Cực Phẩm Cao Thủ Tu Tiên

Chương 20 - Trận Chiến Trước Thiên Tinh Thành

Khác với lần trước đây, Lâm Phong liền không đợi thoi diễn mô phỏng chiến đấu bên trong não hải, hắn khẽ nhấc bước chân về phía trước, động tác của hắn vô cùng hoàn mỹ, không khác gì với Lý Thanh trước đó là bao, thoáng chốc bản thể Lâm Phong liền biến mất xuất hiện phía sau Lý Thanh, lực lượng trong cơ thể liền luân chuyển không ngừng, tập trung về phía lòng bàn tay, nhắm thẳng phía lưng đối phương đánh tới. Tuy mang trọng thương trên người thế nhưng một chưởng Lâm Phong xuất ra cực kì nhanh, khiến Lý Thanh không khỏi bất ngờ choáng ngộp trước hành động của Lâm Phong, liền không kịp trở tay bị trúng thẳng một chưởng từ phía sau, trúng phải một chưởng từ Lâm Phong, cả cơ thể Lý Thanh liền mất thăng bằng, trên lưng liền xuất hiện dấu vết lòng bàn tay để lại, tổn hại không nặng.

Thế nhưng Lý Thanh là người nào, tuy thực lực không tính thuộc dạng cao thủ, thế nhưng xét về kinh nghiệm chiến đấu, so với Lâm Phong vượt trội hơn rất nhiều, trúng phải một chưởng, tuy cơ thể mất khống chế, ngã về phía trước, thế nhưng Lý Thanh vẫn kịp xoay chuyển tình thế, áp tay về phía vị trí ngã, xoay người tựa thế vung chân quét ngang về phía Lâm Phong. Cảnh tượng trước mắt một lần nữa lại y như đúc so với trước đây, trải qua một lần thất bại, Lâm Phong liền biết được hành động tiếp theo của Lý Thanh, hắn liền không bất ngờ gì, đưa chân lướt người về phía trước tránh đòn cực kì nhuần nhuyễn, không dư thừa hay thiếu một động tác nào cả.

Trong chốc lát, Lâm Phong liền tránh né được một chân Lý Thanh, Lâm Phong tay siết chặt quyền, lực lượng trong cơ thể liền quy tụ về một điểm, cảm nhận được lực lượng đã đủ, Lâm Phong hướng thẳng về phía mặt đối phương đánh đến. Một quyền Lâm Phong gần như kề cận khuôn mặt Lý Thanh thì đột nhiên bản thể Lý Thanh biến mất, xuất hiện ngay phía dưới bụng Lâm Phong, siết chặt quyền đánh thẳng vào vùng bụng hắn, thoáng chốc ánh mắt Lâm Phong liền bắt đầu thoi diễn, tiếp nhận lấy tất cả từng đợt hình ảnh diễn ra trước mắt đưa đến não hải hắn. Những luồng hình ảnh này không ngừng thay đổi, tiếp nối nhau thành một đoạn phim ngắn, hay nói đúng hơn chính là mô phỏng trận chiến giữa hai người Lâm Phong và Lý Thanh, quá trình này diễn ra không khác gì với trước đó, vẫn một kiểu mô phỏng hàng chục hàng trăm hàng nghìn lần nhằm tìm ra phương thực chiến đấu hoàn hảo nhất.

Không lâu sau, quá trình này liền dừng tại một phân đoạn mô phỏng, kết quả của phân đoạn mô phỏng này vẫn giống như lần trước, không quá tình là hoàn hảo, có thể giúp Lâm Phong chống trả được chốc lát, thế nhưng về phần tiếp theo diễn ra như thế nào, phần phân đoạn mô phỏng này liền không hiện tiếp, vấn đề này khiến Lâm Phong không khỏi nhíu mày thầm nghĩ.

-"Tại sao phân đoạn mô phỏng này liền đến đây là dừng, không phát tiếp, nếu vậy chẳng phải đến lúc đó ta lại phải tự lực chống trả sao? Rốt cuộc chuyện này là sao, không lẽ thực lực ta vẫn chưa đủ, liền ảnh hưởng đến quá trình mô phỏng diễn ra tiếp tục?"

-"Thôi, đến đâu hay đến đó vậy." Lâm Phong lắc đầu, gạt đi những suy nghĩ tiêu cực, tập trung vào trận chiến trước mắt.

Quá trình mô phỏng chấm dứt, Lâm Phong liền trở về thực tại, mắt nhìn thấy một quyền Lý Thanh gần chạm vào cơ thể mình, Lâm Phong không chút nào hoảng loạn, ánh mắt cực kì bình tĩnh có phần vô hồn, hai chân Lâm Phong khẽ xoay chuyển, thoáng chốc cơ thể Lâm Phong liền lách sang một bên, tránh một quyền Lý Thanh. Về phần Lý Thanh kiêu ngạo không ngừng, vào thời điểm hắn đánh ra một quyền bất ngờ, liền dám chắc ra Lâm Phong sẽ không thể nào tránh né được, khẳng định sẽ bị một quyền này của mình đánh văng, khóe miệng liền cười lạnh khinh thường. Nụ cười trên khuôn mặt hắn kéo dài không được bao lâu liền đình trệ lại, Lý Thanh gần như không dám tin vào những gì diễn ra tiếp theo trước mắt mình, Lâm Phong ấy vậy mà không chút bất ngờ, vẫn có thể giữ được bình tĩnh, hóa giải tình cảnh khốn hiểm, tránh được một quyền của hắn.

Tránh được một quyền từ Lý Thanh, Lâm Phong liền không đợi đối phương phản ứng, tận dụng đà của cơ thể, co chân lên thẳng một gối về trước bụng Lý Thanh, nội tâm không ngừng suy nghĩ, ngươi một quyền đánh vào bụng ta, ta một gói vào lại bụng ngươi, lấy đạo của người trả lại cho người. Lý Thanh liên tục trúng đòn bay thẳng lên giữa không, khóe miệng liền rỉ máu, Lâm Phong không dừng lại ở đó, dựa theo phân đoạn mô phỏng bên trong hải não, hai chân dùng sức, đạp mặt đất phóng thẳng lên phía Lý Thanh, thoáng chốc Lâm Phong hắn liền mặt đối mặt với Lý Thanh tại khoảng không, khoảng cách giữa hai người gần hơn bao giờ hết.

Lâm Phong hai tay chắp lại với nhau thành một khối, giơ thẳng lên đỉnh đầu, điều động lực lượng từ hai tay quy tụ lại một chỗ, dồn hết sức lực hướng từ trên vung thẳng xuống cơ thể Lý Thanh, về phần Lý Thanh liên tục trúng hai đòn trực diện, cả cơ thể bị đình trệ động tác trong thời gian ngắn, liền không thể nào phản ứng kịp trước hành động từ Lâm Phong, cho nên trơ mắt nhìn đối phương ra tay với mình. 'Oành', một chiêu Lâm Phong đánh thẳng vào cơ thể Lý Thanh, khiến đối phương đâm thẳng xuống nền đất như diều đứt dây với tốc độ cực kì nhanh, bản thể Lý Thanh đập thẳng xuống mặt đất khoét hẳn một lỗ, khiến vùng đất tại khu vực đó liền chịu chấn động không nhẹ tạo thành nhiều vết nứt.

Lâm Phong hai chân chạm đất vô cùng nhẹ nhàng, hầu như không gây ra một chút động tĩnh nào, mắt nhìn thấy Lý Thanh chôn xuống hố sâu, Lâm Phong liền xoay người, không một chút để tâm hướng về phía lối vào Thiên Tinh Thành. Lâm Phong vừa nhấc bước đi không được vài bước, liền ngay tại vị trí Lý Thanh bị nện thẳng xuống mặt đất, bóng người từ bên trong đột nhiên xuất hiện dùng tốc độ cực nhanh nhảy thẳng ra khỏi khu vực bị chôn vùi. Huyết khí người này cực kì khủng bố, lực lượng cùng linh khí bên trong cơ thể dao động không ngừng, hai mắt kẻ này dường như không còn một chút nhân tính, có đôi phần mùi vị dã thú, Lâm Phong cảm nhận được nguy hiểm tột cùng phía sau lưng, xoay người kiểm tra.

Ánh mắt Lâm Phong vừa chạm đến ánh mắt kẻ này liền dường như rơi vào hầm băng, sau lưng không khỏi lạnh, cả cơ thể liền run rẩy không ngừng, nội tâm Lâm Phong liền dâng lên cảm giác vô cùng khủng hoảng, hò hét kêu gọi Lâm Phong nhanh rời khỏi chỗ này. Đối với người trước mắt, Lâm Phong không biết còn có thể dùng từ 'Người' để hình dung được bản thể đối phương hay không, bởi vì kẻ trước mắt không nhìn thấy rõ được hình dáng ra sao, là nam hay là nữ, đối phương đơn thuần được một màu đen bao phủ lấy toàn thân, mờ mờ ảo ảo, ẩn ẩn hiện hiện vô cùng huyền diệu. Hai mắt người này không còn một trắng một đen, thay vào đó liền là một màu đỏ thẳm như máu, phía giữa con ngươi liền xuất hiện sáu chấm nhỏ đen tuyền tạo thành một khối hình tròn, vào thời điểm Lâm Phong nhìn thẳng vào mắt đối phương, dường như cả cơ thể hắn rơi vào vực sâu không một lối thoát, bốn phía xung quanh bao phủ lấy một màu đen, khắp nơi đều là những cỗ thi cốt chồng chất khắp nơi, mùi vị máu tanh bốc lên kinh khủng, kinh sợ không thôi.

Lâm Phong cảm giác liền không đúng, bắt đầu điều động linh khí trấn tỉnh lại tinh thần trở về với thực tại, cảm nhận được sự nguy hiểm tột cùng từ kẻ trước mắt, Lâm Phong liên tục lùi về phía sau, hai tay bắt đầu giữ vững thế, lực lượng cùng huyết khí tuôn ra không ngừng. Về phần kẻ bí ẩn kia nhìn thấy Lâm Phong bắt đầu điều động lực lượng cùng huyết khí, liền đưa chiếc lưỡi liếm vòng miệng, Lâm Phong nhìn thấy hành động của đối phương liền rét lạnh người, nội tâm thầm nghĩ.

-"Cái quái gì thế? Hắn chẳng lẽ xem ta như đồ ăn sao? Dù sao thực lực cùng tu vi ta thấp lắm, ngươi đừng để ý tới ta a, tìm đến những người khác được không?"

-"Con người, trẻ tuổi, lực lượng, ngon." Hắc nhân dường như đọc được suy nghĩ từ đối phương, giọng nói khàn khàn, ngắt quãng liên tục, lúc rõ lúc không, không phân biệt được nam hay nữ phát ra.

-"Đừng a, ta thân thể có vấn đề á, mắc bệnh tiền sử, thận hư, ruột không tốt, chưa kể đến còn bệnh nan y tim mạch, thực tình mà nói thì người như thế không đáng để ngươi ăn đâu, ăn vào lại đau bụng. Đó đó, ngươi lại chỗ đó, vô số người trai tài gái sắc, luận về lực lượng hay trẻ đẹp đều hơn ta, đừng để ý đến ta, tạm biệt." Lâm Phong nghe thấy đối phương nói thế liền khẽ rùng mình, đưa tay xua, tranh thủ nói liên tục.

-"??? Meo meo meo ???" Đám người quần chúng ăn dưa gần đó theo dõi nghe thấy màn đối thoại giữa hai người Lâm Phong cùng hắc nhân liền một mặt, hai mặt đầy khó hiểu, người nhìn ta, ta nhìn người, nội thâm phẫn nộ không thôi, ngươi tốt a, chết thì chết một mình đi, đột nhiên kéo bọn ta theo làm gì?

Dứt lời, Lâm Phong liền xoay người tranh thủ bỏ chạy thật nhanh, hắc nhân nhìn thấy thế miệng liền mỉm cười lộ ra hàm răng đầy sắt nhọn, huyết nhục bên trong còn ứ động lại, khiến đám người nhìn thấy tình cảnh thế liền run rẩy hoảng sợ. Ngón tay hắc nhân khẽ động, cả cơ thể hắn liền biến mất xuất hiện ngay trước mặt Lâm Phong, ngăn cản không cho hắn chạy trốn, về phần Lâm Phong nhìn thấy hắc nhân chỉ trong thời gian ngắn liền từ vị trí đang đứng biến mất xuất hiện trước mắt mình hai đầu chân mài liền chau lại, vẻ mặt đầy khó xử.

-"Vị huynh đệ kia, bọn ta sẽ ở đây cỗ vũ ngươi, cố gắng giành chiến thắng, mang lại uy danh cho Thiên Tinh Thần chúng ta a." Đám người đứng ngay tại cửa vào Thiên Tinh Thành nhìn thấy tình cảnh như thế, ai nấy liền đua nhau hét lớn cỗ vũ Lâm Phong.

-"??? Meo meo meo ???" Lâm Phong vẻ mặt đầy ngờ nghịch hướng về phía đám người, Thiên Tinh Thành chúng ta? Ta còn chưa bước vào cổng thì lấy đâu ra là người của Thiên Tinh Thành các ngươi? Chưa kể đến cho dù cùng là người của Thiên Tinh Thành đi thì các ngươi thấy người mình chết cũng không cứu sao?

-"Thịt, thật nhiều thịt, lực lượng, thật nhiều lực lượng." Hắc nhân nghe thấy đám người bên trong xôn xao không ngừng, liền xoay người, một lần nữa lại đưa lưỡi liếm vòng miệng.

Đám người nhìn thấy thao tác của hắc nhân liền co người rụt cổ, không một ai dám lên tiếng hò reo, bầu không khí xung quanh đột nhiên trở nên yên lặng hẳn, Lâm Phong không khỏi thở dài, hết cách rồi, hắc nhân trước mặt dường như không muốn buông tha hắn, nếu như không đánh bại tên hắc nhân này, thì bản thân hắn khó mà có thể sống sót trở ra. Nghĩ vậy, Lâm Phong hai chân liền di chuyển trước sau, cả cơ thể linh khí luân chuyển liên tục, sáu vòng xoáy bên trong cơ thể cũng bắt đầu xoay chuyển chậm chạp, huyết khí từ cơ thể bắn thẳng lên hư không, bao phủ lấy toàn bộ khu vực ngoài Thiên Tinh Thành.

Hắc nhân cảm nhận được lực lượng từ Lâm Phong, liền khịt mũi hừ lạnh khinh thường, cơ thể liền phóng xuất huyết khí khủng bố bắn thẳng lên hư không, nhanh chóng liền bao phủ lấy toàn bộ huyết khí Lâm Phong, đối mặt với luồng huyết khí khủng bố thì hắc nhân, huyết khí Lâm Phong không khác gì lấy trứng trọi đá. Lâm Phong cảm nhận được luồng huyết khí cực kì khủng bố, bá đạo từ hắc nhân sắc mặt liền trầm xuống, mặc dù biết rằng hắc nhân rất mạnh, thế nhưng hắn lại không ngờ rằng hắc nhân lại mạnh đến như thế. Dựa theo cảm nhận huyết khí từ hắc nhân này, Lâm Phong có thể khẳng định rằng thực lực đối phương đã vượt qua hẳn Luyện Khí Cảnh, không, thực lực hắc nhân này còn mạnh hơn cả hai người Lãnh Huy Lãnh gia cùng Phan Thiên Hùng Phan gia, có lẽ đã vượt hẳn Trúc Cơ Cảnh.

Một tu sĩ chỉ mới bước vào Luyện Khí Cảnh Tầng Hai như hắn lại phải đối đầu với một kẻ không rõ lai lịch, thực lực lại vượt xa hắn gấp mấy lần, không cần phải chiến đấu chi tốn công tốn sức cũng đủ biết phần thắng nghiêng về phía ai. Lâm Phong không phải người ngu, nếu như trực tiếp đối kháng với đối phương, khẳng định rằng không tốn vài chiêu liền đối phương có thể làm thịt hắn dễ dàng, tại bên trong hải não Lâm Phong liên tục suy nghĩ không ngừng, như muốn tìm ra kế sách tránh được một kiếp đầy oan nghiệt này.

Hắc nhân nhìn thấy Lâm Phong bất động, không di chuyển, nghiêng đầu vặn vẹo nhìn về phía đối phương, hắc nhân không nhanh không chậm chân cất bước tiến về phía Lâm Phong, một bước hắc nhân đi ra nhìn tuy nhẹ nhàng vô cùng, không khác gì với người thường là bao, thế nhưng không ai biết rằng một chân hắc nhân chứ trọng lượng kinh khủng bậc nào. Chân hắc nhân vừa chạm đất, cả sàn đất ngay tại vị trí chân hắc nhân bước đến liền lún sâu, in hẳn dấu vết chân để lại, chưa dừng lại ở đó, hắc nhân tiếp tục sải bước tiến về phía Lâm Phong, mỗi bước hắc nhân đi ra, liền tạo ra chấn động không ngừng, khiến mặt đất liền xuất hiện vết nứt liên hồi, cơn chấn động này không chỉ ảnh hưởng đến khu vực này, liền ngay tại phía trong Thiên Tinh Thành cũng chịu tác động.

Ngay tại phía sâu tòa trạch viện nguy nga lọng lẫy, ngay tại phía bên trên chủ tọa được điêu khắc tinh vân vô cùng hoàn mỹ, một bóng người trung niên tuổi ước chừng bốn mươi thân bạch sắc y phục đang xếp bằng ngồi chính giữa đột nhiên mở mắt, vào thời điểm người này mở mắt, hàn quang từ đôi mắt bắn ra bốn phía, khiến không gian xung quanh đột nhiên biến đổi, vặn vẹo liên tục. Dường như người trung niên bạch sắc y phục này cảm nhận được lực lượng dị biến phát ra từ phía ngoài Thiên Tinh Thành liền xoay người đầu hướng về phía vị trí Lâm Phong, cả người liền đứng dậy, vào lúc người trung niên đứng lên, lực lượng từ cơ thể người này phát ra cực kì kinh khủng, huyết khí bao phủ lấy tòa trạch viện, nhiệt độ xung quanh tòa trạch viện này giảm xuống nhanh chóng, đem đám người làm cảm giác như rơi vào bên trong hầm băng, run sợ không thôi.

Người trung niên bạch sắc y phục này không nhanh không chậm nhấc bước về phía trước, một bước người trung niên bạch sắc y phục dường như phá vỡ hết tất cả nguyên lý, vượt cả không gian đi đến thẳng vị trí Lâm Phong cùng hắc nhân. Về phần Lâm Phong, ngay tại thời điểm chứng kiến lực lượng của hắc nhân, Lâm Phong hắn liền cảm giác choáng ngộp, cả cơ thể dường như bất động, não hải liên tục suy nghĩ không ngừng, ngay tại thời điểm cho rằng tuyệt vọng, thoáng chốc một bóng người nam trung niên bạch sắc y phục đột nhiên từ đâu xuất hiện trước mặt Lâm Phong, khiến hắc nhân cũng vì thế liền ngừng trệ hành động.

-"Xin hỏi, tiền bối là?" Cảm nhận được áp lực từ lực lượng kinh khủng phát ra từ nam trung niên bạch sắc y phục, cổ họng Lâm Phong đắng chát, cố gắng gượng sức mở miệng hỏi.

-"Ồ? Tiểu hỏa tử ngươi là?" Nam trung niên bạch sắc y phục nghiêng đầu sang, hướng nhìn Lâm Phong hỏi.

-"Tiểu tử Lâm Phong, đến từ Thiên Môn Trấn." Lâm Phong hai tay chắp lại khom người đáp.

-"Thiên Môn Trấn?" Nam trung niên bạch sắc y phục nghe Lâm Phong nhắc đến ba chữ 'Thiên Môn Trấn' thoáng chốc liền nhíu mài, suy nghĩ gì đó.

-"Đúng vậy, tiền bối biết Thiên Môn Trấn sao?" Lâm Phong nhìn thấy thần sắc đối phương có phần biến đổi khi nghe đến 'Thiên Môn Trấn', liền phát hiện ra điều dị thường, nhanh chóng hỏi lại.

-"Cũng không phải là không biết, có biết đôi chút." Nam trung niên bạch sắc y phục gật đầu nói.

-"Không trẻ, lực lượng manh, nguy hiểm, không ngon." Ngay tại thời điểm Lâm Phong cùng nam trung niên bạch sắc y phục trò chuyện, hắc nhân ngay tại phía đối diện liền lên tiếng.

-"??? Meo meo meo ???" Lâm Phong ngơ ngác nhìn sang phía hắc nhân, vẻ mặt đầy khó hiểu, đã biết đối phương mạnh, nguy hiểm mà ngươi còn tính đến chuyện ăn uống à, ngươi cảm thấy cuộc sống quá nhàm chán a?

Cuối cùng cũng đã xong 20 chương, những hố sâu cũng đã đào xong nha chư vị ân công.

Bí mật sáu vòng xoáy bên trong cơ thể Lâm Phong là gì?

Rốt cuộc bên trong chiếc hộp gỗ cùng bí tịch mà Lâm Phong nhặt được tại huyễn cảnh có gì?

Nửa năm qua Thiên Môn Trấn đã xảy ra chuyện gì để khiến thảm sát đầy bí ẩn?

Tần gia rốt cuộc có liên quan gì đến vụ thảm sát tại Thiên Môn Trấn?

Và cuối cùng là Lý Thanh đâu? Tại sao đột nhiên hắc nhân lại xuất hiện ngay tại vị trí Lý Thanh rớt xuống?

Nam trung niên bạch sắc y phục cùng hắc nhân này là ai? Cuối cùng là bạn hay là thù?

Có quá nhiều hố sâu đã được đào ra cho các vị chư công, mọi người thông thả suy đoán nha, nhớ ủng hộ đạo hữu nha.

Cuối cùng vẫn là 3000 chữ tiếp.

Bình Luận (0)
Comment