, toàn thân tê dại. Thiếu chủ nữa chân cũng không bước nổi.

Hắn sao lại không biết, quả của Thiên Huyễn Ẩn Vân Tùng chính là một trong hai loại tài liệu chủ yếu luyện chế Tùng Hạc đan cơ chứ?

Kim Quan Vân Hạc bọn họ đã có, quả Thiên Huyễn Ẩn Vân Tùng đang tìm kiếm, chỉ là không có bất kỳ tin tức gì. Chuyện này khiến cho từ trên xuống dưới Bàn Long đại phiệt có chút lo lắng.

Thế nhưng mà đột nhiên lại nghe thấy tin tức phấn chấn nhân tâm như vậy. Chân Đan Vương này không ngờ trong lúc vô tình lại nhận được quả Thiên Huyễn Ẩn Vân Tùng.

Đây chẳng phải là nói, hai loại tài liệu chủ yếu của Tùng Hạc đan đã có? Mọi sự đã chuẩn bị, chỉ còn chờ cơ hội mà thôi?

Dù phiệt chủ Bàn Long đại phiệt là tiền bối đã từng trải qua vô số sóng gió, thế nhưng lúc này cũng có một loại cảm giác vui sướng không nói nên lời Đây là một loại vui sướng như được trùng sinh, là loại điên cuồng mà một người gần chết bỗng nhiên biết được mình sẽ không chết. Bất luận một cảm giác vui sướng nào cũng không thể so sánh được với loại cảm giác này.

- Đừng kích động, đợi chúng ta có thời gian rồi chậm rãi nói.

Giang Trần cũng không muốn nói quá nhiều.

Cơ Tam công tử hít sâu một hơi, cố gắng làm cho mình bình tĩnh trở lại:

- Huynh đệ, ca ca ta lại thiếu nợ ngươi một lần.

Giang Trần tiêu sái cười cười:

- Huynh đệ một nhà không cần phải khách khí.

Nghênh đón Chân Đan Vương trở về không thể là tin tức rất nặng, thoáng cái làm cho thịnh hội thi đấu đan tháp càng trở nên cuồng nhiệt.

Lâm Yến Vũ đứng đầu đội ngũ một trăm tán tu, nhìn qua Chân Đan Vương được mọi người vây quanh đi vào bên trong.

Lâm Yến Vũ nhìn không rời mắt, từ trên xuống dưới đánh giá Giang Trần.

- Đây là Chân Đan Vương? Thoạt nhìn còn rất trẻ tuổi. Chậc chậc, còn trẻ như vậy, có khả năng còn trẻ hơn ta. Vậy mà có thể đánh bại Kê Lang Đan Vương không ai bì nổi a. Không đúng... Chân Đan Vương này tại sao lại có khí chất quen thuộc như vậy?

Lâm Yến Vũ bỗng nhiên có một loại cảm giác cổ quái, hắn cảm thấy Chân Đan Vương này tuy rằng tướng mạo nhìn rất lạ lẫm. Thế nhưng lại có một loại khí chất khiến cho hắn cảm thấy, cảm giác như đã từng quen biết.

Ngay lúc này Lâm Yến Vũ chợt phát hiện ra, ánh mắt Chân Đan Vương cũng vừa vặn nhìn về phía hắn.

Thân thể Lâm Yến Vũ run lên một cái, trong lòng chấn động vô cùng. Bởi vì hắn phát hiện ra, Chân Đan Vương này không ngờ lại nhẹ nhàng gật đầu với hắn rồi cười cười.

- Hắn biết rõ mình? Chân Đan Vương chảng lẽ đã nghe nói qua tên tuổi của mình?

Lâm Yến Vũ khiếp sợ không thôi, nhưng mà một khắc sau hắn càng thêm sợ hãi.

Bởi vì hắn nghe được một tiếng truyền âm:

- Lâm đ*o hữu, từ biệt ở man hoang, ngươi quả nhiên thủ tín, đi tới Lưu Ly vương thành.

Thanh âm này quá quen thuộc, Lâm Yến Vũ trợn mắt há hốc mồm nhìn qua Giang Trần. Trong lúc nhất thời yết hầu nghẹn lại, có cảm giác nói không nên lời.

Là Hoàng đạo hữu.

Chân Đan Vương là Hoàng đạo hữu? Hoàng đạo hữu chính là Chân Đan Vương.

Trong lúc nhất thời trong đầu Lâm Yến Vũ như nổ tung, đả thông cơ hồ tất cả suy nghĩ trong đầu hắn. Thoáng cái cơ hồ tất cả các manh mối đều trở nên vô cùng rõ ràng.

- Đúng, đúng rồi. Chân Đan Vương chính là Hoàng đạo hữu, khó trách hắn lại khích lệ ta tới Lưu Ly vương thành. Chân Đan Vương thưởng thức ta, chỉ đường cho ta.

Trong lòng Lâm Yến Vũ cuồng hỉ:

- Chân Đan Vương nghe nói ta là cừu địch của Đan Hỏa thành, biết rõ phụ thân là địch nhân vốn có của Kê Lang Đan Vương, cho nên mới đồng tình với ta. Để cho ta tới Lưu Ly vương thành. Chân Đan Vương nhất định cũng cảm thấy, ta chỉ có tới Lưu Ly vương thành mới có cơ hội tìm Đan Hỏa thành để báo thù.

Ngộ tính của Lâm Yến Vũ cực cao, thoáng cái hiểu rõ Chân Đan Vương đang chờ mong những gì về mình.

- Không thể tưởng tượng được, thật không ngờ tới Chân Đan Vương lại chính là Hoàng đạo hữu. Như vậy khí chất ngang ngược của HOàng đạo hữu có lẻ đều là giả vờ? Là mê hoặc những người kia a.

Trong lòng Lâm Yến Vũ thoáng cái trăm mối cảm xúc ngổn ngang.

Khổng Tước đại đế nhìn thấy Giang Trần cũng cười nhạt một tiếng rồi đi tới:

- Chân tiểu hữu, từ khi chia tay tới giờ không có vấn đề gì chứ?

Giang Trần khẽ khom người nói:

- Cuối cùng không có nuốt lời, kịp thời trở về. Chỉ là cuối cùng vẫn bỏ qua một ít đặc sắc.

- Hiện tại trở về cũng không muộn. Ngươi nhìn xem, nhiều thiên tài đan đạo trông mong ngươi như vậy, có phải ngươi nên tỏ vẻ qua một chút hay không?

Giang Trần cười cười, cũng không chối từ, đi tới phía trước, ánh mắt đảo qua mặt từng người trong hai trăm thiên tài đan đạo trước mắt.

Những người này có một trăm người là những đệ tử của các thế gia, đại phiệt trong Lưu Ly vương thành.

Còn một trăm người là các tán tu.

Từ chỉnh thể xem ra, tự nhiên trình độ của các đệ tử thế gia, đại phiệt cao hơn một chút. Nhưng xem từ góc độ chi tiết Giang Trần lại phát hiện ra, thiên phú đan đạo của Lâm Yến Vũ, nhất là ngộ tính đan đạo nhìn qua lại có xu thế mạnh mẽ nhất.

Nhưng mà đây cũng chỉ là ấn tượng đầu tiên của hắn.

- Chư vị, Chân mỗ bất tài, nhận được mọi người yêu mến. Lưu Ly vương tháp này là việc trọng đại sáu mươi năm một lần. Các người có thể ở trong mấy vạn người dự thi trổ hết tài năng, nhất định cũng là người có thiên phú. Mặc kệ thành tích thi đấu của vòng này thế nào, các ngươi đều đã thành công. Như vậy những người lần này có thể tiến vào top ba trong vòng này, Chân mỗ sẽ đưa cho mỗi người một cọc tạo hóa đan đạo. Đến lúc đó Chân mỗ sẽ cho các ngươi lựa chọn. Ta cũng không cam đoan cái gì, nhưng ít ra có một điểm có thể khẳng định. Cọc cơ duyên này tuyệt đối sẽ không bôi nhọ thân phận top ba của các ngươi.

Nếu như là người bình thường đưa ra hứa hẹn này, tất cả mọi người chưa chắc đã coi là chuyện quan tọng. Trừ phi là Khổng Tước đại đế hoặc là những đại đế khác mở miệng.

Bình Luận (0)
Comment