Công Khai

Chương 61

“Hahahaha, nếu không tự mình gắp được thì nhờ bạn trai của mình gắp giúp đi!”

“Nếu lầu trên không nói, tôi suýt quên Tần nữ thần có bạn trai đó.”

“Lướt những bài đăng của Tần Mang, hình như cô ấy đã xóa toàn bộ những bài đăng trước đây có liên quan đến bạn trai rồi?”

“Đờ mờ, không phải là chia tay rồi chứ?”

Tiểu dưa hấu oa oa oa: “Tin tức nội bộ, ai chia tay chứ bọn họ tuyệt đối sẽ không chia tay.”

Cư dân mạng không khỏi nghi ngờ về độ tin tưởng của 4 chữ “tin tức nội bộ” này.

“Vậy khả năng chỉ có thể là khiêm tốn giấu đi thôi.”

“A a a a a, đừng khiêm tốn, tôi muốn xem người đàn ông có thể chiếm được trái tim nữ thần, rốt cuộc là thần thánh phương nào!”

“Hiện nay giới giải trí có hai bí mật lớn nhất—Bạn trai của Tần Mang là thần thánh phương nào? Và Hạ phu nhân là vị tiên nữ nào?”

“Mong trước khi chết đi, tôi có thể biết được chân tướng này…..”

“@Tần Mang, gần đây có một chương trình thực tế dành cho các cặp đôi cực kỳ hot, hay là cô cân nhắc việc dẫn người bạn trai đẹp trai nhất vũ trụ của mình đến show ân ái đi!!”

“Á! Lầu trên! Đồng ý hai tay!!!”

“Tham gia chương trình [Yêu đương đi], tôi nghe nói có 10 cặp đôi thì 9 cặp đã chia tay, còn 1 cặp đang xé mặt nhau trên mạng.”

“Câu nói của lầu trên như đang tát vào mặt tôi một cái hahahaha.”

“Nghe nói tổ tiết mục của [Yêu đương đi] đã tìm người quản lý của Tần Mang, có cơ hội nha.”

“Thật sao?!”

“Thật saooo?!!”

Sự nổi tiếng của Tần Mang là điều hiển nhiên không ai có thể chối từ.

Hot search về việc cô chơi máy gắp thú vẫn còn chưa giảm nhiệt, thì hot search tham gia chương trình thực tế yêu đương cũng đã sắp leo lên trên.

Côn Thành.

Đoàn phim hiện đang bố trí một cảnh quay lớn.

Sẽ cần rất nhiều hoa hồng để trang trí toàn bộ bệnh viện tâm thần.

Đây chính là bệnh viện tâm thần trong giấc mơ của nữ chính.

Tần Mang sau đó vẫn còn một cảnh quay đêm nữa, lúc này đang ngồi trên ghế nghỉ ngơi, nhìn những bông hoa hồng khô được vận chuyển từng xe từng xe đến đây.

Bởi vì đã được làm tinh xảo nên nhìn vẫn tươi đẹp lộng lẫy.

Tổ đạo cụ chọn lựa hoa khô một cách cẩn thận.

Dù sao cũng không biết cảnh quay này phải quay bao nhiêu ngày, nếu như là hoa tươi, trong mùa hè nóng bức này có thể chỉ cần nửa ngày ngắn ngủi là sẽ héo rũ ra rồi. 

Hơn nữa, công nghệ sản xuất hoa khô hiện nay rất tiên tiến.

Hoàn toàn không ảnh hưởng đến hiệu quả quay chụp.

Cô liếc nhìn nó một cái rồi liền thu hồi ánh mắt.

Chuyển sự chú ý của mình về weibo.

Sau đó chậm rãi gõ một dòng chữ.

Tần Mang V: [Tình hình thực tế không cho phép nên sẽ không tham gia bất cứ chương trình thực tế yêu đương nào.]

Cộng đồng mạng bùng nổ—

[Đờ mờ, đờ mờ, nhanh nói cho tôi biết, có phải là chia tay rồi không?]

[A Nữ thần ơi, không đượccccc! Cho dù có chia tay thì sau này kiếm được anh bạn trai mới thì cũng có thể tham gia chương trình để show ân ái mà!!]

[@Đàn Quan Nam, cơ hội của anh tới rồi!! CP Đàm Tình của tui a a a a a!!!!]

[Nếu hai người này cũng tham gia chương trình thực tế, tôi sẽ kéo cả làng nhà tôi cùng nhau xem!]

[@Tổ tiết mục Hay là các người mời thêm Hạ thần với Hạ phu nhân đi, tỉ suất người xem nhất định sẽ bùng nổ!]

[Những người đàn ông thích yêu đương qua mạng thì nên chia tay đi! Vừa nhìn là biết chỉ muốn trêu đùa nữ minh tinh!]

[Làm gì có ai nghiêm túc hẹn hò lại yêu đương qua mạng cơ chứ, tôi đã biết trước họ sẽ chia tay rồi…]

[Đúng vậy, đôi tình nhân nào thực sự yêu nhau đều sẽ hận không có thời gian để dính lấy nhau mọi lúc mọi nơi thôi.]

[Chia tay vui vẻ, chúc bạn hạnh phúc ~]

[….]

“A a a a a a, tổ tông ơi, em lại làm gì thế!!!”

Mạnh Thính cũng ngồi dưới bóng râm, cùng Tần Mang tận hưởng cái mát mẻ nhàn nhã.

Nào ngờ.

Chỉ chớp mắt một cái!

Vị đại tiểu thư này lại làm chuyện không nên làm rồi!

Ôm lấy ngực, Mạnh Thính giống như thở không ra hơi: “Sớm muộn gì anh cũng bị em dọa chết.”

Tần Mang cầm một chiếc quạt nhỏ thổi gió mát.

Hơi nheo mắt lại, cười “hừ” một tiếng: “Làm sáng tỏ thôi.”

“Nếu không, qua vài phút nữa, em sẽ lại bị réo tên lên để tham gia một chương trình thực tế yêu đương gì đó.”

Nên cứ đập tan hoàn toàn suy nghĩ của cư dân mạng trước.

Mạnh Thính chân thành nói: “Vậy cũng không sai, nhưng em cũng không cần phải quá thẳng thắn như vậy.”

“Chúng ta cần phải thực hiện từng bước một.”

“Nên lập lờ nước đôi.”

“Đây đều là nhiệt độ đó!!!”

Sau đó lại nghĩ đến tương lai xa hơn: “Hơn nữa, sau này cũng không thể biết chắc chắn, nếu em và Hạ tổng công khai rồi, vẫn có khả năng cùng nhau tham gia nha.”

Bây giờ thì lại nói dù thế nào cũng không tham gia chương trình thực tế cho các cặp đôi.

[Yêu đương đi] là chương trình thực tế dành cho các cặp đôi, đến nay vẫn là chương trình top 2 được yêu thích nhất trong số các chương trình cùng loại.

Top 1 là chương trình truyền thực tế dành cho các cặp vợ chồng cũng trên nền tảng đó.

Tần Mang nghiêm túc nhìn Mạnh Thính.

“Mạnh ca.”

“Làm sao? Sao đột nhiên em lại nghiêm túc như vậy?”

Bị Tần Mang dùng đôi mắt xinh đẹp quyến rũ nhìn chằm chằm như vậy, tim Mạnh Thính đập càng nhanh hơn, lắp ba lắp bắp nói.

Không phải là rung động.

Mà là— sợ hãi.

Sợ vị tiểu tổ tông này có ý tưởng làm chuyện gì sai trái.

Tần Mang nói từng chữ một: “Nhiệt độ của em dựa vào tác phẩm, không phải dựa vào bất cứ sự show ân ái nào để kéo nhiệt.”

Mạnh Thính: “Cho dù sau này công khai, cũng không show ân ái cọ nhiệt của chồng em?”

Tần Mang: “Tuyệt đối không cọ.”

“Em từ từ.”

Mạnh Thính lấy điện thoại di động ra bắt đầu quay video: “Em nói lại lần nữa.”

“Tránh cho sau này em quay xe đổi ý.”

Tần Mang: “…..”

*

Bữa tiệc tối kết thúc.

Trong chiếc Pullman dài.

Hạ Linh Tễ bình tĩnh nhìn chiếc máy tính bảng được thư ký Tùng đưa cho.

Trên đó là video Tần Mang đang gắp thú bông.

Video dài 1 tiếng, thư ký Tùng đều tăng tốc và nhảy cóc đến cuối để xem.

Nhưng Hạ tổng, người có thời gian quý giá được tính bằng giây, nhưng từ đầu đến cuối lại không hề có ý định xem tua nhanh.

Trước đó thư ký Tùng đã tiết lộ trước.

Không hề gắp được một con nào.

Động tác của Tần Mang trong video gần như lặp đi lặp lại.

Thư ký Tùng nhủ thầm: Hoàn toàn không cần phải xem từ đầu đến cuối như vậy.

Nhưng anh ta không dám chất vấn sếp.

Nên chỉ có thể cùng tài xế ngồi đợi.

Ngược lại, Dung Hoài Yến với tư cách là chủ nhà, cũng là người cuối cùng rời đi.

Không ngờ xe của Hạ Linh Tễ vẫn còn đang đỗ ở bên kia đường.

Gõ cửa kính: “Sao còn chưa đi?”

Thư ký Tùng hạ cửa kính xuống: “Dung tổng, làm phiền rồi, đợi Hạ tổng xem xong video rồi sẽ rời đi.”

“Ừm.”

Dung Hoài Yến khẽ gật đầu, sau đó lại nhìn về phía người đàn ông đang ngồi ở hàng ghế sau với vẻ mặt nghiêm túc: “Đang xem video gì thế?”

Hạ Linh Tễ nhấc mi: “Dung đứng đắn đến cái này cũng không hiểu?”

Dung – đứng đắn – Hoài Yến: “……”

Nói thì nói đi, cậu có thói quen đặt biệt danh cho người khác từ khi nào vậy?

“Không hiểu.”

Một cái video thì có gì hay?

Mà xem đến giờ vẫn không chịu rời đi.

Đầu ngón tay Hạ Linh Tễ chậm rãi vuốt ve màn hình lạnh lẽo, nhẹ nhàng nói ra 4 chữ: “Nhìn vật nhớ người.”

Dung công tử trước nay đều khiến người khác không nói nên lời, lúc này cũng cứng họng vài giây.

Thư ký Tùng bên cạnh ho khan một tiếng, giải thích: “Dung tổng thứ lỗi, phu nhân vào đoàn phim 3 tháng hơn, Hạ tổng nhớ nhung cũng là điều khó tránh khỏi.”

“Cũng không có ác ý gì.”

Dung Hoài Yến gật đầu tỏ vẻ hiểu: “Hiểu rồi.”

Người đàn ông dục cầu bất mãn, có chút biến thái cũng là điều dễ hiểu.

Dung Hoài Yến cũng không quấy rầy anh nữa: “Vậy mà cậu cũng có lúc biết rung động.”

“Chúc mừng nhé.”

Ban đầu anh ta nghĩ anh sẽ dành cả đời để ở cùng máy bay và du thuyền.

Nhưng từ sau khi kết hôn, mới thực sự sống như một con người bình thường.

Dung Hoài Yến cuối cùng để lại một câu: “Đúng rồi, anh em nhân tiện nhắc cậu một câu, miệng là dùng để nói những lời yêu thương với vợ, chứ không phải là để mỏ hỗn.”

Thư ký Tùng nhịn cười.

Chỉ có thể là Dung tổng.

Mới dám thẳng thắn nói Hạ tổng mỏ hỗn.

Rung động?

Ánh sáng trong xe mờ mờ.

Hạ Linh Tễ ngồi trong xe nghĩ đi nghĩ lại về từ ngữ xa lạ này.

“Tùng Trăn, tôi rung động rồi?”

Nghe được câu hỏi không có cảm xúc gì này, Tùng Trăn vô ý ngước mắt lên, đột nhiên đối diện với ánh mắt của Hạ Linh Tễ trong giương chiếu hậu.

Đôi mắt xanh xám của người đàn ông như đang đắm mình trong làn nước suối trong trẻo lạnh lẽo, rõ ràng có thể nhìn thấy đáy, nhưng lại khiến người khác không dám nhìn thẳng.

Nếu tiếp tục nhìn, sẽ dễ dàng bị hút vào bên trong vòng xoáy đó.

Tùng Trăn căng da đầu lên, không dám tùy tiện suy đoán thánh ý, thận trọng hỏi: “Ngài muốn rung động, hay là không muốn rung động?”

Sắc mặt Hạ Linh Tễ không thay đổi.

Cũng không làm khó anh ta nữa.

Ngược lại xem nốt toàn bộ 10 phút còn lại của đoạn video.

Cuối cùng ánh mắt rơi xuống đôi môi đỏ mọng của cô gái.

Đây là biểu cảm khi tâm trạng của cô rất chán nản.

Không biết bắt đầu từ khi nào, anh đã có thể dựa vào một biểu cảm nho nhỏ mà có thể phán đoán được chút tâm tư lúc đó của Tần Mang.

Một thư ký đi cùng khác đang chú ý đến tin tức trên mạng, đột nhiên nói: “Hạ tổng, phu nhân đăng weibo.”

“Ngài có muốn xem không?”

Đúng lúc.

Có một thông báo hiện lên chiếc máy tính bảng trong tay Hạ Linh Tễ.

Anh thuận tay mở ra.

Lọt vào tầm mắt là bài đăng weibo của Tần Mang, cùng với top bình luận đầu tiên: Chia tay vui vẻ, chúc bạn hạnh phúc ~

Trong bóng tối, khóe môi người đàn ông cong lên một nụ cười lạnh lẽo.

Mở wechat.

Hạ Linh Tễ: [Thỏa thuận trước hôn nhân.docx]

Sau đó anh gửi một tin nhắn thoại: “Bà Hạ, nếu chia tay mà không có lý do thì 90% số đá quý trong phòng sưu tập của em ở nhà sẽ đứng dưới tên anh. Sau này em không thể tùy ý quẹt thẻ của anh để mua đá quý nữa, vậy nên bà Hạ muốn…..”

Tùng Trăn ngồi ở phía trước càng nghe càng thấy không thích hợp, vội vàng quay người nhắc nhở: “Ha tổng, lời yêu thương, lời yêu thương với phu nhân!”

“Con gái đều thích nghe những lời đường mật!”

Chứ không phải là những lời uy hiếp đâu!

Hạ Linh Tễ dùng lại nửa giây, sau đó vuốt tay xóa tin nhắn thoại, rồi thu hồi lại thỏa thuận trước hôn nhân kia.

Trầm mặc nói: “Lời yêu thương?”

Hình ảnh bên trong căn phòng khách sạn chật chội kia chợt hiện lên trong đầu anh.

Lời nỉ non của cô gái lúc nửa tỉnh nửa mê.

Yên lặng một hồi lâu.

Mới gõ một vài từ gửi đi.

*

Sau khi cảnh quay đêm kết thúc, Tần Mang 3 giờ sáng mới trở về phòng nghỉ ngơi.

Khoảng thời gian gần đây cô rất ít khi xem điện thoại.

Cũng không biết tối nay đã xảy ra chuyện gì, hình như có dự cảm gì đó.

Ôm sư tử trắng nhỏ trong tay, mở điện thoại cá nhân ra.

Ngoài Ổ Vũ Tây và Kỳ Nhung hai người này đam mê hóng drama + nói lảm nhảm, ngày nào cũng coi cô như một cái gốc cây để kể chuyện.

Thì còn có thêm một tin nhắn khác.

Sau đó ánh mắt cô rơi vào tin nhắn ngắn gọn kia.

Đôi mắt cô đột nhiên co rút lại.

Anh trai: [Anh cũng mơ thấy em.]

Anh mơ thấy cô?

Tần Mang dùng sức nắm chặt điện thoại.

Không kiềm chế được mà suy nghĩ, cô mơ thấy anh vì cô nhớ anh, vậy còn anh, vì cái gì?

Những cảm xúc mà ban đầu cô ép buộc mình dùng công việc cường độ cao để ép xuống, thiếu chút nữa bị đánh bại bởi những lời này.

Lông mi cô run rẩy.

Nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Bình tĩnh.

Tần Mang.

Không được suy nghĩ linh tinh.

Càng không được nhớ anh.

Tình yêu rất đáng sợ, một khi bước vào sẽ vạn kiếp bất phục.

Đầu ngón tay trắng nõn của cô gái dừng ở màn hình một lúc lâu.

Cuối cùng, một lần nữa tắt điện thoại đi.

Mắt không thấy tâm không phiền.

Giữa hè, trời sáng lên rất sớm.

Tần Mang ép mình đi ngủ, ngày mai còn có một cảnh quay vô cùng quan trọng.

Ngón tay nhéo nhéo vành tai con sư tử trắng nhỏ.

Thế nào cũng không ngủ được.

Hạ Linh Tễ thật phiền!

Làm một người chồng plastic đủ tư cách rất khó sao, sao cứ thỉnh thoảng lại tới trêu chọc cô.

*

Ngày hôm sau.

Mỗi ngóc ngách của bệnh viện tâm thần rộng lớn đều được bao phủ bởi những bông hồng đỏ rực, trải dài vào từng phòng, dù đã chế tác thành hoa khô nhưng trong không khí vẫn tràn ngập hương thơm thoang thoảng của hoa hồng.

Đặc biệt là tầng thượng.

Hoàn toàn bị bao phủ bởi hoa hồng.

Có thể thấy được, đoàn làm phim đã bỏ ra một khoản kinh phí rất lớn.

Cảnh quay hôm nay của Tần Mang, chính là quay trên tầng thượng này.

Từ trong biển hoa hồng này, rơi xuống dưới.

Đây là lần đầu tiên nhân vật nữ chính trong phim có ý định tự tử trong mơ.

Mộng ảo mà xinh đẹp.

Lúc này Tần Mang không biết, một chiếc trực thăng tư nhân sau khi xin được đường bay thẳng, đã bay từ Lăng Thành tới Côn Thành với tốc độ nhanh nhất.

——————————

Tác giả có lời muốn nói:

Dung Hoài Yến – Người đàn ông có EQ cao nhất trong cả bộ truyện.

(Nếu không thì sao tôi có thể là người bị vợ quản nghiêm top 1 giới kinh doanh được.)
Bình Luận (0)
Comment