Cuộc Sống Của Nữ Phụ Trong Truyện Điền Văn

Chương 14


Con người Dư Mai hư vinh sĩ diện, đừng nói thêu thùa, ngay cả dệt vải bông cũng chỉ tàm tạm.Ban đầu lúc lên trên trấn học thêu thùa, nàng ta đòi mua sắm đồ nghề, tính tình lại thích chiếm lợi của người khác.Mẹ chồng Lý thị đã trợ cấp cho con gái nhỏ rất nhiều, thế nhưng nàng ta còn cảm thấy chưa đủ.

Khi ở trên trấn Dư Mai còn nhìn trúng người khác, xà bông, cao thơm nàng ta dùng thường ngày đều là chàng trai kia đưa cho, tiểu Lý thị vừa ao ước lại vừa coi thường.Dư Hương Hương bưng một chén canh hươu vào trong phòng, Dư Liễu không cướp được thịt nên mất hứng ngồi bên cạnh.Dư Quyên kéo kéo Dư Liễu, Dư Liễu nghi ngờ nói: “Sao vậy, Quyên Quyên?”“Tỷ xem đây là cái gì?” Dư Quyên như làm xiếc lấy một cục đường mạch nha ra.Dư Liễu cướp lấy: “Muội lấy ở đâu ra thế?”Dư Quyên thầm lắc đầu, ở hiện đại nàng ta món ngon gì nàng chưa từng được ăn chứ, cũng chỉ là một cục đường mạch nha mà Dư Liễu giống như nhìn thấy báu vật hiếm có.


Nàng ta rất muốn thay đổi sự nghèo khó của cái nhà này.“Nương tử của tú tài cho.”Dư Liễu hâm mộ nói: “Quyên nhi, vẫn là muội biết nói chuyện hơn tỷ, cũng làm cho người khác thích, ngay cả nương tử của tú tài cũng thích muội.”Tuy rằng Dư Liễu trông xinh xắn, nhưng tính tình mềm yếu.

Dư Quyên tuổi còn nhỏ nhưng quỷ quái, rất thông minh lanh lợi, làm cho người khác yêu thích.Dư Hương Dương tiết kiệm được lương thực trong khẩu phần của mình, dùng chén nhỏ múc một chén canh đưa cho Dư Quyên và Dư Liễu: “Nè, ăn đi.”Triệu thị ăn một chén đầy từ tay con gái lớn, sau đó vỗ vỗ tay của Dư Hương Hương: “Khổ cho con, chờ mấy ngày nữa bà ngoại và mợ con đến, nương nhờ bọn họ giúp nương lưu ý, chỉ tiếc tại nương vô dụng.”Nhà mẹ đẻ Triệu thị không tính là nghèo, nhưng không hề giàu.


Song thịt muỗi nhỏ thế nào cũng là thịt.Tuy rằng Triệu thị không muốn nhận tiền nhà mẹ đẻ mình dấm dúi đưa, nhưng không còn cách nào khác, ai bảo số bà ta không tốt chứ.Dư Hương Hương đỏ mặt, nàng ta âm thầm hy vọng được gả vào nhà mẹ đẻ.Bà ngoại và mợ đều rất tốt bụng, anh họ cũng khỏe mạnh vạm vỡ, sau này nàng ta gả vào chắc chắn không chịu thiệt thòi.Chờ ăn cơm xong, tiểu Lý thị dọn dẹp chén đũa, Dư Dung cũng theo sau giúp đỡ, Dư Dung hỏi tiểu Lý thị: “Đại tẩu biết vì sao ông bà còn chưa về nhà không? Năm nay nhà đại cô cũng sẽ tới, lại nói cũng nhiều năm không gặp rồi.

Còn có ngũ thẩm cũng không biết khi nào trở về?”.

Bình Luận (0)
Comment