Con Rể Văn Nam Chủ Xuống Tay Với Ta Rồi

Chương 62

"Bọn họ đều nói, muốn mở tiệm trà sữa, ba tháng đầu tiên là rất quan trọng". Tư Huyên Huyên nhìn cô gái trước mắt.

"Nếu tôi thông báo muốn tuyển dụng cô làm nhân viên cửa hàng, cô có thể đến làm cho tôi ba tháng đầu được không?"

"Cô gái nhỏ à". Cô gái nói lời thấm thía, "Ngạn vạn lần đừng mở tiệm trà sữa".

"Vì sao?" Tư Huyên Huyên ngồi thẳng thân thể, uống một ngụm Cappuccino.

"Tôi chính là bởi vì mở tiệm trà sữa nên mới lưu lạc ra nông nỗi này". Cô gái chỉ chỉ chính mình, thở dài một tiếng, "Tôi đã từng có mấy chục vạn tiền tiết kiệm, còn có một người bạn trai đẹp trai, vừa mở cái tiệm trà sữa, cửa hàng phá sản, người chạy, tôi bây giờ còn đang nợ tiền đây".

"Không sao". Tư Huyên Huyên vỗ vỗ bả vai cô gái kia, ánh mắt kiên định, "Cô đi theo tôi, sớm muộn cũng có ngày Đông Sơn tái khởi, lúc đó lại kiếm một người bạn trai còn đẹp hơn".

Cô gái kia cười cười, chỉ chỉ phía miệng của Tư Huyên Huyên, "Cô vừa tới đã đem cho tôi một cái bánh lớn, còn muốn Đông Sơn tái khởi, trước tiên lau nước miếng bên miệng đi đã".

Tư Huyên Huyên có chút ngượng ngùng cúi đầu, lấy tờ giấy, lau khô khóe miệng.

Cô gái này là Tư Huyên Huyên vừa quen được, vừa nghe thấy cô ta có kinh nghiệm tám năm làm tiệm trà sữa, Tư Huyên Huyên lập tức muốn mời cô ta làm nhân viên tại cửa hàng của mình, cũng muốn cô ta làm quân sư giúp mình.

Hiện tại nghe thấy cô ta nói đã từng mở tiệm trà sữa, Tư Huyên Huyên cảm thấy mình đúng là may mắn.

"Về sau cứ gọi tôi là Huyên Huyên là được rồi". Tư Huyên Huyên quyết đoán duỗi tay, "Tôi quyết định, cô chính là nhân viên đầu tiên tại cửa hàng của tôi!"

"Tôi tên là Cát Toa Toa". Cô gái cùng Tư Huyên Huyên nắm tay, "Khi nào thì tôi bắt đầu đi làm?"

"Không bằng ngay bây giờ đi". Tư Huyên Huyên nhìn thời gian, "Mỗi tháng tôi sẽ tạm thời cho cô 6000, cô thấy được không?"

"6000?". Cát Toa Toa có chút kinh ngạc, "Không có kỳ thực tập sao?"

(Chời ơi, nghe là thấy hỏng ròi đó)

Tư Huyên Huyên lắc đầu, ánh mắt nghiêm túc.

"Quyết định vậy đi". Cát Toa Toa có chút hối hận khi vừa nãy khuyên đối phương đừng mở tiệm trà sữa, mấy tiệm trà sữa ở kinh thành, sau thời gian thử việc lương cũng chỉ loanh quanh 4000, bên này vừa vào đã được 6000, đây tuyệt đối là chỗ tốt.

"Vậy cửa hàng của cô ở đâu?" Cát Toa Toa nhìn xung quanh tiệm cà phê, không thấy có quán trà sữa nào.


"Còn chưa có". Tư Huyên Huyên cúi đầu cẩn thận nhấp một ngụm cà phê, tránh cho bọt dính lên.

Đã làm cửa hàng trưởng rồi, nhất định phải thành thục một chút!

Cát Toa Toa nhìn người trước mắt một lúc lâu, sau đó mới phản ứng lại.

"Đến cái cửa hàng còn chưa có!"

"Đúng vậy". Tư Huyên Huyên gật dầu, "Tôi có lên mạng học tập, mở tiệm trà sữa quan trọng nhất là vị trí, quan trọng thứ hai là vị trí, quan trọng thứ ba vẫn là vị trí!"

Tư Huyên Huyên ánh mắt nghiêm túc, lấy di động của mình ra, mở ra một cái bản đồ, "Cho nên tôi rất cẩn thận, chạy tới rất nhiều nơi, xem lượng người qua lại ở những chỗ này như thế nào".

Cát Toa Toa cúi đầu, nhìn thông tin nhiều như rừng núi trên bản đồ, một lúc sau cũng không nói gì.

"Những chỗ có ký hiệu màu đỏ, là nơi rất tốt, ký hiệu hồng nhạt, là khá tốt, màu xanh cũng giống như vậy, còn những ký hiệu khác không cần quan tâm". Tư Huyên Huyên giới thiệu với Cát Toa Toa.

Cát Toa Toa chỉ vào ký hiệu màu đỏ, ngẩng đầu nhìn Tư Huyên Huyên, "Cô có biết mấy chỗ này, tiền thuê bao nhiêu không?"

"Mười vạn đến 20 vạn". Tư Huyên Huyên ưỡn ngực, "Tôi hỏi rồi, cũng không đắt lắm".

"Người ta có nói với cô, đây là mười mấy vạn một tháng không?" Cát Toa Toa mặt vô biểu tình nhìn tiểu cô nương trước mắt.

"Một tháng mười mấy vạn?" Tư Huyên Huyên sửng sốt, đơ ra một lúc.

"Cười chết mất". Cát Toa Toa cạn lời, "Đại ca à, đây là vòng trung tâm thương nghiệp của kinh thành đó, cô còn tưởng rằng tiền thuê một năm mười vạn sao?"

Tư Huyên Huyên chớp chớp mắt, chỉ mấy ký hiệu hồng nhạt, "Vậy mấy chỗ này?"

"Xem diện tích, nếu khoảng 50 mét vuông, một tháng ít nhất tầm bốn năm vạn". Cát Toa Toa chỉ vào một chỗ, "Nơi này là khu phố có chính sách ưu đãi cho dân buôn bán, một tháng khoảng ba vạn".

Tư Huyên Huyên cúi đầu tính tính, một lúc sau lại chỉ mấy chỗ ký hiệu màu xanh.

"Vậy chỗ này tiền thuê cao không?"


"Chỗ này giá khá ổn". Cát Toa Toa nhìn chữ nhỏ bên cạnh ký hiệu màu xanh, "Mỗi tháng một hai vạn, cô có thể mặc cả một chút cũng được".

Tư Huyên Huyên cúi đầu, đem ký hiệu màu hồng nhạt trên bản đồ xóa bớt, chỉ để lại mấy ký hiệu màu xanh.

"Đúng rồi, cô gia nhập nhãn hiệu nào?" Cát Toa Toa bất đắc dĩ mở miệng.

"Tôi không tính gia nhập, tôi muốn sáng tạo thương hiệu riêng". Tư Huyên Huyên vừa nghe vậy, trong mắt mang chút kiêu ngạo, "Thời gian gần đây, tôi vẫn luôn nghiên cứu cách pha trà sữa, hiện tại đã có mười tám vị, cho tôi thêm chút thời gian, menu liền có thể hoàn tất!".

"Tự nghĩ sao?" Cát Toa Toa nhăn mày, "Nếu cô mua nhượng quyền thương hiệu, giấy phép buôn bán cấp xuống cũng nhanh hơn, nếu là tự nghĩ ra, còn phải làm giấy chứng nhận, tốn rất nhiều thời gian đó!"

"Tôi không muốn bán nhượng quyền". Tư Huyên Huyên nhìn xung quanh, thần thần bí bí móc ra một cốc nhỏ cùng ống hút, đưa cho Cát Toa Toa.

"Cô nếm thử đi".

Cát Toa Toa cau mày, cấm ống hút, nếm thử một ngụm trà sữa.

Cát Toa Toa chớp mắt, mày giãn ra một chút, cúi đầu lại nếm một ngụm.

"Ngon lắm đúng không?" Tư Huyên Huyên vui sướng mở miệng, "Đây chính là tập hợp kinh nghiệm mấy chục năm uống trà sữa của tôi đó, tôi còn phải nghiên cứu rất lâu, hai tháng này tôi uống trà sữa đến muốn phun ra rồi, cuối cùng mới có thành quả này".

Cát Toa Toa do dự nhìn cốc trà sữa trước mắt, "Hương vị so với trà sữa của các quán khác không giống nhau".

"Đương nhiên rồi!" Tư Huyên Huyên vô cùng kiêu ngạo.

"Từ từ". Cát Toa Toa lại uống một ngụm, phát hiện ra vấn đề.

"Cô dùng sữa bò tươi à?"

"Đương nhiên rồi!". Tư Huyên Huyên gật mạnh đầu, "Không chỉ sữa bò tươi, còn có hồng trà Anh Đức số 9, không biết cô có nếm ra không, bên trong còn cho thêm chút xuân mật, còn thêm một nguyện liệu bí mất của tôi nữa".

Cát Toa Toa khóe miệng giật giật.


"Uống được chứ?" Tư Huyên Huyên đắc chí.

"Một ly này, tổng cộng chi phí hết bao nhiêu?" Cát Toa Toa nỗ lực ổn định tinh thần.

"Hơn hai mươi". Tư Huyên Huyên có chút chột dạ, "Đại khái khoảng tầm 30".

"Vậy cô chuẩn bị bán bao nhiêu tiền?" Cát Toa Toa nhíu mày. "Ba mươi mấy?" Tư Huyên Huyên thử thăm dò mở miệng.

"Xì". Cát Toa Toa nhịn không được mà to tiếng, "Vậy tiền thuê mặt bằng, phí nhân công, tiền điện nước cô không tính vào sao, cô muốn đi theo con đường cao cấp như vậy, số lượng khẳng định thấp, một ly cô cùng lắm lãi được hai tệ, một ngày tối đa chắc chỉ được hai trăm, lại còn phải trả biết bao nhiêu loại phí nữa, rồi cô tính buôn bán cái gì vậy?"

"Vậy phải làm sao?" Tư Huyên Huyên có chút vô thố.

"Sữa tươi thay bằng bột kem không sữa, hồng trà đổi thành trà túi, hạ thấp chi phí xuống". Cát Toa Toa sắc mặt tự nhiên, "Mọi người bây giờ đều làm như vậy, mấy cửa hàng to trên đường cũng đều làm như vậy".

"Không được, bột kem không sữa có acid béo dạng trans, nếu dùng nhiều sẽ có hại với cơ thể". Tư Huyên Huyên nhăn mặt phản đối.

"Chuyên gia đã bác bỏ tin dồn đó rồi, bột kem không sữa không phải acid béo dạng trans, nếu không yên tâm cô có thể bỏ thêm chút tiền mua loại đắt hơn".

Cát Toa Toa che trấn, "Sữa tươi hạn sử dụng ngắn, giá lại cao, nếu có người hỏi cứ bảo là dùng sữa bột, vậy là được rồi chứ!"

"Không được, trà sữa như vậy tôi còn không dám uống, tôi sẽ không đem đồ như vậy bán ra ngoài đâu". Tư Huyên Huyên kiên quyết lắc đầu.

Cát Toa Toa nhìn Tư Huyên Huyên một lúc, nhịn không được mà mở miệng, "Cô không phải là kiểu con nhà giàu ra ngoài thể nghiệm cuộc sống đấy chứ?"

Tư Huyên Huyên sửng sốt, liên tục xua tay, ánh mắt né tránh ánh nhìn tìm tòi của đối phương.

"Không có, không có, làm gì có chuyện đó".

"Cô có biết không". Cát Toa Toa cân nhắc, "Trong mắt cô có một loại thanh triệt ngu xuẩn, cùng với một sự chính trực giá rẻ, giống như kiểu con nhà giàu được bao bọc kỹ vậy, cho rằng thế giới này đâu đâu cũng là điều tốt đẹp, lửa sắp cháy đến nơi còn không biết đường chạy trốn, ngược lại còn đứng suy ngẫm xem lửa này vì sao lại thiêu đốt người".

"Tôi...", Tư Huyên Huyên ngập ngừng, giương mắt nhìn Cát Toa Toa, thẳng lưng lên, "Vậy là cô không muốn làm cùng tôi đúng không?"

"Làm, một tháng lương 6000 đó, sao lại không làm?" Cát Toa Toa cũng thẳng lưng, ánh mắt chân thành, "Trong quá trình đầu thành lập cửa hàng, tôi hy vọng cô có thể để tâm và dành nhiều thời gian một chút".

"Nhất định rồi". Tư Huyên Huyên trên người mang theo một sự quật cường, "Tôi nhất định sẽ đem cửa hàng sắp xếp ổn thỏa từ trên xuống dưới".

×××××

Tư Vân Dịch ngồi trong phòng khách, vừa chờ Sở Quân Liệt vừa vuốt ve Liệt Phong.


Liệt Phong đã lâu không được thân cận với người, nhiệt tình nằm lăn lộn bên cạnh Tư Vân Dịch, cái đuôi lắc lư qua lại, ngồi dậy ngóc đầu cọ vào lồng ngực chủ nhân xinh đẹp, vui vẻ đến không chịu được.

Tư Vân Dịch sờ nhẹ phần lưng của Liệt Phong, Liệt Phong vươn đầu lưỡi, thoải mái hưởng thụ vuốt ve của chủ nhân xinh đẹp, lỗ tai dựng thẳng lên, thời thời khắc khắc chú ý đến động tĩnh của chủ nhân trong phòng.

Tư Vân Dịch giơ tay ôn hòa gãi cằm Liệt Phong, Liệt Phong thiếu chút nữa sướng ngất đi, cái đuôi điên cuồng lắc lư, thoải mái đến mức chân đứng không vững.

Nhìn bộ dạng thoải mái của chó lớn, tâm tình Tư Vân Dịch cũng sung sướng không ít, thấy Liệt Phong ngửa cái bụng nằm trên mặt đất, Tư Vân Dịch cúi người muốn sờ một chút, chỉ thấy Liệt Phong giật mình một cái, nháy mắt lật người chạy sang một bên, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, nhắm mắt nằm xuống, chỉ có cái đuôi còn đong đưa là tiết lộ sự kích động của nó.

(Sao con hèn dị)

Mày Tư Vân Dịch nhẹ nâng, nghe thấy cửa phòng Sở Quân Liệt phát ra tiếng động.

"Tư tiên sinh, em chuẩn bị xong rồi". Sở Quân Liệt nỗ lực che giấu hưng phấn trong mắt, mặc một cái áo thun ngắn tay trắng phối với áo khoác rộng thung thình, bên dưới mặc quần vận động màu đen, đi giày thể thao màu trắng, hiện tra vài phần thoải mái thanh tân.

(Sao không phải quần xám)

Liếc mắt nhìn qua còn tưởng là sinh viên đại học, nhìn thân hình này có lẽ còn đoán là sinh viên khoa thể dục.

Tư Vân Dịch đứng dậy, nhớ tới tuổi tác của Sở Quân Liệt, xác thật đúng là độ tuổi đang học đại học.

"Tư tiên sinh, trước tiên chúng ta đi đâu vậy?" Sở Quân Liệt bước nhanh lên phía trước, đôi mắt mong ngóng.

"Khu trò chơi điện tử". Tư Vân Dịch ra khỏi phòng, ánh mắt rơi trên người Liệt Phong.

Đến trước cửa thang máy, trong thang máy không có người, Tư Vân Dịch lấy di động ra, đang chuẩn bị tìm kiếm khu trò chơi điện tử gần đây, lại cảm giác được một cái tay khác đang nhẹ cọ trên mu bàn tay của anh.

Sở Quân Liệt đứng bên cạnh Tư Vân Dịch, ánh mắt nhu thuận.

Thang máy dừng lại, lại đi vào thêm mấy người, Sở Quân Liệt nhích dần về phía Tư Vân Dịch.

Trong thang máy yên lặng không một tiếng động, Tư Vân Dịch cất điện thoại, cảm giác trên mu bàn tay lại bị cọ nhẹ một cái, nghiêng mặt nhìn qua, thấy ánh mắt đen láy của Sở Quân Liệt, lỗ tai cậu cũng đỏ ửng lên.

Mấy người trong thang máy trò chuyện, Tư Vân Dịch trầm mặc không nói, trên mu bàn tay luôn có cảm giác bị người cọ nhẹ, phảng phất như mang theo khát vọng gì đó.

Trong thang máy, mấy người vào sau phát ra một trận tiếng cười, Sở Quân Liệt cúi đầu, lỗ tai nóng bừng, lòng bàn tay nhẹ nhàng cọ xát trên mu bàn tay của Tư tiên sinh.

Ngón tay mang theo vết chai mỏng, sẽ gia tăng xúc cảm, thang máy đến nơi, Tư Vân Dịch ánh mắt hơi híp nhẹ, đi ra khỏi thang máy, Sở Quân Liệt đỏ mặt, gắt gao đuổi theo sau.

(Cứ như là chiện gì xấu hổ không bằng )

Bình Luận (0)
Comment