Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 1102

Chương 1102

Lâm Mộc Thanh rất ngạc nhiên và vui mừng khi nhìn thấy Lâm Vân, cô gần như không thể tin được ngay cả khi đã thấy anh đứng trước mặt.

“Chị Thanh, thật sự là em.” Lâm Vân cười gật đầu.

“Lâm Vân!”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Lâm Mộc Thanh kêu lên vì vui sướng, sau đó nhào vào trong vòng tay của Lâm Vân, ôm chặt lấy Lâm Vân.

Dù bây giờ Lâm Vân có mái tóc bù xù và bộ râu xồm xoàm trông rất thảm hại, nhưng Lâm Mộc Thanh vẫn có thể nhận ra. Đây quả thực là Lâm Vân, cô không thể nhầm được.

“Lâm Vân, em vẫn còn sống sao, em có biết thời gian qua, chị đã khóc hết nước mắt vì em không?” Lâm Mộc Thanh mừng rỡ khóc.

Lâm Mộc Thanh lại vui vẻ nói: “Không ngờ em vẫn còn sống. Quá tốt, thật sự quá tốt rồi.”

“Chị Thanh, lần này đã khiến chị lo lắng, em thật sự xin lỗi.” Lâm Vân nói.

“Em vẫn sống, điều này khiến ta đủ vui rồi, đi nào, về phòng làm việc của chị. Chúng ta từ từ nói chuyện, kể chị nghe xem rốt cuộc em xảy ra chuyện gì, cả tháng qua đã đi đâu.”

“Trong công ty có rất nhiều người, nên nói chuyện trong xe của chị thì tốt hơn.” Lâm Vân cười.

“Được thôi.” Lâm Mộc Thanh liên tục gật đầu.

Ngay sau đó, Lâm Mộc Thanh kéo Lâm Vân ngồi vào trong chiếc Ferrari của cô.

Bên trong xe.

Lâm Vân kể cho Lâm Mộc Thanh nghe về việc anh đã nhảy khỏi vách đá nhưng may mắn sống sót.

Về phần tu luyện, Lâm Vân không đề cập tới, bởi vì nó quá bí ẩn để có thể hiểu được đối với người thường.

“Em chưa chết là tốt lắm rồi. Bây giờ chị lái xe đưa em về phương bắc, em sẽ sớm an toàn, không cần tiếp tục mạo hiểm. Có thể tiếp tục sống an toàn là tốt nhất.”

Lâm Mộc Thanh nắm lấy tay Lâm Vân, trìu mến nhìn anh.

Lâm Mộc Thanh một lần nghe tin xấu về Lâm Vân đã không thể chịu nổi, bây giờ thấy anh an toàn, cô không muốn phải nhận thêm tin xấu một lần nào nữa.

“Chị Thanh, lần này em quay lại để trả thù. Em cũng đã có kế hoạch trả thù rồi.” Lâm Vân nghiêm túc nói.

“Nhưng… chị không muốn nhìn thấy em mạo hiểm nữa.” Lâm Mộc Thanh nhìn có chút lo lắng.

“Chị Thanh, chị đừng lo lắng, ăn miếng trả miếng, em dám chắc chắn mình có khả năng trả thù thì em mới trở về. Chị cứ chờ xem, nhà họ Phạm sẽ không qua được kiếp nạn này đâu.” Lâm Vân cười nói.

“Ừm, nếu em đã quyết, chị sẽ ủng hộ em. Bây giờ em cần chị giúp đỡ gì, em cứ nói, chị làm được gì nhất định làm!” Lâm Mộc Thanh nghiêm túc nói.

Mặc dù Lâm Mộc Thanh không muốn để Lâm Vân mạo hiểm nữa, nhưng cô cũng có thể cảm nhận được quyết tâm báo thù của Lâm Vân, cô biết mình không thể thay đổi, vì vậy cô chỉ có thể làm mọi cách để hỗ trợ Lâm Vân.

“Chị cho em mượn xe, mượn thêm năm trăm triệu được không?” Lâm Vân nói.

“Chỉ vậy thôi sao?” Lâm Mộc Thanh có chút kinh ngạc.

Lâm Mộc Thanh sẵn sàng làm mọi thứ để hỗ trợ Lâm Vân, thậm chí cô có thể bán công ty ngay lập tức để có thể ủng hộ Lâm Vân về mặt tài chính. Vì thế khi nghe yêu cầu quá nhỏ như vậy, cô cảm thấy không thực đúng.

Bình Luận (0)
Comment