Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 491


Chương 491
“Cái gì? Anh ta là chủ tịch mới của Tỉnh Xuyên sao, anh ta…!Anh ta là cháu ngoại của Liễu Chí Trung?” Lê Tiến Minh trợn to hai mắt nhìn Lâm Vân, trong mắt tràn đầy hoảng sợ.

Lúc trước Lê Tiến Minh nghe cha anh ta từng nói, nói chủ tịch, mới của Tỉnh Xuyên là cháu ngoại của Liễu Chí Trung, chỉ là anh ta không biết người này là Lâm Vân, “Cái gì? Người này là cháu ngoại của Liễu Chí Trung người giàu nhất Tây Nam sao?”
Thân phận của Lâm Vân được công bố, mấy người ở đây thấp thỏm.

Uy danh của Liễu Chí Trung, có ai không biết? Có ai không hiểu?
Bọn họ nghĩ tới người lúc trước bọn họ trào phúng châm chọc, vậy mà là cháu ngoại của Liễu Chí Trung, bọn họ liền cảm thấy toàn thân vô lực.

“Hóa ra Lâm Vân là cháu ngoại của Liễu Chí Trung! Là đời thứ ba của nhà giàu nhất.


Đám sinh viên của trường đại học Bảo Thạnh, lúc này cũng khiếp sợ không thôi.

Trước đây bọn họ vẫn không biết thân phận cậu chủ nhà giàu của Lâm Vân, rốt cuộc là thật hay giả
Hiện giờ cuối cùng bọn họ cũng biết, Lâm Vân là cháu ngoại của Liễu Chí Trung, là đời thứ ba của nhà giàu nhất.


Hơn nữa thân phận của Lâm Vân là do anh Bình tiếng tăm lừng lẫy công bố, không ai hoài nghi anh Bình sẽ nói dối chuyện này.

Đám sinh viên nữ ở đầy thì đôi mắt càng tỏa sáng, bọn họ không ngờ tới trong vũ hội lần này, thậm chí là có đời thứ ba nhà giàu nhất, nếu sớm biết như vậy, bọn họ tuyệt đối sẽ chạy tới chủ động mời Lâm Vân khiêu vũ.

Lúc này toàn thân Lê Tiến Minh đã không ngừng run rẩy, rõ ràng là bị dọa sợ.

“Chủ…!Chủ tịch Lâm, tôi không biết thân phận của anh, mới động chạm vào anh, anh…!Anh tha cho tôi nhé!” Lê Tiến Minh cầu xin Lâm Vân tha thứ.

Lê Tiến Minh tự cảm thấy, anh ta so với cháu ngoại của Liễu Chí Trung, đó chính là cặn bã.

Anh ta nghĩ tới mình đắc tội nhân vật khủng bố như vậy, trái tim anh ta liền đập nhanh hơn.

“Bây giờ tôi không có tâm tình nói lời vô nghĩa với anh, lập tức cút đi! Sau này đừng để tôi nhìn thấy anh Lâm Vân lạnh giọng nói.

Bởi vì chuyện của Tô Bảo Nhi, hiện giờ tâm tình của Lâm Vân không được tốt lắm.

“Vâng vâng vâng!” Lê Tiến Minh liên tục gật đầu như gà con mổ thóc.


Anh ta nghe Lâm Vân bảo anh ta cút đi, anh ta cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, anh ta biết nếu Lâm Vân muốn truy cứu, hậu quả anh ta sẽ không gánh chịu nổi.

Ngay sau đó, Lê Tiến Minh dẫn theo người của anh ta xám xịt rời khỏi phòng khiêu vũ.

Lúc này, Tô Bảo Nhi đứng dậy.

.

“Anh Bình!” Tô Bảo Nhi đi thẳng tới trước mặt anh Bình.

“Tô Bảo Nhi, em cũng ở đây à?” Lúc này anh Bình mới chú ý tới Tô Bảo Nhi.

Tô Bảo Nhi không trả lời, mà hỏi thẳng:
“Anh Bình, anh nói anh ấy là chủ tịch của Tỉnh Xuyên sao? Anh ấy là cháu ngoại của Liễu Chí Trung? Anh… Anh không nói đùa đấy chứ?”
Trong đôi mắt Tô Bảo Nhi tràn ngập khiếp sợ.

Đến bây giờ cô ấy đều có chút không dám tiếp nhận sự thật này.

“Tô Bảo Nhi, sao anh có thể lấy chuyện này ra đùa được, ngoài ra cha em cũng biết chuyện này, chẳng lẽ cha em chưa từng nói với em à?” Anh Bình nói.



Bình Luận (0)
Comment