Dị Giới Lĩnh Chủ Sinh Hoạt

Chương 40

“Trong nhà đấu giá vừa lúc có phòng thí nghiệm khá tốt, không bằng đến tham quan?” George mỉm cười ngóng nhìn, “Nếu có chỗ nào không hài lòng, cứ việc nói ra, tôi sẽ an bài người cải tiến.”

Alice nghĩ nghĩ, gật đầu đồng ý, “Vậy trước đi xem xem.”

Thương lượng thỏa đáng, giám đốc đi ở phía trước dẫn đường.

Chỉ chốc lát sau đi vào phòng thí nghiệm, Alice đẩy cửa vào, vừa đi vào trong, vừa quan sát hoàn cảnh làm việc.

Trong phòng, những dụng cụ như: ống nghiệm, cốc chịu nóng,… có đầy đủ. Nhìn sơ một vòng, liền có thể trông thấy trong tủ kính chất đầy quyển trục chưa ghi, các loại khoáng thạch ma thuật, và rất nhiều dược liệu quý hiếm.

Liền ngay cả đá không gian giá trị liên thành, đều tồn tới hai khối.

Thấy thế, Alice không khỏi thỏa mãn cười. Mặc dù kém phòng thí nghiệm chuyên dụng của Noah, nhưng cũng đã rất tốt. Loại vật liệu như đá không gian này, cũng không phải tùy tiện ai cũng có thể lấy được.

“Thế nào?” Tuy là câu hỏi, nhưng lời trong lời ngoài của George lại có tự đắc không nói ra được. Ông có lòng tin, đồng bạn hợp tác nhìn thấy kho hàng của nhà đấu giá, sẽ lau mắt mà nhìn bọn họ.

Ai ngờ đợi nửa ngày, liền chờ đến hai chữ, “Khá tốt.”

Sau đó thì sao? Sau đó liền không có...

George ngẩn người, liền thấy Alice xắn tay áo lên, một bộ dáng chuẩn bị làm một trận lớn, “Thiết bị cơ bản đều có, nguyên vật liệu vô cùng đầy đủ, tôi làm trước mấy món vật phẩm luyện tay một chút.”

Nói là luyện tập, kỳ thật cũng là ở trước mặt mọi người biểu hiện ra thực lực của mình.

Đối phương hiểu ý như thế, George đương nhiên sẽ không ngăn cản, mỉm cười tránh sang một bên, mặc cho cô chọn lựa nguyên vật liệu.

Thấy Alice trực tiếp đi đến chỗ đá không gian, giám đốc không khỏi mím chặt môi, mí mắt trực nhảy. Đây chính là bảo bối áp đáy hòm, làm hỏng liền không có! Có tiền cũng không mua được!

Dù nói đối phương có thể cầm ra thuốc Sinh Mệnh, có thể thấy được trình độ chế dược không thấp. Nhưng trình độ chế dược cũng không có nghĩa là trình độ luyện chế trang sức phép thuật, chưa được tận mắt chứng kiến, từ đầu đến cuối đều không có cách nào yên tâm.

Giám đốc nơm nớp lo sợ nhìn chằm chằm, Alice lại hồn nhiên như không thấy, nhanh chóng hành động.

Bởi vì làm chính là vật phẩm đấu giá, nên bề ngoài rất trọng yếu, cho nên cô chọn Hắc Diệu Thạch làm nền nhẫn.

Hắc Diệu Thạch là loại đá quý phổ biến màu đen, cả vật thể có màu đen sáng, nhìn trầm ổn nội liễm, điệu thấp có nội hàm.

Mặt nhẫn chính là nguyên một khối đá không gian. Alice dùng tinh thần lực thăm dò thêm một chút, liền triệt để sáng tỏ cấu tạo bên trong.

Một giây sau, phương án chế tạo phù hợp liền tự động hiện lên trong đầu. Theo thứ tự lắp ráp các chi tiết, rất nhanh, không gian mẫu có diện tích cực lớn, siêu cấp ổn định đã được chế tạo xong.

“Cái này... Có phải là quá nhanh?” Khóe miệng giám đốc co rút, cái trán toát ra tầng tầng mồ hôi rịn.

Hắn không có thiên phú, không học được thuật giám định, nhưng cũng biết, phải xây dựng xong không gian mẫu, mới có thể tiến vào bước quy trình “Khảm nạm” kế tiếp.

Lúc này mới bao lâu? Từ khi cô ấy cầm lấy đá không gian đến khi kết thúc, khoảng cách mới có 2 phút đồng hồ được không? Sao đã làm xong rồi? Đây là cầm đá không gian đùa giỡn sao?

Giám đốc cảm giác mình sắp điên.

“Ngậm miệng.” Chuyên gia giám định quát khẽ một tiếng, trong mắt lóe ra ánh sáng kỳ dị, không nỡ dời mắt, “Tỷ lệ sử dụng không gian 99.3%, rõ ràng là cao thủ.”

Giám đốc, “???”

Cái gì, tỷ lệ sử dụng không gian 99.3%? Ông đã lớn tuổi đến xuất hiện lãng tai rồi sao?!!

Phải biết, kích thước của trang bị không gian bình thường được quyết định bởi hai nhân tố.

Thứ nhất, chất lượng của đá không gian. Bất kỳ chất liệu gì cũng đều có giới hạn, dù là ai cũng không có cách nào thay đổi.

Thứ hai, trình độ cao thấp của người chế tác, cũng gọi là làm tỷ lệ sử dụng không gian. Trình độ người chế tác cực cao, 6m2 cao nhất chỉ có thể làm ra hiệu quả 5m2, tỷ lệ sử dụng không gian 83.3%. Trình độ người chế tác chênh lệch, có khả năng cuối cùng tỷ lệ sử dụng không gian chỉ có 30% – 40%.

99.3% là khái niệm gì? Đá không gian hầu hết được sử dụng hoàn mỹ, một tơ một hào khoảng cách đều không thừa thải!

Trước đó đừng nói đã gặp, nghe đều chưa từng nghe.

“Nhặt được bảo.” George cực lực áp chế kích động và vui sướng sâu trong nội tâm, nhưng sắc mặt đỏ lên, cảm xúc phấn khởi, căn bản là không che giấu được!

Chuyên gia giám định đang dùng ánh mắt cuồng nhiệt, nhìn Alice, tựa như thấy được kho báu.

Duy nhất coi như tỉnh táo là giám đốc nhỏ giọng lẩm bẩm, “Tỷ lệ sử dụng không gian 99.3%? Chiếc nhẫn này lấy ra, sợ là lại có người muốn nhà đấu giá đáp tuyến, làm quen với người chế tác...”

Đương nhiên, đây đều là phiền não hạnh phúc, dù sao cũng mạnh hơn nhà đấu giá không gượng dậy nổi, không có thương phẩm đấu giá phù hợp.

Theo thời gian trôi qua, cuối cùng một chút xíu lo lắng cũng biến mất không còn tung tích.

Làm xong nhẫn không gian, Alice bắt đầu chế tác khiên tháp mang theo đặc tính【  kiên cố 】, một thanh kiếm có đặc tính【  sắc bén 】, vảy giáp có đặc tính【  bền bỉ 】, dây chuyền phép thuật hệ Thủy có thể thăng cấp, nhẫn có thể giảm bớt tiêu hao pháp lực, thủy tinh phép thuật có thể chứa đựng ba phép thuật cấp thấp, lúc cần thiết có thể bắn ra trong nháy mắt...

Những trang bị này không đỉnh cấp như thuốc Sinh Mệnh, cũng không quá gây chú ý. Nhưng chất lượng nổi trội, nhu cầu tràn đầy, đủ để chống đỡ một buổi đấu giá chất lượng cao.

George vui vẻ vô cùng, cảm giác mình sáng suốt cực kỳ.

Liên tiếp làm ra 12 trang bị, Alice rốt cuộc ngừng tay. Cô nhìn ba người của nhà đấu giá, đạm thanh nói, “Dựa theo ước định lúc trước, sau khi trừ đi chi phí nguyên vật liệu, tiền quảng cáo, lợi nhuận chia 3-7. Nhà đấu giá 3 phần, tôi 7 phần.”

“Mặt khác tôi cần số lượng lớn nguyên vật liệu khác biệt, lần sau tới sẽ mang danh sách tới, hy vọng nhìn thấy các người sớm chuẩn bị sẵn sàng.”

“Giúp tôi đổi 20 đồng Long. Không có chuyện gì khác, chờ một lát liền đi.”

George liền vội hỏi, “Nếu có việc gấp, làm sao mới có thể liên hệ được với ngài?”

Alice nghĩ nghĩ, thuận tay làm một quyển trục ma thuật, cũng nói, “Bên trong ẩn giấu một tia tinh thần lực. Lúc muốn liên lạc liền xé quyển trục, tôi có thể cảm ứng được.”

“Được.” George nhận lấy quyển trục, ý cười trên mặt càng đậm.

Đổi tiền xong, Alice thuấn di rời khỏi phòng thí nghiệm.

George trầm tư một lát, nhìn giám đốc, “Trong Vương đô có hội thương nhân nào cỡ trung?”

“Hội thương nhân Violet, hội thương nhân Rose, hội thương nhân Odin...” Giám đốc một hơi báo ra tên sáu hội thương nhân.

“Hội thương nhân Odin?” Thần sắc George khẽ động.

“Quy mô trung cấp, hội trưởng Leaf, chủ yếu xử lí giao dịch khoáng thạch. Hội trưởng có được 1 mỏ ma thuật giàu, 2 mỏ ma thuật nghèo, mặt khác, còn có 7 mỏ kim loại, chuyên sản xuất Bí Ngân, tinh thiết.” Giám đốc một hơi nói ra tất cả tin tức mình biết.

“Trong phòng đấu giá, hình như gặp được Leaf...” George hơi suy nghĩ một chút, đánh nhịp quyết định, “Trước phái người thăm dò ý định, liền nói tôi muốn gặp Leaf một lần, hỏi hắn có rảnh không.”

“Nguyện ý đồng ý là tốt nhất, không được thì đổi nhà khác.”

Lúc này không giống ngày xưa, nhà đấu giá Vera sớm đã không có địa vị trước kia. Cho nên lựa chọn hội thương nhân sẽ ưu tiên tiếp xúc với cỡ trung, mà không phải cỡ lớn. Dù sao ai cũng không muốn tự chuốc nhục nhã, bị người lạnh nhạt.

Trong lòng giám đốc thở dài, trầm giọng trả lời, “Đã rõ, tôi sẽ mau chóng làm tốt mọi chuyện.”

**

Về đến Clayton, Alice tìm Ryan tới, trịnh trọng tuyên bố, “Sau nghi thức nhậm chức, tôi muốn tổ chức ‘Lễ hội mỹ thực’!”

Ryan không khỏi nghi hoặc, “Lễ hội mỹ thực? Muốn làm thành dạng gì?”

“Trên trấn bốn phía trưng bày mỹ thực đặc sắc của Clayton, mỗi ngày 500 phần, cung ứng miễn phí cho người đi đường.” Alice nói ý tưởng của mình.

“Sandwich, Coca-cola ướp lạnh,gà viên hoàng kim, bánh mì có nhân, kem, mọi món đều có, toàn bộ miễn phí, mỗi người chỉ được lĩnh một phần.”

“Không lâu sau sẽ dự định mở quán rượu, vừa vặn nhân lúc lễ hội mỹ thực sớm làm một đợt tuyên truyền. Rượu thì có bốn loại, người đi đường có thể tùy ý chọn một ly để uống.”

Ryan nghe sửng sốt một chút, liên tiếp vấn đề ném ra, “Mỗi ngày 500 phần, đây chính là khoản chi lớn! Tiền này lấy đâu ra đến?”

“Làm sao bảo đảm mỗi người chỉ lĩnh một phần? Nói không chừng lắc lư giữa mấy quầy hàng, lặp đi lặp lại lĩnh.”

“Rượu từ đâu đến? Trên trấn không có người biết chưng cất rượu.”

“Lại nói giá rượu vẫn luôn có chút cao, vì tuyên truyền để cho người ta tùy ý uống, đoán chừng một năm đều không lấy lại vốn được.”

Cuối cùng, Ryan tổng kết, “Tổ chức cái gọi là lễ hội mỹ thực, rất có thể tốn công mà không có kết quả. Vừa lãng phí tiền tài, lại không nhận được hiệu quả tuyên truyền lý tưởng.”

Alice nghiêm mặt nói, “Tôi không nghĩ như vậy.”

“Bao nhiêu người lâm vào mê muội, vì mỹ thực điên cuồng, cũng là bởi vì lúc trước lấy dũng khí, nếm thử miếng đầu tiên. Không ít người đến nay vẫn không động dao, cũng là bởi vì chưa từng nếm thử mỹ thực.”

“Tôi thừa nhận, tổ chức lễ hội mỹ thực hao tổn của cải to lớn. Nhưng tôi cũng tin tưởng, nó sẽ mang đến cho trấn Clayton thu hoạch không tưởng tượng được.”

“Cái này...”

Ryan còn muốn khuyên nữa, Alice lại mỉm cười đánh gãy, “Coca-cola ướp lạnh, gà khối chiên vàng, bánh mì có nhân, kem sẽ do cửa hàng thực phẩm cung cấp. Mà sandwich, sẽ lấy giá bình thường mua của cư dân.”

“Tôi có phương pháp đặc thù, có thể bảo đảm mỗi người chỉ được lĩnh một phần. Còn cụ thể thao tác làm sao, liền không nói cho ông biết.”

“Rượu do tôi cung cấp, sẽ không phiền phức đến người khác.”

“Nói cách khác, tổ chức lễ hội mỹ thực, tất cả chi phí sinh ra do một mình tôi gánh chịu. Có thể đánh vang danh khí của Clayton, thuận lợi tuyên truyền mỹ thực, rượu ngon dĩ nhiên là tốt, nhưng nếu hiệu quả không như mong muốn, vậy liền xem như tôi nhậm chức Lãnh chúa vui vẻ, xin mọi người ăn vài bữa cơm.”

Nói được mức này, Ryan rốt cuộc không có cách nào từ chối. Ông nhìn Alice thật kỹ, nhẹ giọng hỏi, “Trước trước sau sau đại khái cần bao nhiêu chi phí, đã tính chưa?”

Alice phất phất tay, trước mặt hư không xuất hiện một túi tiền. Mở ra đổ lên bàn, đồng vàng tràn ra, xếp thành núi nhỏ, “Nơi này có 200 đồng vàng, đủ để chi tiêu cho lễ hội mỹ thực.”

Ryan nhìn xem một mảnh ánh vàng rực rỡ, trong lòng khiếp sợ, thật lâu không nói ra lời.

Qua một hồi lâu, hắn lấy lại tinh thần, khom người nói, “Tôi hiểu được, sẽ dựa theo lời dặn của ngài mà làm.”

Alice đột nhiên cười một tiếng.

**

Lúc Alice bôn ba qua lại giữa Vương đô và Clayton, Arthur đã mang theo thủ hạ bình an trở về.

Anh vừa định mượn cớ đến nhà thăm hỏi, không nghĩ tới đã thấy người muốn gặp đến cửa trước một bước.

Thoáng thấy thân ảnh quen thuộc, bầy Sư thứu giống như ngửi thấy mùi rượu, cho khách tới nhiệt tình cực lớn —— chúng nó không nói lời nào, chỉ vây quanh người tới, kế tiếp là đông ngửi ngửi, tây ngửi ngửi, hết sức tò mò rượu Hỏa Diễm bị giấu ở đâu.

“Đều tản ra!” Arthur đen mặt, hung dữ quát.

Ai ngờ Sư thứu không hẹn mà cùng quay đầu qua, giả trang cái gì đều không nghe thấy. Sau đó tiếp tục vây quanh, chính là không nhường đường.

Arthur cảm thấy đau đầu vạn phần. Từ khi bầy Sư thứu tập thể say mê uống rượu, liền càng ngày càng không nghe lời, cũng càng ngày càng không biết kiềm chế.

Alice dùng tay nhẹ đẩy, Sư thứu đuôi đỏ chặn đường bị ép buộc tránh sang bên cạnh hai bước, một cái lảo đảo, suýt nữa ngồi bệt xuống đất.

Thần sắc nó hơi mộng, trên mặt lông nhung nhung tràn ngập “Ta là ai”, “Ta ở đâu”, “Vừa xảy ra chuyện gì”.

Alice lập lại chiêu cũ, sau đó lại tránh khỏi mấy con Sư thứu duôi đỏ, nhường ra một con đường.

Cô bước nhanh đi lại, rất mau đến trước mặt Arthur, “Trò chuyện một chút?”

“Ừ, vào trong nói.” Arthur răn dạy bầy Sư thứu một chút, lúc này mới quay người vào nhà.

Ánh mắt Sư thứu đuôi đỏ trốn tránh, vẫy vẫy đuôi, chơi chơi đùa, biểu lộ một con so với một con càng vô tội hơn.
Bình Luận (0)
Comment