Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1507

Chương 1507

“Cụ thể dừng chân ở nơi nào, tạm thời chưa điều tra được!”

Nghe thấy những lời này.

Đôi mắt của Diệp Bắc Minh sầm xuống, sát ý ngưng tụ: “Cô đang điều tra tôi?”

Cô gái hoàn toàn thờ ơ không quan tâm trước sát ý của Diệp Bắc Minh.

Cô ta tiếp tục nói: “Mẹ ruột của anh tên là Diệp Thanh Lam, xuất thân nhà họ Diệp ở Côn Luân Hư!”

“Bố ruột của anh không rõ là ai, hiện nay thân phận của anh là: Long soái của Long Quốc giới phàm tục!”

“Chủ nhân của Vạn Bảo Lâu, chủ nhân của thương hội nhà họ Ngô!”

Cô gái áo đỏ nhìn Diệp Bắc Minh một cách đầy thâm ý: “Cảnh giới của anh không chỉ là võ tôn trung kỳ phải không? Ngay cả võ thần mà anh cũng có thể giết!”

“Vừa nãy Hoàng Phủ Nguyên đó, là võ giả tiên thiên sơ kỳ!”

“Anh có thể giết ông ta, cho thấy hai điều!”

“Thứ nhất, anh giả làm heo ăn thịt hổ, thực lực thực sự của anh chắc chắn không chỉ là võ tôn trung kỳ!”

“Thực lực thực sự của anh ít nhất phải là võ thần, anh vẫn luôn che giấu cảnh giới!”

“Thứ hai, thanh kiếm trong tay anh là thần khí phải không?”

“Là do mẹ ruột của anh để lại cho anh phải không?”

Cô gái áo đỏ nói ra hết một lúc.

Nở nụ cười ngạo mạn: “Anh có y thuật thần thông, biết Quỷ Môn Thập Tam Châm!”

“Anh có võ đạo nghịch thiên, chỉ hai mươi ba tuổi đã vượt xa người cùng tuổi trong tổ địa!”

“Anh còn cầm thần khí trong tay, nắm giữ sự sống chết của người phàm!”

Sắc mặt Diệp Bắc Minh cực kỳ băng lạnh!

Lúc này.

Ngoại trừ một số chi tiết mà cô gái áo đỏ không biết.

Dường như anh bị người khác lột trần, lộ hết dưới ánh sáng ban ngày!

Cảm giác này, thật khó chịu.

Diệp Bắc Minh tỏ vẻ mặt lạnh như băng: “Cho cô một cơ hội giải thích, tại sao điều tra tôi?”

Cô gái áo đỏ bật cười ra tiếng: “Ha ha, tại sao điều tra anh?”

“Anh gây ra tiếng vang lớn như vậy, thực sự cho rằng người của tổ địa không quản không hỏi đến sao?”

“Trên thực tế, từ lúc anh gây động tĩnh lớn ở giới phàm tục”.

“Tài liệu về anh đã xuất hiện trước mặt ít nhất mười người ở tổ địa”.

“Càng đừng nói sau này anh tiến vào Côn Luân Hư, hóa thân thành sát thần, thực sự cho rằng có thể làm được đến thần không biết quỷ không hay sao?”

Soạt!

Sức mạnh cuồng bạo ập đến, Diệp Bắc Minh đột nhiên ra tay.

Vẻ mặt cô gái áo đỏ biến sắc, cô ta quay người mau chóng lùi lại: “Anh!”

“Anh dám ra tay với tôi?”

Diệp Bắc Minh tiến lên đuổi theo nhanh như điện giật, đôi mắt băng lạnh: “Nếu cô đã điều tra được nhiều thông tin về tôi như vậy, thì nên biết tính cách của tôi!”

“Bây giờ cô chỉ có hai con đường, thứ nhất, nói cho tôi biết tại sao điều tra tôi!”

Bình Luận (0)
Comment