Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1823

Chương 1823

“Nếu không phải tôi vừa hay phát hiện ra bọn họ, anh nói xem sẽ xảy ra hậu quả gì?”

“Ha ha, tôi đưa bọn họ đi rồi!”

“Nếu anh đã không bảo vệ được, thì để tôi bảo vệ đi!”

“Anh cũng không cần tìm bọn họ nữa!”

Tôn Thiến cười lạnh lùng lắc đầu: “Anh chỉ khiến bọn họ rơi vào nguy hiểm, còn tôi sẽ khiến bọn họ trở thành người phụ nữ mà cả đời anh không thể với tới!”

Giọng nói dừng đột ngột.

Huyết ảnh biến mất!

Diệp Bắc Minh cau mày: “Không đúng, đây không phải Tôn Thiến!”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục lên tiếng: “Ồ? Cậu thấy thế nào?”

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Tôi hiểu tính cách của Tôn Thiến, cô ấy ghét cái ác như kẻ thù, hơn nữa còn vô cùng trượng nghĩa”.

“Cô ấy không thể nào nói những lời này với tôi, sợ rằng cô ấy đã bị thần nữ Túc Hoàng điều khiển rồi!”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục lên tiếng: “Đúng là có khả năng này!”

Diệp Bắc Minh hỏi: “Tiểu Bạch, có phải mày còn biết chuyện gì khác không?”

Tiểu Bạch gật đầu: “Tôn Thiến này vào rừng rậm ma thú mấy tháng, cô ta săn giết rất nhiều ma thú”.

“Vì không ảnh hưởng đến tôi và Tiểu Hắc, chúng tôi cũng không lo chuyện bao đồng”.

“Trong cơ thể cô ta thường xuyên phát ra hai giọng nói khác nhau”.

“Một giọng nói rất lương thiện, một giọng nói khác vô cùng hung tàn!”

Hình như mỗi lần giết chóc, đều như có cơ thể khác đang điều khiển”.

Diệp Bắc Minh không nói gì.

Vậy thì cũng không kỳ lạ nữa!

Sợ rằng thần nữ Túc Hoàng đã điều khiển cơ thể của Tôn Thiến.

Còn tại sao cứu Chu Nhược Giai và Hạ Nhược Tuyết, e rằng là do Tôn Thiến yêu cầu!

Nhưng.

Đối phương đưa họ đi, tại sao còn để lại những lời này!

Diệp Bắc Minh trực tiếp lên tiếng: “Tháp Càn Khôn Trấn Ngục, có thể tìm được khí tức của họ không?”

“Tôi thử xem!”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục quát một tiếng: “Càn khôn vô cực, vạn lý truy tông!”

Vù!

Trong tích tắc.

Một luồng lực tinh thần cường mạnh lan ra khắp bên ngoài.

Một lúc sau!

Giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: “Cậu nhóc, tìm được rồi!”

Diệp Bắc Minh khẽ động trong lòng: “Ở đâu?”

“Cách đây một trăm ngàn dặm, chúng ta cộng hưởng thần niệm, cậu tự xem đi!”

“Được!”

Diệp Bắc Minh nhắm mắt.

Bình Luận (0)
Comment