Cuộc Sống Thần Hào

Chương 7


Sáng hôm sau, những tia nắng xuyên qua màn cửa khiến Ken tỉnh giấc.
"Hệ thống, đánh dấu"
Hôm qua suýt nữa thì quên đánh dấu nên Ken quyết tâm từ giờ trở đi, việc đầu tiên khi ngủ dậy là đánh dấu.
"Đánh dấu thành công, chúc mừng túc chủ thu được 5 triệu đô"
Âm thanh robot của hệ thống lại một lần nữa vang lên.
Ngay sau đó vài giây, điện thoại của Ken vang lên, đó là tin nhắn của ngân hàng.
"Tài khoản 2609xxxxxxx +5000000$, số dư còn lại: 38,300,000$"
"Có hệ thống thật là tốt, vừa mở mắt ra đã có 5 triệu$"
Trong lòng ngập tràng vui vẻ, Ken rời khỏi giường bắt đầu một ngày mới.
Đêm hôm qua sau khi sử dụng viên thuốc đặc biệt, Ken quyết tâm từ hôm nay phải chăm chỉ tập thể dục mỗi buổi sáng.
Dù rằng viên thuốc có thần kỳ tới đâu nhưng nếu lười biếng không hoạt động thì cũng không có tác dụng gì.
Đây cũng là lần đầu tiên Ken sử dụng phòng thể dục ở biệt thự, ở đây có đầy đủ tất cả các loại máy móc hiện đại nhất trên thị trường.
Bởi vì không có huấn luyện viên nên Ken đành tập bậy mỗi thứ một chút, hai tiếng sau, khi mệt bã người thì Ken mới quyết định đi tắm sau đó xuống nhà ăn sáng.
"Cảm giác người khỏe khắn hơn trước nhiều"
Ken nghĩ thầm trong đầu.
Trước kia, Ken luôn thức đêm dậy trễ làm việc IT nên sức khỏe rất yếu, bằng chứng là dù cao 1m85 nhưng chỉ nặng có 60kg.
Vậy mà hôm nay có thể tập nặng hơn hai tiếng mới nghĩ,chắc có lẽ một phần do tác dụng của viên thuốc đặc biệt vào tối qua.
Sau khi tắm rửa xong xuống dưới nhà thì Ken mới chợt nhớ rằng mình không biết nấu ăn.

"Lại phải đặt đồ ăn nhanh, xem ra phải nhanh chóng thuê vài người giúp việc"
Căn nhà to như thế này mà chỉ có một người ở, vã lại cũng cần phải dọn dẹp nữa.

Nếu tự mình dọn thì không mệt chết mới là lạ.
Nghĩ là làm, sau khi ăn xong thì Ken lên xe chạy vào trung tâm thành phố.
Nữa tiếng sau, Ken có mặt tại công ty SB.
Theo như Ken tìm hiểu trên mạng, đây là một trong những công ty cho thuê dịch vụ vệ sĩ,người giúp việc lớn nhất tại California.
Từ khi có tiền, Ken luôn cảm thấy nguy hiểm nên hôm nay quyết định sẽ giải quyết nối sợ này của mình.
Sau khi chào hỏi với tiếp tân, Ken được mời lên một căn phòng tại lầu hai của công ty.
"Xin chào ngài, tôi tên là John Steven, hiện tại đang là quản lý công ty SB"
Nhìn người đàn ông da đen trước mặt, dù đã hơn 40 tuổi nhưng vẫn dễ dàng thấy được cơ bắp cuồng cuộng sau lớp áo sơ mi.
Gương mặt gai góc cùng với một cái đầu trọc càng khiến Steven trông khỏe mạnh hơn.

Nhìn qua thôi cũng biết đây cũng là một người trong nghề.
Lịch sự đưa tay ra nắm lấy tay Steven, Ken nở nụ cười giới thiệu mình
"Tôi tên là Ken, rất vui được gặp anh"
"Hôm nay tôi đến đây với mong muốn thuê được vài người vệ sĩ riêng và vài người giúp việc"
Nhìn Ken, Steven đoán rằng đây cũng chỉ là một cậu ấm của gia đình giàu có nào đó đang muốn thuê vài vệ sĩ để lấy le thôi nhưng vì đã lỡ vào đây rồi rồi nên Steven cũng đành nói tiếp.

"Một giờ thuê ở đây là 300$, ngài muốn thuê mấy tiếng?"
"Để tôi gọi một nhân viên khác vào tư vấn giúp ngài"
Thấy Steven hiểu sai ý mình, Ken vội cản Steven đang định đi ra ngoài lại nói
"Không phải như vậy, tôi muốn thuê một đội vệ sĩ bảo vệ an toàn 24/24"
"Tốt nhất là những cựu quân nhân được việc"
Nghe vậy Steven khựng lại một tí rồi lập tức thay đổi thái độ.

Chỉ cần nghe hai câu nói của Ken thì anh ta đã nhận ra được sự nghiêm túc của Ken.
"Cái này thì ngài yên tâm, ở California này thì công ty của tôi là một trong ba công ty tốt nhất"
"Đa số cũng đều là những cựu quân nhân, lính đánh thuê muốn rửa tay gác kiếm"
"Chỉ là số tiền để thuê những người này đều không rẻ, đó là còn chưa nói đến việc bảo vệ an toàn trên 24/24"
"Đã vậy ít nhất phải là 6 người thì mới có thể hoàn toàn bảo vệ 24/24 được"
"Mức lương ít nhất của những người này đều ở mức 400 nghìn đô trở lên một năm, không biết ý của ngài như thế nào?"
Nghe tới việc mức lương của những người này đều nằm ở mức trên 400 nghìn đô Ken cũng hơi giật mình, cho dù là những kỹ sư thì cũng chưa chắc có thể kiếm được số lương cao như vậy.
Nhưng có thể nói số tiền này với Ken cũng không thấm thía lắm, dù sao thì số tiền sáng nay đánh dấu thôi cũng đủ nuôi một đội 10 người rồi.
Có mạng thì mới có thể sài tiền, nên số tiền dùng để bảo vệ mình an toàn thì Ken cũng có thể sài rất thoải mái.
"Không thành vấn đề, chỉ cần những người này xứng đáng với số tiền ta bỏ ra"

"Chỉ cần những người chuyên nghiệp, tốt nhất là một đội từ trước"
"Thứ hai, những người đây đều phải là người đã có vợ con, thân thế sạch sẽ, nếu có thể là người châu á nữa thì càng tốt"
"Hiện tại thì ta cũng chỉ ở một mình, không có gia đình nên trước hết cứ tìm 4 người là được"
Nghe tới đây thì Steven không còn nghi ngờ gì nữa, người trẻ tuổi trước mặt mình chắc rất có tiền.
Dù hiện tại thuê 4 người thì tiền lương cũng đã gần 2 triệu đô một năm, đó là còn chưa tính chi phí phát sinh, những tài sản cần phải trang bị cho những tên vệ sĩ.
Người thì bình không thể nào có khả năng chi trả cho một dịch vụ như thế này được.
Lúc ban đầu Steven nghĩ rằng Ken là quý tử của một gia đình có tiền, giờ thì thay đổi thành quý tử của một gia đình rất có tiền.
Dù gì thì Steven cũng không tin rằng một thanh niên mới 23 tuổi có thể kiếm được nhiều tiền như thế này.
"Ngài yên tâm, những người trong công ty của tôi đều có xuất thân sạch sẽ, đã được kiểm tra rất nghiêm ngặt trước khi vào công ty"
"Những yêu cầu của ngài đều có thể thực hiện, ngài vui lòng ngồi ở đây chờ trong chút lát"
Nói xong thì Steven đi ra khỏi phòng, chừng ba phút sau thì quay lại với bốn người to cao đằng sau.
"Trước mặt ngài là Job, cựu thủy quân lục chiến, cũng là đội trưởng của nhóm này.

Vì đắc tội một vị cấp trên nên đành phải lui ra làm vệ sĩ"
"Trước giờ Job cũng đã làm vệ sĩ qua cho rất nhiều người nổi tiếng, là một trong 5 người giỏi nhất của công ty thời điểm hiện tại"
Job mà Steven giới thiệu là một người đàn ông cao da đen cao gần 2m, dù không hoạt động gì nhưng cơ bắp vẫn nổi cuồng cuộng như muốn vỡ tung ra ngoài.
Trên mặt có một vết xẹo kéo từ mí mắt xuống gò mà, hai tay kín mít hình xăm, chỉ nhìn thôi cũng đủ khiến người khác phải sợ phải.
Gật đầu nhẹ với Job, Ken tiếp tục nghe Steven giới thiệu ba người còn lại.
"Những người còn lại lần lượt là Johny,Kean và Đang"
"Johny và Đang đều đã từng là lính đánh thuê, vì nghề đó quá nguy hiểm và cũng đã có gia đình nên quyết định rút lui"
"Còn Kean xuất thân từ võ sĩ MMA, vì sau đợt trấn thương không có cơ hội quay lại giải đấu nên cũng quyết định làm vệ sĩ"

"Còn nữa, Đang là người gốc Việt Nam, đúng như những gì ngài mong muốn"
Nhìn qua ba người mà Steven giới thiệu, Johny và Kean đều là người da trắng, thân hình ít nhất cũng cao hơn 1m9.

Còn Đang thì trong hơi nhỏ con hơn một xíu, chỉ tầm 1m80.
Nhưng đừng nhìn qua vẻ bề ngoài mà đánh giá, lúc nãy Steven đã nói qua, trong bốn người thì Đang là người giỏi về cận chiến nhất.
Trong lúc Ken đánh giá bốn người thì bốn người họ cũng đang đánh giá Ken.
Dù gì thì đây cũng sẽ là ông chủ của họ nếu như hợp đồng này thành công.
Bọn họ cũng hơi có một chút hồi hộp, dù gì thì mức lương của họ cũng là quá cao, không phải lúc nào cũng có người thuê.
Mà lúc nãy trong lúc đi lên đây thì Steven cũng đã nói qua với họ rồi, người trẻ tuổi này rất có tiền, vã lại cũng định thuê một thời gian dài.
"Được, liền là bốn người này, lập tức ký hợp đồng"
Sau một hồi quan sát thì Ken nói với Steven.
Trong hợp đồng có rất nhiều chi tiết, cam kết với Ken về sự đáng tin, nhân phẩm của những người này.
Nếu chỉ cần có vấn đề nào xuất hiện thì bên phía công ty SB sẽ bồi thường cho Ken gấp mười lần lương của mỗi người, điều này cho thấy lòng tin của họ với những tên vệ sĩ này tới mức nào.
Sau một hồi thảo luận thì mức lương của Job là cao nhất, 650 nghìn đô một năm, tiếp tục đảm nhiệm chức đội trưởng.
Còn lại ba người Johny, Kean cùng với Đang đều hưởng mức lương 500 nghìn đô một năm.
Ngoài ra Ken còn thuê thêm hai người giúp việc hằng ngày, với một yêu cầu là biết nấu món Châu Á.
Nữa tiếng sau, Ken bước ra cửa công ty SB.
Bốn người vệ sĩ trước hết sẽ đi một chiếc xe do công ty cấp, dù sao thì hôm nay chiếc Aventador Ken chạy đến chỉ có hai chỗ, vã lại hiện tại Ken cũng không còn chiếc xe nào khác.
Nghĩ đến đây, Ken quyết định gọi Đang cùng mình trước tiên đi về biệt thự, ba người còn lại đi tới đại lý mua thêm ba chiếc xe về, không cần lo lắng đến giá tiền.
Còn về việc là xe gì thì Ken cũng không quan tâm, dù gì thì chuyện chuyên nghiệp để người chuyên nghiệp làm.

Bình Luận (0)
Comment