Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 860

Chương 860

“Thương Long Trảm!”

“Thương Long Trảm!”

Thương Long Kình kết hợp với Kinh Lôi Trảm!

Đó là một tổ hợp võ kỹ.

Ầm!

Lấy kiếm Đoạn Long trong tay Diệp Bắc Minh làm trung tâm, sấm chớp đùng đùng nổ ra.

Hàng chục tia sét cỡ bằng cổ tay đánh xuống ầm ầm.

Mỗi một tia sét lại đánh trúng một chiếc máy bay chi3n đấu Hắc Ưng.

Vào giờ phút ấy.

Diệp Bắc Minh như một vị thần thống trị sấm sét vậy.

Rầm! Rầm! Rầm! Rầm…

Giây tiếp theo.

Máy bay chi3n đấu Hắc Ưng nổ tung, trên không trung thêm vài đám mây hình nấm nở rộ, chiếu sáng cả một vùng trời.

“Đây…”

Trong phòng chỉ huy yên lặng đến đáng sợ!

Dù có Thượng tướng Wilson ở đây thì mọi người cũng sợ run người.

Có người còn thì thào tự nói: “Ôi chúa ơi, là ai mở cánh cửa địa ngục thả tên Diệp Bắc Minh đó ra thế?”

“Địa ngục rỗng tuếch, ác ma tại nhân gian!”

Vút!

Sau khi hơn mười chiếc máy bay chi3n đấu Hắc Ưng bị phá hủy, ba mươi vạn quân lính dưới kia đã tan rã từ lâu rồi.

Bọn họ tận mắt nhìn thấy Diệp Bắc Minh chém nát ba mươi mấy chiếc máy bay chi3n đấu Hắc Ưng rồi thì làm gì còn khao khát chiến đấu nữa?

Diệp Bắc Minh chỉ với một người một kiếm mà đơn độc đối đầu với ba mươi vạn quân lính!

Đó tựa như thần thoại vậy!

Thần thoại xen lẫn vào trong đám người thường!

Trận đấu như nghiêng về một bên, cho dù có người phản kháng thì cũng chẳng thể nào cản nổi một kiếm của Diệp Bắc Minh.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở: “Tên nhóc này, lòng giết chóc của cậu nặng thế?”

“Khi ở Long Quốc, tôi không thấy cậu giết người, liệu tâm tính cậu đã bị ảnh hưởng rồi chăng?”

Diệp Bắc Minh mỉm cười trả lời: “Tôi có chín mươi chín vị sư phụ vô địch!”

“Sư phụ của tôi có đạo Y Vương, có nghĩa là chữa trị”.

“Có đạo Kiếm Vương tức kiếm đạo độc tôn”.

“Có đạo Châm Vương khiến Diêm Vương phải rút lui”.

“Cũng có đạo tàn sát”.

“Mà ngay tại đạo tàn sát ấy!”

“Chỉ có máu tươi mới có thể thấm nhuần đạo tàn sát!”

Bình Luận (0)
Comment