Đạo Thiên

Chương 10 - Kẻ Thù Xuất Hiện

- Đúng chính ta đang mượn ngoại lực là thủy để tạo vòi rồng. Vậy nên con muốn t vòi rồng thì chắc chắn phải cần có ngoại lực giúp đỡ.

- Vậy con phải làm cách nào để mượn ngoại lực ?

- Muốn mượn được ngoại lực điều đầu tiên là con phải cảm nhận được nó. Cảm nhận ngoại lực càng rõ thì khi ta mượn lực của nó để tạo vòi rồng càng mạnh.

- Ngoại lực ở đây là các lực lượng thiên nhiên cho nên cảm nhận nó rất khó.

Thế nên về việc cảm nhận ngoại lực thì ta cũng chịu. Nhớ năm xưa nhờ có cơ duyên cho nên ta mới cảm nhận và dùng được một tý sức mạnh của Phong. Nhưng theo kinh nghiệm của ta nghĩ thì khi ở trên đỉnh núi có thể gia tăng cảm nhận được Phong. Thành hay là bại tất cả phải phụ thuộc vào con.

Trần Thiên cũng không ngờ chiêu thức thứ tư lại luyện khó đến như vậy.

- Dạ con hiểu rồi thưa sư phụ.

Hoàng lão tiếp tục giải thích cho đồ đệ :

- Khi con tạo ra vòi rồng rồi thì con phải điều khiển được nó hay chính xác hơn là điều khiển được bản thân của con. Để làm được điều đó con phải luyện tập cách dung hòa làm một và điều khiển nó.

- Hằng ngày con phải tự xoay tròn tại chỗ một trăm vòng. Khi nào mà con không bị choáng nữa thì tăng lên thêm 100 vòng, tăng tới khi xoay đủ 1000 vòng mà con vẫn điều khiển thân thể một cách bình thường thi ta xin chúc mừng con đã có thể điều khiển được vòi rồng với bán kính 3m.

Trần Thiên chăm chú lắng nghe.

- Đa ta sư phụ, con đi luyện tập đây.

Hoàng lão nhìn theo bóng lưng của Trần Thiên đang khuất dần với ánh mắt đầy hy vọng.

Trần Thiên chạy lên đỉnh núi ngồi đó ngẫm nghĩ:

- Cảm ứng lực lượng thiên nhiên ư, nghĩ còn không dám nghĩ chứ đừng nói gì là làm.

Trần Thiên tìm một hòn đá phẳng rồi ngoài ở thuyền ở đó hy vọng có mình có thể cảm nhận được.

- Công nhận trên này mát thật, phong cảnh còn đẹp nữa chứ. Nếu đây mà là thế giới cũ của mình thì mình đã chụp vài chục tấm hình đăng trên các trang mạng xã hội rồi.

- Ủa, khoan, mình nhớ là mình lên trên này để cảm ứng lực lượng thiên nhiên mà ta, sao giờ lại nghĩ vu vơ thế này. Phải tập trung, tập trung cảm ứng nào.

Một cơn gió ùa tới làm cho tóc Trần Thiên bay phất phới.

- Sóng bắt đầu từ gió, gió bắt đầu từ đâu, em… Ơ cái ** . Ta van xin ngươi, ngươi chú tâm vào việc cảm ứng giúp ta cái.

Đó là tiếng nói của trái tim đang nhắt nhở trí óc.

Đã hơn một tuần trôi qua, Trần Thiên vẫn chẳng thể nào cảm ứng được cái quái gì hết mặc dù đã rất cố gắng tập trung. Nhưng Trần Thiên không nản chí từ bỏ mà vẫn kiên trì luyện tập.

Hạ đi Thu đến, sau một khoảng thời gian dài luyện tập chiêu thức nhất và chiêu thức thứ hai đều đã đạt tới canh giới đại viên mãn. Giờ đây tốc độ ra đòn của Trần Thiên phải nhanh hơn người bình thường chục lần.

Chiêu thức thứ ba đã đến canh giới đại thành, còn chiêu thức thứ tư vẫn không thể nào học được vì không thể cảm ứng được ngoại lực.

Để giải tỏa bớt những phiền nào, hôm nay Trần Thiên đi vào thôn để chưa bệnh cho người dân.

Khi Trần Thiên đi được tầm một canh giờ thì có mười bóng đen tiếp cận nhà của Hoàng lão.

Hoàng lão đang đọc sách thì nhướng mày nói:

- Ngươi đã tới.

Một bóng đen đạp phanh chưa phòng cửa phòng Hoàng lão không nhanh không chậm tiến vào :

- Haha, đã hơn 20 năm cuối cùng ta cũng tìm thấy ngươi, Hoàng Dược.

- Nội thương của ngươi đã khỏi ?

Hoàng lão ánh mắt tuyệt vọng nhìn tên áo đen.

- Đúng vậy, ngươi chỉ cần giao ra Liên Song Quyết thì ta sẽ đảm bảo một nhát cho ngươi ra đi bớt đau khổ. Còn không thì đừng trách ta .

Người áo đen lạnh lùng nhìn Hoàng lão nói.

- Liên Song Sát ta đã thiêu hủy rồi, người đừng mong chiếm được.

Hoàng lão bình tĩnh nói.

- Ngươi chọc cười ta có dúng không ? Đừng tưởng ta không biết Liên Song Quyết thủy hóa bất xâm.

Hoàng lão bất ngờ trước câu trả lời của người áo đen. Ngay cả bản thân của lão là người sở hữu Liên Song Quyết mà cũng không biết điều đó.

- Tai sao ngươi lại dùng mọi cách để chiếm đoạt nó, nó chỉ là một quyển sách võ thượng phẩm thôi không đáng để cho ngươi dùng cả tánh mạng của bản thân để tìm nó ? Chẳng lẽ nó có bí mật gì hay sao ?

Hoàng lão nhìn người áo đen nói :

- Người sắp chết không nên biết quá nhiều .

- Vậy để ta đoán xem thử, có phải nó có liên quan đến việc trở thành Tiên không ?

Hoàng lão nói xong nhìn thấy sắc mặt người áo đen thoáng dao động thì đã hiểu suy nghĩ của mình hoàn toàn đúng.

Khi nghe được Hoàng lão đã đoán đúng, người áo đen cười nói:

- Phải thì sao, mà không phải thì sao. Tiếc rằng ngươi đã quá ngu ngốc khi chỉ xem nó như một quyển công pháp bình thường.

- Trò chuyện đến đây đã kết thúc, có lẽ ngưỡi đã chọn cái chết đau đớn. Vậy nên đừng trách ta. Các anh em lên.

Chỉ chờ người áo đen nói thế, chín người còn lại lao lên vây công Hoàng lão.

- Các ngươi xem trọng ta quá. Làm cho ta thụ sủng nhược khinh.

Hoàng lão nhìn thấy mười người quây xung quanh mình biết rằng kiếp này khó thoát cho nên đã quyết cá chết lưới rách, hy vọng sẽ kéo theo kẻ địch càng nhiều càng tốt.

Hoàng lão nhảy lên trên không, không khí xung quanh bắt đầu trì trệ, cô quặng, cơ thể bắt đầu xoay quanh trục một cách cực kì nhanh.

Người áo đen thấy vậy nhanh chóng nhảy ra xa và hô:

- Không xong, hắn ta muốn liều mạng, tất cả mau tránh xa hắn ra.

Chín người còn lại không tin cho lắm nhưng vẫn nghe theo người áo đen chạy ra xa.

Quá trình Hoàng lão tích tụ ngoại lực cho đến quá trình hình thành vòi rồng chỉ xảy ra trong vòng vài giây.

Một vòi rồng cao 5m và có bán kính là 1m xuất hiện trước mắt của mười người.

Bình Luận (0)
Comment