Cực Phẩm Ở Rể

Chương 965

Chương 965:

“Lệ đại ca à, đừng nói linh tinh chứ, anh ấy…” Lâm Vũ cũng không biết phải giới thiệu Bộ Thừa như thế nào, dù sao chuyện Hướng Nam Thiên vân còn sông anh cũng không thể đề ai biết được, cho dù có là Lệ Chắn Sinh cũng không được, nên anh lại nói: “Dù sao thì lai lịch của anh ây cũng không đơn giản, là một cao thủ, Lệ đại ca à, có thê anh cũng chẳng phải đồi thủ của anh ấy!”

“Đùa đấy àI” Lệ Chấn Sinh không phụ nói, “Lát nữa ăn cơm xong tôi sẽ thử đâu với cậu ta vậy!”

Đợi bữa trưa qua đi, người trong y_ viện cũng tản đi nhanh hơn, Lệ Chắn Sinh liền đến trước mặt Bộ Thừa, nói: “Người anh em, nghe tiên sinh nói cậu thân thủ không tồi, biết võ đúng không? Thê nào, có dám đầu với tôi một trận luận bản không?!”

“Công phu của tôi là để giết người, không phải đề luận bàn!” Bộ Thửa vẻ mặt lạnh lùng không một chút biêu cảm, lạnh giọng nói.

“Wow, kiêu ngạo lắm!” Lệ Chấn Thần ưỡn ngực cười, nói: “Đừng nói là không luyện chứ, nào, có bản lĩnh chúng ta cùng đấu một trận, nêu như cậu có thê giêt được tôi, tôi sẽ công nhận!”

“Anh là bạn của tiên sinh, tôi không thể giết. anh được!” Bộ Thừa lạnh nhạt nói.

“Bộ đại ca, anh ở đây không cân câu nệ đâu, thoải mái một chút đi!” Lâm Vũ biết Bộ Thừa chịu ảnh hưởng huấn luyện từ bé, lúc nói chuyện hay làm việc đệu có chút khuôn mâu, quận sự, liền ôn nhu nói với anh: “Nếu Lệ đại ca đã muốn luận bàn với anh, thì anh cứ luyện tập với Lệ đại ca đi!”

Thật ra Lâm Vũ cũng rất muốn xem xem thân thủ của Bộ Thừa này, mặc dù anh có thể nhìn ra Bộ Thừa mới đến này rất lợi hại, nhưng. trong lòng vận VỘ củng, tò mò, rốt cuộc anh ta có thê lợi hại đến mức nào.

“Được, Hà tiên sinhl”

Bộ Thừa thấy Lâm Vũ nói xong, lúc này mới đứng dậy gật đầu, đồng ý đâu võ.

“Tỉ thí trước y viện có chút đáng chú ý, đi, chúng ta đến sau viện đi!”

Lệ Chân Sinh cởi áo khoác, chỉ mặc một áo len màu xám đi thẳng về phía sau y viện, Bộ Thừa đứng dậy lập tức theo sau.

“bi thôi, tiền bối, Tân Di, đi xem cuộc vui nào!” Tiền bối cười nhìn Diệp Thanh Mi cùng Đậu Tân Di hét một tiêng.

“Không đi, đám đàn ông sao cứ thích đánh nhất! vậy!” Diệp Thanh Mi lắc.

lắc đầu, dường như có chút khó hiểu.

“Chị không hiểu rồi, nam nhỉ nào hồi bé không có ước mơ làm đại hiệp đâu chứt”

Lâm Vũ cười, tồi lại chạy theo sau đến cửa sau.

Lúc này trên con đường nhỏ dường như không có ai, Lệ Chân Sinh cũng Bộ Thừa hai người mặt đối mặt cùng nghênh chiến, lệ Chấn Thần chà tay, khởi động cổ tay cổ chân, chuẩn bị làm nóng người, nhưng Bộ Thừa đứng trước mặt anh lại như một thân gÔ, Kiếig hề nhúc nhích.

“Nhóc con, cậu không cần làm nóng người?!” Lệ Chấn Sinh nghi ngờ hỏi.

“Không cần!” Bộ Thừa lạnh giọng đáp, “Tôi lúc nào cũng có thê sản sàng chiến đấu!”

Lệ Chấn Sinh nao nao, dường như không ngờ tên nhóc Bộ Thừa này.

nhìn có vẻ ngốc nghéch, lại có thê sẵn sàng như vậy!”

“Lệ đại ca, Bộ đại ca, hai người đã nói trước rồi, nêu như là luận bàn, từ yếu điểm bên kia tới đây, không được làm trái lệt’ Lâm Vũ có chút lo lẵng dặn một câu, bởi anh đã cảm nhận được một luông sát khí vô cùng mạnh mẽ trên người Bộ Thừa, nói câu này ra đương nhiên là để bảo vệ Lệ Chân Sinh.

“Quyền cước không có mắt, làm thương cậu ta, mong tiên sinh thứ lỗi!”

Bình Luận (0)
Comment