Độc Tôn Kiếm Đế

Chương 10 - Ta Không Có

Bang thông tinvừa hiển thì thì hắn gật đầu hài long, lúc đầu hắn dự tín là sẽ đi gập lôi lão để lão chỉ mình cách luyện đan nhưng bây giờ hắn đã có hệ thống nên hắn sẽ dự định trước hết phải nân cao tu vi mình lên, hiện giờ hắn có thể dễ dàn giết tu sĩ trúc cơ luôn nhưng mà làm vậy thì phải dóc toàn bộ bài tẩy của mình ra. Hiện giờ chưa phải lúc bật lộthân phận linh giả của mình vì vậy hắn sẽ dự định tiến vào ma ám sâm lâm để kím thêm kinh nghiệm.

Lăng Thiên nhìn ra ngoài trời thì giờ này cũng không còn sớm, hắn đứng dậy lấy đồ đi tắm, sao khi tăm xong hắn ra khổi phòng đi thẳng xuống nhà bếp để nấu một chút gì để ăn, hắn sống chỉ có hai anh em nên việc nấu ăn này hắn cũng đã làm quen, cho nên qua thế giới này hắn cũng quen tự làm.Lăng gia khá lớn nếu mà hắn không có kí ức của vị " lăng thiên" trước đây chắc đã lạc vào nơi só sỉnh nào rồi cũng nên.

Trên đường đi hắn thấy khá nhiều người hầu chạy tới lui khi gập hắn cũng chào hắn rồi mới đi tiếp , hắn cảm tháy quái lạ.

Nhưng hắn cũng mặc kệ.

  Không biết Lăng thiếu tới đây cần gì để nô tỳ giúp ngài?

Một cô gái khoảng 16 17 tuổi đi tới cuối đầu hỏi.

  Ần, ngươi đi nói với những người bên trong đi về nghĩ ngơi đi và chuẩn bị cho ta thêm con vịt.

Lăng thiên nói, cô gái kinh ngạc nhìn Lăng thiên theo cô biết thì mới sáng nay tộc trưởng ban lệnh bây giờ lăng thiên không cần làm gì bà hắn muốn gì cũng phải đáp ứng nêu không thì bị trừng phạt thật năng, mọi người không biết vì sao tộc trưởng tự nhiên lại làm vậy nhưng không ai dám hỏi.

Vâng nô tỳ sẽ đi ngây.

Cô gái thi lễ rồi lui ra, một chúc thì mọi người cũng ra khỏi nhà bếp, hắn cất bước đi vào, hắn nhìn sơ qua thì thấy cách bố trí rất gọn gàn, gật đầu hài lòng lấy cái trảo bất một nồi nước, hắn lại lấy thêm cái trảo đổ dầu lên sắc tỏi hành bỏ vô, cô gái đêm theo con vịt tới định đi nhưng đột nhiên bụng cô kêu lên, hắn thì bật cười kêu cô ngồi đợi cùng ăn với hắn, cô gái do dự rồi cũng gật đầu.

Con vịt hắn nhỏ hết lòng đi rồi cắt hai cái đùi ra còn lại bỏ vô nồi nước nóng bắt nảy giờ, hai cái đùi hắn đêm đi chiên.Cô gái lúc đầu cũng muốn giúp nhưng hắn nói khỏi nên cô ngồi đây nhìn hắn làm, cô tên là Tuyết Nhi từ nhỏ bị bán vô Lăng gia làm người hầu, Tuyết nhi rất có thiên phú tu luyện nên gia tộc cũng cung cấp tài nguyên đan dược để bồi dưỡng cô, tuyết nhi tuy nói là người hầu nhưng không ai dám trêu chộc cô dù là đệ tử lăng gia. Tuyết Nhi nhìn Lăng Thiên làm mà tới thất thần, cô bây giờ mới biết người mà ai cũng nói phế vật này lại đẹp trai tới vậy, bất chợt cô nghĩ gì đó mà hai má đỏ lên rồi quay đầu nhìn qua chỗ khác. Lăng Thiên biết tuyết nhi nhìn mình nảy giờ hắn cười thầm, hắn là ai hắn là người của thế kỉ hai mươi mốt, nên hắn biết tuyết nhi bắt đầu thích mình.

Hắn bưng đồ ăn lên, trong khi ăn hắn toàn nhìn cô, tuyết nhi thì cuối đầu ăn không dám nhìn hắn.

  Sao không ngẩn đầu lên, cuối đầu vậy sao ăn ?

Lăng Thiên miểng cười hỏi.

  Nô tỳ không dám.

Tuyết nhi đáp.

  cái gì không dám?

Nô tỳ....nô tỳ....

Cô ấp úng cũng không nói nên lời.

  Đừng nói ngươi thích ta đấy chứ?

Hắn cười xấu xa nói nhỏ vào tay cô, bây giờ tim cô như con nai chạy loạn hơi thở của hắn phà vào tai cô làm cô ngại muốn chết.

    Ta không có.

Bình Luận (0)
Comment