Cực Phẩm Ở Rể

Chương 1056

Chương 1056:

“Tiểu huynh đệ quả nhiên là tiền đồ thênh thang, theo tôi được biết, Cục tình báo quân sự trước nay chứa từng có cách nói “tạm giữ chức” này nhỉ, thật khiến Trương mỗ mở rộng tầm mắt!” Trương Hựu An cười ha hả nói, tuy rằng giọng điệu rất bình thản, nhưng mang theo ý mang tính châm chọc mạnh mẽ: “Không biết thiếu tá Hà trước kia là ở đơn vị nào? Lại từng lập được quân công hạng nào cho Cục tình báo quân đội vậy?”

Lúc nói chuyện ông ta cố nén cơn giận giữ trong lòng, hễ nhớ đến chuyện con trai vì tên Hà Gia Vinh này bị khai trừ khỏi đoàn cảnh giới, trong lòng ông ta liền căm uất không chịu nỗi.

Hơn nữa điều khiến ông ta kinh ngạc là, buồi tối hôm đó, tại khách sạn Vietoria gặp phải phục kích của nhiều người như vậy, tên tiêu tử này lại vẫn có thể sống sót, quả thật là không thể tưởng tượng!

“Xin lỗi thủ trưởng Trương, Cục tình báo quân đội chúng tôi là đơn vị tình báo độc lập, thuộc quyên quản lý của Quân ủy, có tính chật bảo mật cực cao, ngài không có quyền được biết các hành động và quyêt định cụ thể, thứ cho chúng tôi không thể báo cáo.”

Hàn Băng cũng không chút khách khí trả lời không khoan nhượng.

“Điều này là đương nhiên, tôi cũng chẳng qua là tò mò, vì vậy mới hỏi một câu, hy vọng hai người đừng đề trong lòng!” Trương Hựu An híp mắt, cười ha hả nói.

“Không sao, thủ trưởng Trương, tuy răng tôi không thể nói cụ thể cho ngài, nhưng tôi có thể nói với ngài, thiêu tá Hà là một người rất có năng lực, đây cũng là nguyên nhân Cục, tình báo chúng tôi rât thích ở anh ấy, đặc biệt phá lệ vì anh ấy! Hàn Băng cười nói: “Giống như mây ngày trước, có nhóm tiểu bôi vô liêm sỉ tự cho mình là thông minh muôn mượn lính đánh thuê được đào tạo bài bản trên quộc tế để phục kích thiếu tá Hà, kết quả cuối cùng thiếu tá Hà không những vẫn bình an vô sự, còn khiến đám lính đánh thuê đó tôn hại hơn nủal”

Lúc nói cộ cố ý nhắn mạnh Vào cụm từ “tiểu bối vô liêm sỉ”, rõ ràng là có ý, nêu Trương gia có liên quan đến chuyện này, vậy cô chính là đang trăng trợn măng Trương gial Trương Hựu An nghe thấy lời này trong lòng khí huyệt cuôn cuộn, nhưng vân giả vò bày ra bộ dạng kinh ngạc, nhíu mày ngạc nhiên nói: “Ò?

Lại có chuyện này à, thiếu tá Hà, cậu không sao chứ? Ai lại †o gan như vậy? Dám ra tay độc ác với thiếu tá của Cục tình báo quân sự?”

“Không biết, nhưng phỏng đoán một chút cũng biết chắc chắn là những kẻ tiểu nhân đê tiện làm trái với đạo đức, không bằng lợn chó làm!” Hàn Băng thản nhiên nói.

Sắc mặt Trương Hựu An bắt giác tái xanh, cô nuôt cục tức, nhưng rất nhanh đã lấy lại thần sắc bình thường, híp mắt nhìn Lâm Vũ nói: “Nêu thiêu tá Hà đã không sao thì tốt, nhưng nói đi cũng phải nói lại, thân thủ của thiệu tá Hà thật sự khiến người ta bất ngời”

“Bất ngờ?” Lâm Vũ cười nói: “Ngài _ không nên cảm thấy bắt ngờ chứ, lần trước khi tôi cùng lệnh lang Trương đại thiếu cọ sát rèn luyện, ngài nên biết được năng lực của tôi rồi chứ! Lẽ nào anh ấy không nói với ngài sao?”

Trương Hựu An nghe thầy lời này tức đên mức suýt nữa hộc máu ra.

Ông ta biết, chuyện Lâm Vũ nói là chuyện lần trước Lâm Vũ đá con trai mình răng rụng đầy đất.

Sao ông ta có thể không biết, ,bây giờ nhắc tới chuyện này, ông ta vẫn không g ngắng đầu lên nồi trước mặt đồng liêu, nêu không phải Vướng địa Vị của Cục tình báo quân sự, ông ta sớm đã xé rách mặt của Lâm Vũ và Hàn Băng, lấy đâu ra vẫn đối xử trọng hậu với bọn họ như vậy.

“Ha ha, nào, uống trà, uống trà…”

Trương Hựu An vốn muốn ngoài miệng định vớ bở, kết quả chẳng được gì, còn rước thêm môt cục tức, vì vậy dứt khoát không nói nữa, bảo Lâm Vũ và Hàn Băng uông trà.

“Bác, nhà có khách đến chơi ạ?”

Lúc này hai bóng người nhanh chóng từ bên ngoài bước vào, trong đó một người là Trương Dịch Đường – con trai út của Trương Hựu An, người còn lại là Trương Dịch Đình – con trai của Trương Hựu Tư, người vừa rôi nói cũng chính là cậu ta.

Bình Luận (0)
Comment