Đỉnh Cấp Rể Quý

Chương 718

Một quyền, chỉ có một quyền mà đã có thể đánh nát đầu của Lý Xương Hy, trực tiếp tiễn anh ta đi gặp diêm vương.

Trong nháy mắt hiện trường liền trở nên yên tĩnh, tất cả mọi người đều bị cảnh tượng trước mắt làm cho chấn động. Nói như thế nào thì Lý Xương Hy cũng đại diện cho Cao Ly để tham gia trận đấu, mà thực lực của anh ta cũng rất mạnh.

Nhưng cho dù là như thế này thì vẫn có thể chết như cũ, mất đi cái đầu, cũng đã mất đi tất cả sức lực, thi thể ngã xuống.

“Hay quá!”

“Trần Dật Thần thật là tuyệt quá, thật là lợi hại!”

Trong lúc nhất thời, những khán giả đứng ngoài sân gào thét tên của Trần Dật Thần, bầu không khí đạt đến đỉnh điểm, cảnh tượng Trần Dật Thần giết chết Lý Xương Hy đã mang đến sự rung động cho bọn họ, không hề thua kém William chút nào.

Hơn nữa, biểu hiện ngày hôm nay của Trần Dật Thần hoàn toàn khác với ngày hôm qua, ngày hôm qua anh tranh tài với những người khác anh đều không ra tay, mà là để đối thủ biết khó mà lui, thắng cuộc với cách thức như vậy cũng được một vài người tán thưởng, nhưng mà lại có nhiều người khịt mũi coi thường anh.

Ngày hôm nay Trần Dật Thần đã không còn thái độ trước đó, anh không hề nương tay đối với Lý Xương Hy cứ khiêu khích mình nhiều lần, chỉ dùng một kích liền muốn tính mạng của đối phương, hoàn toàn chấn nhiếp tứ phương.

“Đây mới là Trần Dật Thần, đây mới là thực lực của Trần Dật Thần, đã không ra tay thì thôi, vừa ra tay liền một đòn chí mạng.”

“Cái thằng Lý Xương Hy đó cũng là muốn chết thôi, lại dám khiêu khích Trần Dật Thần.”

Trên khán đài có đông đảo người xem đang nghị luận ầm ĩ, không chỉ tán dương lực chiến đấu mà Trần Dật Thần đã bộc lộ, mà còn có chút kinh hãi.

Lần này bọn họ đã hoàn toàn hiểu tại sao Trần Dật Thần lại đứng thứ tư trong bảng xếp hạng giải quán quân, bây giờ xem ra anh cũng không hề kém hơn so với ba vị cường giả khác.

Với lại Trần Dật Thần giết người rất quả quyết, không hề do dự dài dòng, người như thế này còn làm cho William là người hay giết người còn phải bất ngờ.

“Không có khả năng, sao chuyện này có thể xảy ra được chứ!”

Ron cùng với người dẫn đội của Cao Ly đứng ở ngoài sân, cho đến bây giờ cũng chưa kịp phản ứng lại, tất cả xảy ra quá nhanh, đến lúc Trần Dật Thần quay người rời đi, bọn họ mới tự lẩm bẩm cái câu không thể tin được.

Dưới ánh mặt trời chiều chiếu rọi, trên người của Trần Dật Thần giống như được dát một tầng màu đỏ, nét mặt của anh vẫn không có thay đổi, như là tất cả những chuyện vừa mới xảy ra đối với anh mà nói dễ như trở bàn tay.

Ngay cả những người quay phim đứng ở xung quanh cũng vô cùng khẩn trương, liên kết lại với nhau dùng máy ảnh chụp lại, biểu cảm mặt không gợn sóng của Trần Dật Thần cũng được ghi lại.

Vỏn vẹn chỉ có một ngày, biểu hiện của Trần Dật Thần hoàn toàn khác biệt, ngày hôm qua giống như con cừu non, ngày hôm nay là giống như con hổ dữ, sự tương phản quá lớn, quá nhanh.

Đến mức làm cho những khán giả đang xem đều nhiệt huyết sôi trào, lúc này có fan hâm mộ của Trần Dật Thần đang lớn tiếng kêu gào tên anh, vui mừng cho anh.

“Thiện tai, thiện tai. Tôi không hiểu là hồi sáng này Lý Xương Hy Cao Ly không uống thuốc hả? Đi tìm Trần Dật Thần gây phiền phức làm gì chứ, đó không phải là do anh muốn chết à.”

Tam Giới đứng trên khán đài, có làm như thế nào cũng không hiểu.

Ai cũng biết là chuyện cũ của Trần Dật Thần chói mắt như thế, những chiến tích đó đại biểu cho cuộc đồ sát máu me, dưới loại tình huống này mà Lý Xương Hy lại còn dám khiêu chiến Trần Dật Thần, cái này là đầu bị kẹp cửa rồi chứ gì.

“Tam Giới, bây giờ vẫn còn chưa hiểu nữa hả, đạo đức của người Cao Ly không phải là không coi ai ra gì, tự cao tự đại, giống như là trên thế giới này ngoại trừ bọn họ ra thì không còn có ai khác.”

Cơ Uẩn thấy Tam Giới không hiểu cho lắm, cho nên mở miệng giải thích.

Nội tình gia tộc Cơ Uẩn thâm hậu, phải nói là mắt nhìn trải rộng bốn phương, đối với tất cả những võ giả tham gia cuộc thi đấu lần này thì bọn họ đều có hiểu biết đơn giản, mà Thiên Ưng và Tam Giới ở phương diện này thì kém xa không ít, bọn họ cũng chỉ có tập võ mà thôi.

Thiên Ưng đứng ở bên cạnh nghe thấy lời nói của Cơ Uẩn và Tam Giới, anh ta cũng không nói lời nào mà là nhìn bóng lưng đi khỏi của Trần Dật Thần, ánh mắt nóng như lửa đốt.

Từ sau khi cuộc tranh tài kết thúc, tin tưởng là tất cả các võ giả trẻ tuổi ở nước H đều sẽ lấy Trần Dật Thần làm tấm gương.

Mặc dù là muốn đuổi kịp thực lực của Trần Dật Thần thì không có khả năng cao cho lắm, nhưng mà sự tồn tại của Trần Dật Thần đối với võ học của thế hệ trẻ tuổi bọn họ mà nói, anh chính là một cái cọc, chỉ cần có anh ở đó là được.

Cuộc tranh tài đã kết thúc, dưới ánh trời chiều, thi thể của Lý Xương Hy vẫn còn nằm trên võ đài đã lạnh băng, cán bộ tổ chức cuộc thi và người dẫn đội Cao Ly cùng nhau khiêng thi thể Lý Xương Hy đi xuống, ngoài ra còn có người dọn dẹp võ đài.

Nhìn bóng lưng rời đi của Trần Dật Thần, hận ý của người dẫn đội Cao Ly dâng cao, nhưng mà dưới mối hận này còn có một tia sợ hãi nhỏ bé không thể nhận ra.

Ai cũng biết là gia tộc của Lý Xương Hy cũng rất có quyền uy trên thế giới, nhưng mà bây giờ truyền nhân do nhà họ Lý cẩn thận bồi dưỡng lại chết trong trận đấu, cái này đối với người dẫn đội mà nói thật sự không ổn một chút nào.

Mặc dù là Lý Xương Hy không phải bị người khác dùng thủ đoạn hèn hạ giết chết, nhưng mà đến lúc đó gia chủ nhà họ Lý nổi giận, khó đảm bảo sẽ không ra tay với người dẫn đội.

Nghĩ đến đây, biểu cảm của người dẫn đội Cao Ly trở nên đắng chát, không biết phải làm sao bây giờ.

Trong tiếng hò hét của khán giả, Trần Dật Thần mặt không đổi sắc đi về phòng tự luyện của tuyển thủ, lúc tranh tài không thể mang theo bất cứ thứ gì, cho nên mấy đồ vật của anh đều được đặt ở trong phòng nghỉ, lúc này anh muốn tới đó lấy.

“Trần Dật Thần, anh thật sự quá mạnh.”

Trong phòng nghỉ, Fedido sắp ra trận, nhìn thấy Trần Dật Thần đi tới thì anh ta vội vàng đứng dậy chào hỏi, trong lời nói tràn đầy sự cung kính.

Trần Dật Thần mỉm cười đáp lại, sau đó dường như là anh nhớ ra cái gì đó mà nhắc nhở Fedido: “Đây chẳng qua cũng chỉ là một cuộc tranh tài mà thôi, điểm đến thì dừng, không nên miễn cưỡng bản thân mình, nếu như tình huống không đúng thì nhận thua cũng không sao hết.”

Sở dĩ Trần Dật Thần nói ra lời như vậy, thứ nhất là bởi vì ấn tượng đối với Fedido không tệ, thứ hai chính là Ron, anh không hiểu rõ Ron, anh không hiểu phong cách hành động của anh ta, chỉ sợ là anh ta sẽ ra tay giết chết Fedido.

“Tôi biết rồi, cảm ơn lời nhắc nhở của anh.”

Nghe thấy lời nhắc nhở của Trần Dật Thần, trên gương mặt của Fedido mang theo vẻ cảm kích. Thứ nhất là anh ta cảm ơn đối phương vì ngày hôm qua đã ra tay lưu tình với mình, còn lúc này thì đối với lời nhắc nhở thiện ý của đối phương.

Ngày hôm nay trong trận quyết đấu của Trần Dật Thần và Lý Xương Hy, người kia thậm chí ngay cả sức đánh trả lại cũng không có, bị giết trong tích tắc, mà thực lực của Lý Xương Hy mạnh hơn anh ta không ít, nói như vậy thì ngày hôm qua Trần Dật Thần đã ra tay lưu tình rồi.

“Được, cố lên.”

Trần Dật Thần đi đến cái tủ đứng mở ngăn tủ ra lấy đồ của mình ra ngoài, sau đó lên tiếng chào với Fedido, anh quay người bước đi khỏi phòng nghỉ trong sự cung kính của đối phương.

Cùng lúc đó trong một cái phòng nghỉ khác, Ron sắp ra trận, lúc này anh ta không còn sự cuồng ngạo như trước đó, hiện tại anh ta đang ngồi trên ghế, sắc mặt âm trầm, anh ta không nghĩ tới là Lý Xương Hy lại thất bại trong tay của Trần Dật Thần, ngay cả một hiệp cũng không đánh nổi, trực tiếp bị giết chết trong chớp mắt, kêu anh ta sao có thể chấp nhận được chuyện này đây.

Ron thường xuyên luận bàn võ học với Lý Xương Hy, có thể nói là cực kỳ thấu hiểu thực lực của Lý Xương Hy, với lại đối phương cũng đã được tiêm gen dược vật, lực chiến đấu đã tăng lên, không thể thua thảm hại như vậy.

Anh ta nghĩ rằng cho dù Lý Xương Hy không thể giết chết Trần Dật Thần, nhưng mà cũng có thể để Trần Dật Thần bị thương với một mức độ nhất định, vậy thì trải qua trận tiếp theo Trần Dật Thần đã bị thương, thế thì sẽ chết không cần phải nghi ngờ.

Chỉ là tất cả những cái này chỉ là ảo tưởng mà thôi, Lý Xương Hy bị xử lý trong một chiêu, ngay cả cơ hội đánh trả cũng không có, giờ phút này trong lòng của anh ta có chút rụt rè, trong đầu của anh ta hồi tưởng lại cảnh tượng cuộc chiến hồi lúc nãy, trong lòng âm thầm phân tích rốt cuộc là thực lực của Trần Dật Thần đã đạt đến cảnh giới gì.

Bình Luận (0)
Comment