Cực Phẩm Ở Rể

Chương 1099

 

Chương 1099:

“Cái này, là bởi vì tình huồng miệng vết thương có chút phức tạp!” Trung tướng có chút khó xử trả lời: “Cụ thê còn phải đợi kết quả kiểm tra của bác sĩ rôi lại nói.”

“Là miệng vết thương bị nhiễm trùng sao?” Tiêu Mạn Như vội vàng nói, trong lòng sợ hãi không thôi.

“Có thế lý giải như vậy…” Sắc mặt trung tướng nghiêm túc gật đầu, kỳ thật tình huống cụ thể ông cũng | không quá hiểu rõ, cần chờ thêm một bước kết quả kiểm tra nữa lại tiễn hành Bhmn đoán.

Hai mắt Tiêu Mạn Như đã ẩn hiện nước mắt, xuyên thấu qua cửa kính nhìn chồng mình nằm trên giường .

bệnh, nhẹ giọng nói: “Tôi, tôi có thể vào xem ông ấy không?”

“Mạn Như, bác sĩ nói bây giờ còn chưa được!” Hà Tự Khâm khe khế thở dài.

“Vậy… vậy Tự Trăn ông ấy bị thương thê nào?”

Tiêu Mạn Như nắm chặt nắm tay, quay đâu, tò mò hỏi đám người trung tướng đứng một bên.

Kỳ thật cái này không cân hỏi cũng đoán ra được, hơn phân nửa có quan hệ với nhiệm vụ của chồng mình.

Ông mỗi ngày chấp hành nhiệm vụ đệu hung hiệm vạn phần, hơi vô ý liền có khả năng gặp phải bát trắc.

“A, cái này…”

“Chị dâu, em… em thực xin lỗi chị!”

Trung tướng còn chưa dút lời, đột nhiên câu thang vụt ra một thần ảnh, | nhanh chóng chạy tới bịch một tiếng quỳ trước mặt Tiêu Mạn Như, cúi đầu khóc lớn.

Đám người Lâm Vũ không khỏi sửng sốt, lúc trước bọn họ cũng không chú ý đến người này.

Chỉ thấy người này mặc một thân quần áo ngụy trang, tóc toàn bộ cạo hết, đỉnh đâu quân một vòng băng vải dày, đồng thời tay trái bó thạch cao, một vòng dây treo trên cổ, hơn nữa cổ tay hãn cũng bị băng gạc bó kín mít, vô cùng khéo léo, trên đỉnh có hơi phiếm hồng, hiển nhiên là máu thắm ra bên ngoài.

Thây tình huông như vậy, Lâm Vũ không khỏi hút một ngụm khí lạnh.

Thì ra người này toàn bộ tay trái của người này không còn nữal Những người khác thấy một màn này cũng không khỏi hiện lên một tia hoảng sợ.

“Cậu là…”

Tiêu Mạn Như nhìn thây người đàn ông thì không khỏi ngân ra, bà cũng chưa từng gặp hắn, không khỏi có chút kinh ngạc, sau đó nhanh chóng tiến lên muôn dìu hắn.

“Chị dâu, em đáng chết, là em hại đội trưởng!” Người đàn ông cúi đầu, không có ý tứ muốn đứng dậy, mặt đây áy náy.

“Thủ trưởng, vị này chính là…” Trong lúc nhất thời Tiêu Mạn Như có chút không hiểu được tình huồng, kinh ngạc hỏi.

“Cậu ây là Am Thứ Doanh, thủ hạ của Tự Trăn!” Trung tướng trầm mặt nói: “Danh hiệu Hung Hồi Cháu gọi Hỗ Tử là được!”

Tuy người đàn ông này là thủ hạ của Tự Trăn, nhưng bởi vì tính cơ mật của Âm Thứ Doanh, trung tướng cũng không đem tên thật của Hung Hỗ nói ra.

“A, thì ra là thủ Hỗ Tử huynh đệ, mau, trước đứng lên rồi nói!”

 

Bình Luận (0)
Comment