Cửu Sắc Dạ Thương Khung

Chương 2 - Vân Vô Khuyết - Vân Linh

Đúng lúc này từ đằng sau thiếu niên Vân Vô Khuyết tiến lại hơi lay động Tiêu Dạ :

" Tiêu Dạ đệ rốt cuộc là bị làm sao vậy khi tỉnh lại mọi hành động lời nói cử chỉ của đệ đều rất kì quái "

Đã dung hợp với kí ức của thân thể này vì vậy Tiêu Dạ cũng đã biết được thân phận của thiếu niên trước mắt :

" Vân Vô Khuyết 17 tuổi là đệ tử của Thanh Vân thế gia đẳng cấp tu luyện Linh Khí đạt đến Linh Võ ngũ tinh "

Đã chấp nhận xuyên qua vì vậy nghe thiếu niên Vân Vô Khuyết hỏi Tiêu Dạ lập tức trả lời :

" A ..Vô Khuyết ca ta không sao chỉ là vừa tỉnh lại nên có một chút mơ màng thôi , huynh đừng quá lo lắng "

Theo như phần kí ức của thân thể này trước đây mỗi khi hắn lâm bệnh đều là được thiếu niên Vân Vô Khuyết này chiếu cố và chăm sóc vì thế tình cảm của cả hai đều như huynh đệ ruột thịt vậy . Vân Vô Khuyết nghe Tiêu Dạ nói vậy thì đôi mắt mới bớt đi sự lo lắng :

" Đệ lần này đúng là doạ ta một phen lo lắng mà , hôm đó ta , đệ cùng Vân Linh cùng nhau tu luyện bất ngờ đệ phát bệnh nên đã ngất đi 4 ngày rồi đó "

Theo như kí ức hắn biết được thân thể này mỗi lần phát bệnh cùng lắm chỉ ngất đi 1 ngày là có thể tỉnh lại , còn lần này thật không ngờ đã là ngày thứ 4 , còn Vân Linh nàng là con gái của gia chủ Thanh Vân thế gia , 16 tuổi nhưng đã có tu vi Linh Võ ngũ tinh .

Theo như kí ức hắn biết được đẳng cấp tu luyện ở đây chia làm nhiều cảnh giới thấp nhất là Linh Võ sau đó tới Linh Sĩ , Linh Quân , Linh Tướng , Linh Vương , Linh Hoàng mỗi cảnh giới đều chia thành 9 tinh , để có thể tu luyện được còn cần một điều kiện nữa đó chính là công pháp tu luyện , theo như phần kí ức hắn biết công pháp cũng được chia thành Thiên , Địa , Huyền , Hoàng tất cả 4 phẩm chất mỗi phẩm chất chia thành Hạ , Trung , Thượng .

Hắn hiện tại đang tu luyện một bộ công pháp Hoàng cấp Hạ phẩm , tu vi 15 năm nay của hắn cũng chỉ dừng lại ở mức Linh Võ nhị tinh , các đệ tử Thanh Vân thế gia bằng tuổi hắn tu luyện công pháp giống hắn cũng đã là Linh Võ tam tinh , tứ tinh hết rồi có thể thấy thân thể này đúng là quá phế .

Lúc này trong đầu Tiêu Dạ thầm than :

" Ông trời đúng là quá bất công rồi , cho ta xuyên qua một tên phế như này sao , mọi câu truyện tiên hiệp , xuyên không trên web truyenyy.vip ta đọc đâu có như vậy "

Đang thầm than vãn đúng lúc này cách cửa phòng lập tức được mở toang , cùng với đó là một giọng thiếu nữ đầy sự lo lắng :

" Vô Khuyết ca , Tiêu Dạ đệ ấy đã tỉnh lại chưa , mọi lần chỉ ngất đi có 1 ngày thôi mà sao giờ đã là ngày thứ 4 rồi vẫn chưa tỉnh lại , đại phu cũng nói là chỉ phát bệnh như mọi khi uống thuốc sẽ tỉnh lại mà "

Sau giọng nói trong trẻo của thiếu nữ cũng là lúc thân ảnh thiếu nữ bước vào , đứng trước Vân Vô Khuyết và Tiêu Dạ là một thiếu nữ tuổi 16 thân khoác bạch y , có gương mặt thanh tú toát lên vẻ đẹp thánh thiện , đôi mắt của nàng to tròn còn vương chút hơi nước nơi khoé mắt như sắp rơi lệ . Khi bước vào chứng kiến Tiêu Dạ đã tỉnh lại nàng hơi dừng lại một chút sau đó nơi khoé mắt nàng liền chảy xuống 2 dòng lệ , nàng nhanh chóng chạy lại gần Tiêu Dạ rồi lên tiếng :

" Tiêu Dạ , tên ngốc nhà đệ cuối cùng cũng chịu tỉnh lại rồi sao , đệ biết không mấy hôm nay ta thực rất lo cho đệ , ta sợ đệ ...đệ đã....hu..hu..hu "

Nhìn những giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt nàng , Tiêu Dạ bỗng chết lặng người, trong tim hắn như có một cái trống đang đánh lên dồn dập . Đây là lần đầu tiên có một người con gái rơi lệ vì hắn , Tiêu Dạ hắn trước đây cũng thuộc thành phần FA lâu năm nên chưa bao giờ cảm nhận được thứ tình cảm nam nữ , nói gần hơn là tiếp xúc với khác giới cũng rất ít , nhưng bây giờ lại có một người con gái lo lắng rơi lệ vì hắn bảo sao tim hắn không đánh liên hồi cho được :

" A..Vân..Vân Linh tỷ ta không sao , ta ..ta đã khoẻ lại rồi , tỷ.. tỷ có thể đừng khóc nữa được không ? "

Vân Linh thấy hắn ấp a , ấp ứng nói vậy liền phì cười rồi lau đi nước mắt :

" Hừ không phải tại tên ngốc nhà đệ sao , báo hại ta một phen lo lắng , ta chỉ sợ nếu đệ có xảy ra chuyện gì thì sau này ai sẽ chơi cùng ta chứ ! "

Tiêu Dạ nghe vậy cũng hơi mỉm cười đáp :

" Được rồi không phải đệ bây giờ đã khoẻ lại rồi sao , sau này đệ hứa sẽ không làm tỷ phải lo lắng nữa được chứ ? "

Vân Linh nghe vậy liền đưa bàn tay nhỏ nhắn của mình ra rồi nói :

" Được vậy chúng ta đập tay làm chứng "

Tiêu Dạ nghe vậy thì gương mặt hơi có chút ngượng ngùng , nói thật thì hắn đã bao giờ chạm vào thân thể nữ giới dù chỉ là nắm tay đâu .

Mặc dù có chút ngượng ngùng nhưng hắn vẫn cố lấy hết can đảm đưa bàn tay lên vỗ nhẹ vào tay Vân Linh , khi đạt được điều mình mong muốn Vân Linh khoái ý cười khanh khách còn Tiêu Dạ sau khi chạm vào tay Vân Linh thì gương mặt xanh xao của hắn lúc này đã đỏ như đất nung .

Nãy giờ mọi hành động của hai người Tiêu Dạ và Vân Linh đều lọt vào tầm mắt Vân Vô Khuyết chỉ thấy ánh mắt thiếu niên hơi hiện ra một vẻ gì đó nhưng rất nhanh đã biến mất , Vân Vô Khuyết tiến lại gần 2 người rồi nói :

" Được rồi Tiêu Dạ đệ mới khoẻ lại cần nghỉ ngơi nhiều chút ta xuống bếp dặn nhà bếp làm mấy món tẩm bổ cho đệ "

Tiêu Dạ nghe vậy liền gật đầu đáp :

" Được Vô Khuyết ca đa tạ huynh "

Vân Vô Khuyết hơi gõ nhẹ lên đầu Tiêu Dạ rồi nói :

" Đệ nói đa tạ gì chứ giữa ta và đệ còn nói lời khách sáo "

Tiêu Dạ nghe vậy liền cười đáp :

" A Vô Khuyết ca sau này đệ không dám nữa "

Vân Vô Khuyết nghe vậy cũng hơi mỉm cười rồi quay bước đi , Vân Linh cũng chạy theo sau rồi nói vọng lại :

" Tiêu Dạ đệ mau nghỉ ngơi đi ta cũng sẽ đi cùng Vô Khuyết ca xuống dặn nhà bếp "

Tiêu Dạ nghe vậy liền hơi mỉm cười rồi khép cửa quay vào trong , ngồi trên chiếc giường hắn thầm suy nghĩ và sắp xếp lại kí ức của thân thể này .

Bình Luận (0)
Comment