Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 110

Chương 110

Chu Thiên Hạo mang vẻ mặt kích động: “Bắc Minh, phủ của vua Giang Nam, hiện tại là của cháu?”

“Đúng vậy, chú Chu, về sau mọi người cứ ở đây đi”, Diệp Bắc Minh mỉm cười.

Thập sư tỷ đã phái mấy vị cao thủ cấp Thiên và một vị Tông Sư võ đạo ẩn nấp trong phủ nhà họ Diệp.

Ba người nhà Chu Nhược Giai ở đây, coi như tương đối an toàn.

Anh cần điều tra nguyên nhân cái chết của bố mẹ, không thể lần nào cũng có thể trở về đúng lúc!

Bởi vì ba người nhà họ Chu đã bị sợ hãi, Diệp Bắc Minh bảo bọn họ đi nghỉ ngơi trước.

Những căn phòng trong phủ nhà họ Diệp, tùy ý bọn họ lựa chọn.

“Thần y Diệp!”

Nửa giờ sau, Hàn Nguyệt đến nhà thăm hỏi.

Cô ta đã xử lý xong tất cả thi thể trong biệt thự nhà họ Chu.

Những người đó đều là tinh anh của gia tộc Rothschild.

Nếu là ở nước ngoài, đây là một chuyện phiền phức lại khó giải quyết.

Nhưng nó lại xảy ra ở trong Long Quốc!

Các tập đoàn tài chính đứng đầu của nước ngoài vẫn không thể nhúng tay vào.

Diệp Bắc Minh khẽ gật đầu, nói: “Cô làm việc khá năng suất, coi như tôi nợ cô một ân tình”.

“Cảm ơn Thần y Diệp, chân của ông nội tôi…”, Hàn Nguyệt vui vẻ, vội vàng nhân cơ hội rèn sắt khi còn nóng.

Diệp Bắc Minh suy nghĩ một chút, thản nhiên nói: “Tôi viết cho cô một phương thuốc, sau khi trở về, cứ bốc thuốc theo phương thuốc này, chân của ông nội cô tạm thời sẽ không có vấn đề gì”.

“Đợi ra có thời gian rảnh, tôi sẽ đến Trung Hải, đích thân đến nhà họ Hàn một chuyến, chữa trị cho ông nội cô”.

Hàn Nguyệt có hơi do dự: “Việc này… Vậy chân của ông nội tôi còn…”

Diệp Bắc Minh đương nhiên biết, Hàn Nguyệt đang lo lắng điều gì, liền nói: “Cô yên tâm, uống theo phương thuốc này, ông nội cô có thể lập tức xuống giường bước đi”.

“Hơn nữa, chạy nhảy không khác gì những người bình thường”.

“Điểm khác biệt duy nhất chính là, không thể trị tận gốc”.

Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc full và miễn phí nhé.

“Tôi có cơ hội sẽ đến Trung Hải một chuyến thì chữa trị tận gốc cho ông nội cô”.

Hàn Nguyệt nghe được lời này, mừng rỡ, vội vàng đồng ý.

Diệp Bắc Minh cũng không lãng phí thời gian, lập tức viết phương thuốc, giao cho Hàn nguyệt, để đuổi cô ta rời đi.

Hàn Nguyệt để lại danh thiếp và số điện thoại của mình, cảm ơn nhiều lần rồi rời đi.

Ông nội đã dặn dò, tuyệt đối không được đắc tội Diệp Bắc Minh!

Cô ta cũng không dám làm quá cứng nhắc.

Đến buổi tối, Lý Hải Hà và Chu Nhược Giai cùng nhau nấu một bàn đồ ăn.

Diệp Bắc Minh nhìn đồ ăn trên bàn, trong lòng có chút cảm động.

Đây là lần đầu tiên trong năm năm qua, anh được nếm hương vị món ăn nhà làm.

Trên bàn ăn, Chu Thiên Hạo cứ tỏ ra muốn nói lại thôi, mấy lần muốn nói, nhưng đều nghẹn lại.

Bình Luận (0)
Comment