Đỉnh Cấp Rể Quý

Chương 722

Cho nên lúc này tuyệt đối không thể kiên trì liều mạng, hơn nữa phải thông qua Hô Hấp pháp điều chỉnh chức năng cơ thể. Có thể phát huy được thực lực tốt hơn, chỉ có như vậy mới có cơ hội xoay chuyển thế yếu.

Cho nên bóng dáng Ron lùi nhanh về sau, muốn tranh thủ thời gian hồi phục cho bản thân, chỉ cần cơ thể hồi phục, vậy sẽ nắm được quyền chủ động nhất định.

Chỉ là Trần Dật Thần há có thể để hắn như nguyện.

“Mày chạy thoát sao?”

Thấy Ron lùi về sau, Trần Dật Thần hét to một tiếng, nhanh chóng tới gần, trực tiếp nhào về phía trái tim hắn, khí thế như sóng cuộn giết tên khốn không biết trời cao đất dày này.

“Soạt!”

Ron cảm nhận được bóng dáng Trần Dật Thần, càng cảm nhận được sát ý của đối phương, lúc này cảm giác nguy cơ ngày càng nặng nề, thấy Long trảo của anh ập tới, hắn không dám lại để đối phương bắt được.

Nhưng Ron có thể đi tới bây giờ cũng không phải người bình thường, vào thời khác nguy cấp này, mặc dù nói có chút kinh hãi, nhưng lại không hề lộ ra khủng hoảng.

Chỉ thấy hắn một chân chống đất, nơi đó xoay chuyển như con quay lại gần Trần Dật Thần, chân đá tới, đá vòng tròn.

Lúc này Ron đã đi tới đường cùng, ngoại trừ phản kích thì thực sự không còn cách nào khác, mặc dù nói lúc này hơi thở trong cơ thể hắn không ổn định, nhưng một chiêu này quá đột ngột, nằm ngoài dự liệu, có lẽ có thể thu được thành quá bất ngờ.

Chỉ là chiêu này có lẽ sẽ hữu dụng với người khác, nếu nói đá ngang, bên trong Đoạn Sơn Hà do Trần Dật Thần tự sáng chế cũng có, có thể nói Trần Dật Thần đã luyện tập nó đến mức độ nhuần nhuyễn, dùng chiêu này ở trước mặt anh, thật sự là múa rìu qua mắt thợ.

Thấy Ron đá tới, Trần Dật Thần không hoảng không vội lắc người tránh đi, sau đó không đợi đối phương rút về, anh hóa quyền thành đao, chém lên khớp đùi hắn.

Đao tay bao hàm nội kình của Trần Dật Thần, có thể nói là uy lực cực lớn, đừng nói là đùi, dù là tấm đá cũng có thể chém vỡ.

Đao tay trực tiếp chém lên đùi Ron, nội kình dâng lên phá hủy phòng ngự của hắn, đùi nứt gãy một tiếng răng rắc.

“A!!”

Ron không nhịn được phát ra tiếng thét như heo chết, lúc này hắn đã không thể che giấu nỗi sợ hãi trong lòng, thực lực của Trần Dật Thần quá mạnh, hắn vốn là hơi thở hỗn loạn, bây giờ lại bị anh chém đứt đùi.

Mất đi đùi, ý nghĩa điều gì, Ron vô cùng rõ ràng.

Mất đi đùi, năng lực hành động của hắn chịu cản trở, hắn không còn năng lực đánh trả nữa, không chỉ như vậy, ngay cả tránh né hắn cũng không làm được, chờ đợi hắn chỉ có tử vong, hắn đã trở thành thịt cá trên thớt, mặc Trần Dật Thần chặt chém.

Vào thời khắc quan trọng này, Trần Dật Thần sao lại bỏ qua cho hắn, tranh thủ lúc Ron vì đầu gối vỡ vụn và bị đau đớn bủa vây, Trần Dật Thần bước tới một bước, một tay nắm chặt, tung ra một quyền, nhắm thẳng vào bụng Ron.

“Phụt…”

Ron phun ra ngụm máu tươi, nội tạng đã bị cú đấm này của Trần Dật Thần đánh dập, do quán tính, thân thể hắn không tự chủ bị đánh bay, bị tia máu bao vây.

“Xong rồi, Ron hoàn toàn xong rồi!”

Trong lòng tất cả mọi người lúc này đều hiện ra suy nghĩ như vậy.

Mất đi một tay, một chân, Ron không cũng không còn sức lực để đánh trả nữa, kết cục của hắn đã rõ ràng.

Dù vào thời kỳ sung sức có thể chiến đấu, hắn cũng không phải đối thủ của Trần Dật Thần, càng đừng nói tới dáng vẻ tàn tật bây giờ.

“Kết thúc rồi sao?”

Thân thể Ron theo quán tính bay lên, vài giây sau, như mất đi sức lực, từ trên không rơi xuống, mặc dù cảm nhận được cảm giác nguy cơ, nhưng hắn căn bản không cách nào đưa ra phản ứng, thân thể không nghe sai khiến.

“Ầm!”

Lúc thân thể Ron tiếp xúc với mặt đất, Trần Dật Thần hành động, anh bỗng nhấc chân trái đạp ra, nhắm chuẩn vào cơ thể hắn, cú đá này bao hàm nội kình của anh, nội kình xông vào cơ thể hắn, phá hoại tổ chức cơ thể của hắn, cũng cắt đứt tia sống cuối cùng của hắn.

Ron lại phun ra máu tươi, sinh mệnh hoàn toàn kết thúc, rơi từ trên không xuống, phịch một tiếng, bụi đất tung bay, tướng chết cực kỳ thê thảm.

Tỷ thí đến đây kết thúc, Ron chết thảm, ngay từ đầu hắn đã bị Trần Dật Thần chèn ép, anh từng bước ép sát không cho hắn bất kỳ cơ hội phản kích nào, cho tới chết hắn cũng không có xoay chuyển chiến cục.

Trận đấu đã kết thúc, nhưng ai cũng không nghĩ tới nó sẽ kết thúc như vậy, mà Ron cũng đã kết thúc sinh mạng, hắn không nghĩ tới sinh mạng mình lại chấm dứt ở đây, tuyên bố trước đó của hắn cũng trở thành trò cười.

“Hay!!!”

Toàn trường lúc này sôi sục, mọi người thét chói tai không ngừng, trận đấu này có thể nói là đặc sắc nhất từ trước tới nay.

Đây là trận chiến sinh tử, mà Trần Dật Thần lại dùng ưu thế áp đảo giải quyết đối thủ, kích thích thị giác khiến tất cả mọi người điên cuồng gào thét, máu huyết cũng vì vậy mà sục sôi.

Trần Dật Thần hoàn toàn thi triển ra thực lực của anh, những trận đấu trước đây chỉ là khiêm nhượng mà thôi, nhưng khiêm nhượng không đại biểu cho yếu ớt.

“Vốn cho rằng thực lực hai người tương đương, không nghĩ tới là cục diện nghiêng lệch!”

“Không sai, Ron căn bản không có cơ hội đáp trả, bị Trần Dật Thần nước H đè bẹp!”

“Xem ra đây mới là thực lực của Trần Dật Thần, như vậy mới phù hợp với sự tích trước nay của anh ta!”

“Trên ghế khán giả, mọi người không nhịn được thấp giọng bàn tán.

Trong số các trận đấu hôm nay, có hai trận đều là quyết đấu với Trần Dật Thần, trận đầu tiên đấu với Lý Xương Hy của Cao Ly, sau đó bị Ron chọc giận, ra hiệp ước sinh tử, sau đó lại chém chết Ron, chiến tích đáng kiêu ngạo này khiến tất cả mọi người đều cảm thán.

“Xem ra Trần Dật Thần không chỉ thực lực cao cường mà kinh nghiệm chiến đấu cũng vô cùng phong phú!”

“Không sai, trận quyết đấu trước nếu nói Lý Xương Hy sơ suất, chuẩn bị không đủ mới bị Trần Dật Thần đắc thủ, vậy trận này là quyết đấu bằng thực lực chân chính, Trần Dật Thần tuyệt đối không thể khinh thường!”

Điều những khán giả bình thường thấy là những thứ bên ngoài, mà nơi này không thiếu những võ giả thực lực cường hãn, họ đối với trận quyết đấu của Trần Dật Thần và Ron cũng nhìn thấy vô cùng thấu triệt, lúc này cũng không nhịn được phân tích thực lực của anh.

“Trần Dật Thần trở nên hung hăng thật sự có chút khiến người ta sợ hãi!”

Tam Giới ở khu xem đấu nhìn bóng lưng Trần Dật Thần, không nhịn được cảm khái một câu.

“Còn không phải cái thứ không biết sống chết Ron, chọc giận Trần Dật Thần, nếu không nào sẽ rơi vào kết cục như vậy!”

Cơ Uẩn phụ họa, anh ta từng có chút hiểu lầm với Trần Dật Thần, có thể nói là nhìn Trần Dật Thần không mấy thuận mắt, nhưng từ khi kiến thức Trần Dật Thần chém giết Sở Hà, thi triển thực lực cường đại, liền quyết định làm bạn với anh.

Cơ Uẩn không phải kẻ ngốc, cường giả như Trần Dật Thần, tương lại vô hạn, mà lần này họ đại biểu nước H cùng đến thành Nước V xuất chiến, vừa khéo là một thời khắc để hòa giải mối quan hệ.

Lúc này chỉ có Thiên Ưng không nói chuyện, ánh mắt lóe lên, thực lực của anh ta mạnh hơn Tam Giới, Cơ Uẩn vài phần, điều anh ta nhìn thấy là khí thế của Trần Dật Thần, cùng ý chiến đấu nồng hậu đó.

Có thể nói ý chí chiến đấu này anh ta cũng có, chỉ là ít hơn Trần Dật Thần phần quyết tâm và nghị lực xông thẳng về phía trước.

“Trần Dật Thần thực sự quá mạnh, Ron là cường giả đã đột phá Hóa kình trung kỳ, không nghĩ tới lại chết trong tay anh ta như vậy!”

Những tuyển thủ khác cũng đang nghị luận, vô cùng cảm thán thực lực mà Trần Dật Thần biểu hiện.

Sự chú ý của toàn trường lúc này đều tập trung trên bóng dáng Trần Dật Thần, mà tiếng nói hỗn loạn cũng đều đang bàn tán về thực lực của anh.

Đường nhiên, có người vui thì có người sầu, thiên tài võ học tới từ Nước N – Đông Thần hoặc là truyền nhân của Hồng Thiên Bá Hồng Môn – Hồng Dịch, lúc này có cảm giác không hay.

Bình Luận (0)
Comment