Đồ Nhi Chớ Hoảng, Đã Có Vi Sư!

Chương 44 - Thuần Nguyên Sơn, Thượng Quan Gia

[Mộ Dung Thiên lĩnh ngộ Bôn Lôi kiếm, tinh thông võ đạo đã được đột phá lên cấp 1]

Cuối cùng Tinh Thông võ đạo đã đột phá lên cấp 1, Thẩm An Tại không khỏi âm thầm tặc lưỡi.

Thứ này khó thăng cấp, đồ đệ hoàn toàn khống chế một bộ kiếm pháp Địa giai thượng phẩm mới có thể đột phá một cấp.

Nếu muốn tới cấp mười, không biết phải chờ ngày tháng năm nào.

Nhưng mà cuối cùng cũng có một hy vọng, thiên phú kiếm đạo của Mộ Dung Thiên không tầm thường, về sau cứ để cho hắn nghiên cứu kiếm đạo nhiều là được.

"Đồ nhi, cảm giác như thế nào?"

Thẩm An Tại cười ha hả nhìn Mộ Dung Thiên trên diễn võ trường.

Mộ Dung Thiên mồ hôi đầy đầu, sáng sớm hắn đã ở đây luyện kiếm.

Lần trước quan sát sư phụ mình thi triển Bôn Lôi kiếm hắn đã hiểu ra.

Bây giờ luyện tập xong, Bôn Lôi kiếm kiếm thứ tư, kiếm thứ năm cũng đã nắm giữ.

"Đệ tử tự biết còn kém rất nhiều so với hôm sư phụ thi triển."

Mộ Dung Thiên không kiêu ngạo không nóng nảy, khiêm tốn mở miệng, nhắc đến việc đó khiến Thẩm An Tại híp hai mắt lại rất hưởng thụ.

"Không tệ không tệ, cố gắng luyện kiếm, ta tin ngươi không bao lâu nữa sẽ có thể vượt qua vi sư."

Hắn vui mừng gật đầu.

Đúng vào lúc này, bên ngoài diễn võ trường có hai bóng hình xinh đẹp từ từ đi tới, núi xanh làm nền phía sau lưng, ngược lại còn tôn lên những đường cong cực kỳ mỹ lệ.

Không ai khác chính là Liễu Vân Thấm và Tiêu Cảnh Tuyết.

"Liễu trưởng lão, Quận chúa, các ngươi sao lại tới đây?"

Thẩm An Tại đứng dậy hành lễ.

"Ta đến đưa phần thưởng đệ nhất môn phái, Phá Hải đan."

Liễu Vân Thấm nhẹ giọng mở miệng, đưa một bình đan dược tới.

"Làm phiền Liễu trưởng lão tự đưa đến."

Nhận lấy bình đan, Thẩm An Tại trực tiếp giao cho Mộ Dung Thiên.

Thiếu niên có được đan dược thì vui vô cùng, hận không thể lập tức nuốt xuống tìm cơ hội đột phá.

"Mặt khác, ta nghe nói ngươi ở phía sau núi mở một dược viên, trước mắt không có ai hỗ trợ quản lý, trùng hợp Quận chúa ở Dược Vương cốc rất lâu, muốn đến dược viên này của ngươi hỗ trợ, ngươi thu dọn một căn phòng để nàng thường trú, không có vấn đề gì chứ?"

Liễu Vân Thấm chớp đôi mắt đẹp nhu hòa, nhẹ giọng mở miệng.

"Đương nhiên là không thành vấn đề."

Thẩm An Tại cười ha ha, chỉ cần bây giờ không để cho hắn nhận đồ đệ, có nhân viên miễn phí hỗ trợ làm việc, còn đỡ cho việc hắn tiêu tiền thuê người.

Mặc dù biết đây là vì Mộ Dung Thiên đã giải độc trên bảo giáp, Tiêu Ngạo Hải mới tính ra kế hoạch nhỏ này, muốn hắn thu Tiêu Cảnh Tuyết làm đồ đệ.

Nhưng không sao, ai bảo hắn hào phóng như vậy, trực tiếp đưa danh ngạch Thuần Nguyên sơn cho Thanh Vân phong coi như tiền bái sư tương lai chứ.

Hơn nữa... Đến lúc đó nếu chính thức thu Tiêu Cảnh Tuyết làm đồ đệ, có phải còn có thể thu một đợt phí bái sư nữa không?

Vừa nghĩ, hắn vừa chậc chậc gật đầu, cũng không so đo quá nhiều việc Tiêu Ngạo Hải lợi dụng bảo giáp thăm dò mình.

Dù sao hắn đã từng tự đến hỏi mình có thể trừ độc hay không, mình cũng đã khẳng định là không được, cho nên mới vì nữ nhi mà đưa ra hạ sách này.

Tiêu Ngạo Hải cũng chuẩn bị Giải Độc đan, đảm bảo sẽ không có bất kỳ nguy hiểm gì cho mình, huống hồ còn có thể lấy ra danh ngạch Thuần Nguyên sơn để bồi thường, rõ ràng là Tiêu Ngạo Hải đã rất có thành ý.

"Vậy thì làm phiền Quận chúa."

"Thẩm trưởng lão nói quá lời, gọi ta Cảnh Tuyết là được, không cần gọi là Quận chúa."

Tiêu Cảnh Tuyết trừng mắt nhìn, hơi hành lễ.

Dung mạo thiếu nữ không kém Liễu Vân Thấm nửa phần, chẳng qua nhìn có chút nhu nhược, phảng phất một trận gió cũng có thể thổi ngã.

"Còn có một việc, liên quan đến Thuần Nguyên sơn."

Liễu Vân Thấm lại mở miệng, ba chữ "Thuần Nguyên sơn" rơi xuống, lập tức hấp dẫn sự chú ý của Thẩm An Tại và Mộ Dung Thiên.

"Một tháng sau, Thuần Nguyên sơn sẽ mở ra, đến lúc đó không chỉ người của hoàng thất sẽ qua đó, Tần Thiển Nguyệt của Tần gia cũng sẽ tới đó."

Lời nói của nàng có chút nghiêm túc, ánh mắt rơi xuống trên người Mộ Dung Thiên.

"Ngươi tuy rằng giành được đệ nhất Linh Phù sơn, nhưng so với Tần Thiển Nguyệt thì vẫn chênh lệch một khoảng như vực sâu, lần này nàng cũng đi, nếu ta đoán không sai, hẳn là đang chuẩn bị đột phá Địa Linh cảnh."

Địa Linh cảnh!

Hô hấp của Mộ Dung Thiên cứng lại, vô thức nắm chặt nắm đấm.

Địa Linh cảnh khi chưa tới hai mươi tuổi, thiên phú của Tần Thiển Nguyệt cường đại đến mức nào, hẳn là có thể tưởng tượng được.

Mà tuổi của hắn cũng tương tự như nàng, bây giờ hắn khó khăn lắm mới đột phá đến Khí Hải cảnh.

Bây giờ chỉ còn lại thời gian nửa năm, thật có thể đuổi kịp bước chân của nàng sao?

Nhận ra Mộ Dung Thiên đang căng thẳng, Thẩm An Tại liền vỗ nhẹ lên vai hắn.

"Chẳng qua chỉ là Địa Linh cảnh mà thôi, nửa năm sau, vi sư sẽ giúp ngươi có vốn liếng để chiến một trận với nàng."

Tâm tình Mộ Dung Thiên thoáng buông lỏng, cảm kích nhìn thoáng qua sư phụ của mình, trong lòng không khỏi an ổn.

Liễu Vân Thấm nhìn thoáng qua Thẩm An Tại, có chút hiếu kỳ, tên gia hỏa này đến cùng lấy đâu ra tự tin để giúp người có thiên phú chênh lệch như Mộ Dung Thiên, trong nửa năm đuổi kịp bước chân của Tần Thiển Nguyệt?

Đừng nói là hắn, cho dù cường giả Niết Bàn sau lưng hắn cũng chỉ có thể giương mắt nhìn thôi nhỉ?

Dù sao, vô luận là thiên phú hay là chênh lệch tài nguyên giữa hai người thì cũng đều quá lớn.

Sau lưng Tần Thiển Nguyệt có toàn bộ Thiên Tuyết tông và toàn bộ Tần gia.

"Ta muốn nhắc các ngươi chú ý, là đến lúc đó còn có một người khác cùng đi với Tần Thiển Nguyệt."

"Ai?" Mộ Dung Thiên nhíu mày.

"Thượng Quan gia, Thượng Quan Kiệt!"

"Thượng Quan Kiệt?"

Thẩm An Tại nhíu mày.

Người này hắn đã nghe nói qua, chính là thành viên thuộc gia tộc nổi danh tương đương Tần gia ở trong Đại An triều này, cũng có quan hệ không hề tầm thường với hoàng thất.

Mà thiên phú thực lực của Thượng Quan Kiệt mặc dù kém hơn Tần Thiển Nguyệt, nhưng bây giờ cũng là thực lực Quy Nguyên cảnh trung kỳ.

Nhưng mà chuyện ở Thuần Nguyên sơn thì có liên quan gì đến Thượng Quan gia cơ chứ?

Nhìn ra Thẩm An Tại đang hồ nghi chuyện hai người đó, Liễu Vân Thấm tiếp tục mở miệng.

"Thượng Quan Kiệt xưa nay luôn ái mộ Tần Thiển Nguyệt, ba tháng trước còn đến Tần gia cầu thân, nhưng Tần Thiển Nguyệt không đồng ý. Theo lời nàng lúc đó, ước hẹn ba năm chưa hoàn thành, hôn ước còn chưa được giải trừ, còn chưa thể lo chuyện này."

"Mặc dù mọi người đều biết đây là một cái cớ, nhưng điều này không thể nghi ngờ cũng làm cho Thượng Quan gia có chút bất mãn, mấy tháng nay đã âm thầm ra tay chèn ép Mộ Dung gia không ít lần."

Theo Liễu Vân Thấm chậm rãi nói, Mộ Dung Thiên nhíu mày.

Khó trách trong thi đấu lúc trước, Nham Lý có nói là chuyện làm ăn của Mộ Dung gia bị thất bại, thì ra trong đó lại có Thượng Quan gia chen chân.

"Thượng Quan Kiệt này tâm tính hẹp hòi, nếu như đụng mặt ở Thuần Nguyên sơn, rất có thể sẽ ngăn các ngươi ở bên ngoài, cho nên đến lúc đó ta sẽ đi cùng các ngươi."

Trong mắt Thẩm An Tại hiện lên vẻ kinh ngạc: "Ngươi đi cùng bọn ta?"

Liễu Vân Thấm nhẹ nhàng gật đầu, nhìn ánh mắt có chút cổ quái của hắn, vội vàng mở miệng: "Ngươi đừng hiểu lầm, ta sợ các ngươi đi không công chuyến này, còn lãng phí thời gian và danh ngạch, dù sao ngoại trừ người Hoàng thất, những người khác muốn tiến vào Thuần Nguyên sơn tu luyện đều phải để một vài trưởng bối có thực lực cường đại trong nhà dẫn dắt mới được."

Ánh mắt của Thẩm An Tại càng thêm cổ quái, hắn cũng không phải người nghĩ nhiều...

Chẳng qua việc đối phương lo lắng ngược lại cũng không sai.

Thuần Nguyên sơn là một ngọn núi nhỏ, bên trong có không ít Thuần Nguyên trì, ngoại trừ cái ao ở phía trên cùng dành riêng cho hoàng thất ngự dụng, những người khác muốn độc chiếm một Thuần Nguyên trì để tu luyện sẽ không hề dễ dàng, lúc này cần phải liều hết mọi cách, kể cả cậy nhờ thế lực.

Thế lực sau lưng ai cường đại hơn, phái người lợi hại tới hơn, tự nhiên có thể chiếm cứ Thuần Nguyên có trì hiệu quả tốt hơn.

Nếu có thể chiếm cứ hai vị trí Thuần Nguyên trì gần với ngự hành chi trì ở trên đỉnh kia, thì sẽ có tốc độ tu luyện gần như là gấp năm lần bình thường.

Ở lại nơi đó một tháng, rất có thể Mộ Dung Thiên sẽ trực tiếp đạt tới Khí Hải cảnh đỉnh phong!

Có thực lực hai bên Thiên Tuyết tông và Tần gia làm chỗ dựa, Tần Thiển Nguyệt không thể nghi ngờ sẽ chiếm giữ một tòa trong số đó, tòa khác, nếu không có gì bất ngờ xảy ra hẳn là thuộc về Thượng Quan gia.

"Ba Thuần Nguyên trì đứng đầu mặc dù không tranh thủ được, nhưng có ta ở đây, ít nhất có thể giúp đồ đệ ngươi tranh thủ được Thuần Nguyên trì thứ tư."

Liễu Vân Thấm khẽ mở môi đỏ, hết sức tự tin mà mở miệng.

Thẩm An Tại do dự hỏi: "Thượng Quan gia cùng Tần gia đến lúc đó sẽ phái người cảnh giới gì dẫn hậu bối đi?"

"Chắc đều là một vị Thiên Linh cảnh sơ kỳ."

"Thiên Linh cảnh à..."

Hắn sờ sờ cằm, nhíu mày, mở ra ba lô xem qua tấm thẻ tiêu hao Thiên Linh cảnh duy nhất trong đó.

Bình Luận (0)
Comment