Điện Chủ Ở Rể - Mục Hàn

Chương 332

Chương 332: Âm mưu của Thái Húc Côn

Mấy người xung quanh bỗng chốc sững sờ.

Hồng Chân Ảnh này làm sao vậy, biết rõ người trước mắt là Tổng giám đốc Lâm, vậy mà còn dám lớn tiếng trước mặt mọi người?

Đạo diễn bị dọa sợ, vội vàng nghiêm mặt trách móc: “Không biết lớn nhỏ, vị này là tổng giám đốc Lâm đấy”.

“Đúng vậy!”, Thái Húc Côn cũng vô cùng tức giận vì Hồng Chân Ảnh cố ý tới quấy rối, hắn phụ họa theo: “Hồng Chân Ảnh, cô còn có chút tố chất nào của diễn viên chuyên nghiệp không hả?”

“Lẽ nào cô không biết cần phải lễ phép khi đối đãi với sếp sao?”

Nhìn thấy nhiều người bênh vực cho Lâm Nhã Hiên như vậy, Hồng Chân Ảnh càng cảm thấy ấm ức.

Mặc dù Hồng Chân Ảnh là nữ chính số một, nhưng cô ta cũng phải nhìn sắc mặt của Thái Húc Côn.

Suy cho cùng, Hồng Chân Ảnh đã ba mươi tuổi, một khi nữ diễn viên qua tuổi ba mươi thì chỉ vài năm nữa là không thể diễn vai chính được nữa. Đừng nói loại diễn viên cấp bậc như Hồng Chân Ảnh, cho dù là nữ diễn viên hạng A, sau ba mươi tuổi, về cơ bản cũng không có duyên với vai nữ chính số một, nếu tiếp tục diễn thì đều là vai các bà cô, bà mẹ.

Hơn nữa, hiện nay những nữ diễn viên trẻ ở độ tuổi đôi mươi đều đang xếp hàng để trở thành nữ chính số một.

Vì vậy, ngay cả khi bị đạo diễn và Thái Húc Côn trách mắng ở trước mặt mọi người, Hồng Chân Ảnh cũng không dám phản bác.

“Đạo diễn, Húc Côn, hai người đừng hung dữ như vậy!”, lúc này, Lâm Nhã Hiên mở lời nói giúp cho Hồng Chân Ảnh: “Tôi cảm thấy cô gái này nói đúng, là tôi làm chậm trễ việc mọi người quay phim!”

“Nữ chính số một nghiêm túc quay phim như Hồng Chân Ảnh, đáng để tất cả các diễn viên trong đoàn làm phim học tập!”

“Đúng, đúng”, đạo diễn ngay lập tức nịnh bợ lấy lòng: “Tổng giám đốc Lâm, cô nói chí phải!”

“Được rồi! Tôi chỉ đến đây để xem xét một lúc. Vì mọi người đều đang bận quay phim nên tôi sẽ không trì hoãn quá lâu!”, Lâm Nhã Hiên mỉm cười, nói với Thái Húc Côn: “Tôi sẽ đến đúng giờ ăn tối!”

Nghe Lâm Nhã Hiên nói vậy, Thái Húc Côn hết sức vui mừng.

Hận không thể đến tối luôn, sau đó “ăn sạch” cô gái xinh đẹp Lâm Nhã Hiên này.

Mặc dù Hồng Chân Ảnh đã được Lâm Nhã Hiên giải vây, nhưng vẫn cực kì khó chịu.

Trong lòng Hồng Chân Ảnh biết rõ Thái Húc Côn háo sắc đến mức nào.

Tối nay hắn hẹn Lâm Nhã Hiên ăn tối, nhất định là không có ý gì tốt.

Nhưng bởi vì thân phận và địa vị của Thái Húc Côn, Hồng Chân Ảnh luôn ở thế yếu, cộng thêm việc cô ta cũng thích Thái Húc Côn nên luôn luôn thù hằn với những người phụ nữ mà Thái Húc Côn có hứng thú.

Lại một ngày như thế trôi qua, trong lòng Thái Húc Côn luôn nghĩ về Lâm Nhã Hiên, còn trong đầu Hồng Chân Ảnh luôn ngập tràn hình bóng của Thái Húc Côn.

Không ai trong số hai người họ có tâm trí để quay phim.

Cộng thêm thực lực diễn xuất của hai người này thực sự rất bình thường, thậm chí có thể sử dụng từ “tệ hại” để mô tả.

Nhưng không có cách nào khác, Thái Húc Côn có hàng trăm triệu fans hâm mộ, mức độ nổi tiếng rất cao, cộng với Hồng Chân Ảnh cũng dựa vào khuôn mặt xinh đẹp và cơ thể chữ S nên có không ít fans nam, cho dù cảnh quay tệ hơn thì đạo diễn cũng không dám khiển trách, chỉ có thể liên tục gật đầu, còn phải khen ngợi hai người diễn rất tốt.

Sau khi cảnh quay kết thúc, đạo diễn rất không hài lòng.

Hai người họ đều là con át chủ bài, đặc biệt là Thái Húc Côn càng không có tâm tư quay phim.

Nhưng đạo diễn căn bản không thể bắt bọn họ quay lại cảnh đó lần nữa.

Chỉ có thể nói với nhà sản xuất phim: “Hy vọng mức độ nổi tiếng hàng trăm triệu fans hâm mộ của Thái Húc Côn có thể che giấu những thiếu sót trong diễn xuất của cậu ta!”

Nhà sản xuất phim mỉm cười đáp: “Lời này anh cũng chỉ có thể nói trước mặt tôi thôi, nếu để Thái Húc Côn nghe thấy anh nói cậu ta diễn xuất tệ thì cậu ta sẽ làm ầm lên đấy”.

“Ai nói không phải chứ!”, đạo diễn thở dài bất lực nói: “Đây là ông lớn đấy! Nếu đắc tội với cậu ta thì đạo diễn như tôi cũng không được sống yên ổn. Vẫn phải trông cậy vào hàng trăm triệu fans của cậu ta trả tiền cho diễn xuất kém cỏi của cậu ta thôi!”

“Suy cho cùng, trong những năm nay, đám fans hâm mộ của các ngôi sao nổi tiếng đều là những kẻ ngốc lắm tiền”.

Trước đây sau khi quay phim xong, Thái Húc Côn đều ôm ấp Hồng Chân Ảnh, đến khách sạn mở phòng đại chiến một phen.

Tuy nhiên, hôm nay Thái Húc Côn lại thẳng thừng bỏ rơi Hồng Chân Ảnh, đi thẳng đến chỗ ở của mình.

Bởi vì tối nay hắn muốn “ăn” Lâm Nhã Hiên.

Còn Lâm Nhã Hiên, sau khi tan làm đang chuẩn bị đến gặp Thái Húc Côn ở nhà hàng đã hẹn trước.

Nghĩ đến việc có thể nhận được sự chỉ điểm của những cao thủ trong đoàn đội quản lý của Thái Húc Côn, Lâm Nhã Hiên cũng vô cùng mong đợi.

Nhưng sau khi đến nhà hàng, Lâm Nhã Hiên không hề nhìn thấy bóng dáng Thái Húc Côn đâu.

Mà nữ trợ lý của Thái Húc Côn lại đang ở bên trong đợi cô.

“Tổng giám đốc Lâm, thật sự vô cùng xin lỗi!”, nữ trợ lý nhìn thấy Lâm Nhã Hiên liền giải thích: “Công việc của Húc Côn quá bận rộn, mặc dù quay cả ngày, nhưng sau khi kết thúc, còn phải tham gia các hoạt động xã hội, vừa kết thúc một bữa tiệc rượu, anh ấy đã trở về khách sạn rồi”.

“Tuy nhiên, Húc Côn sắp xếp thời gian biểu rất hợp lý, dù đang nghỉ ngơi ở khách sạn nhưng anh ấy cũng tận dụng thời gian này để gọi cho đoàn đội quản lý đến, vừa nghỉ ngơi, vừa nghe họ thảo luận về việc phát triển nghệ thuật”.

“Tổng giám đốc Lâm nếu cô không ngại, chi bằng đến thẳng khách sạn gặp anh ấy đi!”

“Vừa hay, đoàn đội quản lý của Húc Côn đều ở đó, cô cũng có thể tham gia!”

“Được thôi”, Lâm Nhã Hiên không ngần ngại trả lời ngay.

Mặc dù là đến khách sạn của Thái Húc Côn, nhưng Lâm Nhã Hiên cũng không nghĩ nhiều.

Suy cho cùng, còn có rất nhiều người trong đoàn đội quản lý cũng ở đó.

Hơn nữa, dù sao Thái Húc Côn cũng là một ngôi sao nổi tiếng, hắn không thể làm bất kỳ điều gì gây tổn hại đến danh tiếng của bản thân.

Chỉ tiếc là, Lâm Nhã Hiên đã nghĩ sai rồi.

Đoàn đội quản lý của Thái Húc Côn đều cùng một giuộc với hắn.

Để thỏa mãn dục vọng của Thái Húc Côn, họ hoàn toàn không sợ bất kỳ ảnh hưởng danh tiếng nào.

Lý do chủ yếu là vì Thái Húc Côn quá nổi tiếng. Một khi xuất hiện tin đồn xấu về hắn thì đám fans hâm mộ không có não kia sẽ mù quáng bảo vệ hắn.

Điều này cũng khiến Thái Húc Côn càng thêm kiêu ngạo.

Nghe thấy câu trả lời của Lâm Nhã Hiên, khóe miệng nữ trợ lý lộ ra một nụ cười đắc ý.

 

Mặc dù nữ trợ lý cũng có mối quan hệ không rõ ràng với Thái Húc Côn, nhưng cô ta biết rất rõ rằng Thái Húc Côn chỉ đang chơi đùa với mình.

Chỉ cần cô ta giúp Thái Húc Côn ngủ với Lâm Nhã Hiên thì Thái Húc Côn ắt sẽ không bạc đãi cô ta.

Thế là, dưới sự dẫn dắt của nữ trợ lý, Lâm Nhã Hiên đã đến khách sạn mà Thái Húc Côn đang ở .

Đứng cửa phòng của Thái Húc Côn, nữ trợ lý cầm thẻ phòng, mở cửa phòng và nói với Lâm Nhã Hiên: “Tổng giám đốc Lâm, Húc Côn và đoàn đội quản lý đều ở trong đó, cô tự mình vào nhé!”

“Tôi có việc khác phải làm nên tôi không vào cùng cô nữa!”

“Được thôi, vậy cô đi đi”, Lâm Nhã Hiên gật đầu.

Sau đó cô đẩy cửa ra rồi bước vào phòng.

Điều khiến Lâm Nhã Hiên bất ngờ là vừa vào cửa đã đụng phải Thái Húc Côn bước ra từ phòng tắm.

Cơ thể hắn được quấn trong một chiếc khăn tắm màu trắng, để lộ ra cơ ngực vạm vỡ và một bắp chân rắn rỏi.

“Xin lỗi!”, Lâm Nhã Hiên thấy vậy, lập tức xoay người, chuẩn bị rời đi: “Tôi nghĩ là tôi vào không đúng lúc!”

“Ôi, đừng mà!”, Thái Húc Côn gọi Lâm Nhã Hiên.

Bình Luận (0)
Comment