Côn Luân Ma Chủ

Chương 952

Khi Sở Hưu dùng thân phận Lâm Diệp làm việc, giết người nhẹ thoái mái lâm ly, quả thật không cố ky. điều gì.

Có điều giờ thì tốt rồi, những nhân quả gây ra lúc trước, hiện tại cũng đến lúc phải trả.

Thật ra Sở Hưu đã chuẩn bị tâm lý về chuyện n dù sao y cũng không ảo tưởng mình cả đời không lộ thân phận.

Nhưng Sở Hưu không ngờ thân phận của mình lại bại lộ nhanh như vậy, chuyện này cũng khiến cho Sở Hưu chuẩn bị không đủ, sự tình tiếp theo hơi khó giải quyết

Có điều giờ không phải lúc suy nghĩ điều này, tạm thời ổn định lại Quan Trung Hình Đường mới là quan trọng nhất.

Đám người Ngụy Thư Nhai không biết dịch chuyển tức thời, cho nên sau khi Mai Khinh Liên truyền tin, phải một thời gian ngắn sau họ mới tới đây.

Tốc độ của Long Ky Cấm Quân lại rất nhanh, đám người này kỹ luật nghiêm minh, Sở Hưu vừa ra lệnh, bọn họ đã chọn ra võ giả có thân pháp tốc độ nhanh nhất mang theo mệnh lệnh tới Quan Tây, ngay hôm sau đã dẫn đám người Quỷ Thủ Vương về.

Đương nhiên đại đa số mọi người còn đang trên đường, bọn họ không có tốc độ như đám người Quỷ Thủ Vương.

Khi thấy Sở Hưu, đám người Quỷ Thủ Vương chỉ có cảm giác kỳ dị. Bọn họ có thế nào cũng không ngờ Sở Hưu lại là Lâm Diệp của nhánh Ẩn Ma nổi tiếng gần đây.


Chuyện này khiến bọn họ có cảm giác hết sức kỳ. quái, đường như trước nay mình chưa thật sự biết Sở Hưu.

Đương nhiên Quỷ Thủ Vương đã sớm có một chút dự cảm. Dù sao hần cũng là người tiếp xúc với Sở Hưu nhiều nhất, đã khẳng định thân phận Sở Hưu tuyệt đối không đơn giản như vẻ ngoài. Chỉ có điều hắn thật sự không ngờ lai lịch của Sở Hưu lại lớn đến vậy thôi.

Liễu Hồng Diệp vẫn luôn bế quan tại Quan Tây cũng tới, hẳn còn kinh ngạc hơn đám người Quỷ Thủ Vương.

Hắn không phải thủ hạ Sở Hưu, cho nên không liên tưởng Lâm Diệp với Sở Hưu. Ai ngờ đột nhiên có người nói cho hắn, Lâm Diệp chính là Sở Hưu, chuyện huyền bí như vậy ngay vị tông sư võ đạo trải qua sóng to gió lớn như hẳn cũng không kịp phản ứng.

Nhìn mọi người xung quanh, Sở Hưu thản nhiên nói: "Xin lỗi chư vị, giấu diếm mọi người đã lâu.

Giờ mọi người đều đã biết thân phận của Sở Hưu ta. Đương nhiên thân phận là thân phận, Sở Hưu ta vẫn là Sở Hưu. Chỉ có điều không phải Sở Hưu của Quan Trung Hình Đường mà là Sở Hưu của giới Ma đạo.

Cho nên tiếp theo phải xem chư vị lựa chọn ra sao, đồng ý cùng ta gia nhập Ma đạo thì trước kia ra sao, về sau vẫn vậy.

Ta sẽ không nói mấy câu như kiểu tiền đồ tươi sáng, tối thiểu Sở Hưu ta sẽ không khiến chư vị chịu thiệt.”

Nghe xong lời này, Quỷ Thủ Vương cùng những người cũ của Thanh Long Hội thậm chí không cần suy nghĩ, trực tiếp đứng về phía sau Sở Hưu.

Quỷ Thủ Vương cong lưng, cười cười nói: “Lão già 1a tuổi táo không nhỏ, không chịu được sóng gió trên giang hồ kia, lại chẳng muốn phiêu bạt khắp nơi, ở cùng Sở đại nhân, bớt lo, rất tốt.”

Thật ra Quỷ Thủ Vương chỉ có vẻ ngoài là già, đãi ngộ của hẳn dưới trướng Sở Hưu không thấp, thậm chí còn tốt hơn bọn Đường Nha.

Dù sao hẳn cũng là tổng quản trợ giúp Sở Hưu xử lý một số tạp vụ, cho dù hắn không kiếm lợi riêng trong chuyện này nhưng có nghiêng chút tài nguyên tu luyện về phía mình cũng được.

Nước trong không có cá, điều này Sở Hưu biết. Huống hồ Quỷ Thủ Vương không phải ăn một mình, số. tài nguyên tu luyện hẳn cho bọn Đường Nha cũng nhiều thêm, không ai vì mấy chuyện thế này mà tố cáo Quỷ Thủ Vương, cho nên Sở Hưu cũng không truy cứu.

Trải qua thời gian an nhàn tu luyện vừa qua, lại thêm công pháp của đất Quan Tây mặc hcho Quỷ Thủ Vương quan sát, hẳn đã sớm bước vào cảnh giới Ngũ Khí Triều Nguyên, cùng cảnh giới với bọn Đường Nha. Có điều lúc trước khi hắn bước vào cảnh giới Tam Hoa Tụ Đỉnh tuổi tác hơi lớn cho nên dáng vẻ luôn già nua.

Có điều mặc dù tu vi Quỷ Thủ Vương tiến bộ nhanh chóng, nhưng hẳn lại càng ngày càng không. thích động thủ với người khác.


Hắn thấy làm quản gia cho Sở Hưu, xử lý những chuyện lặt vặt chẳng tốt hơn lúc ở Thanh Long Hội làm sát thủ đánh nhau người chết ta sống à?

Còn về những võ giả Thanh Long Hội khác, bọn họ cũng không hề do dự đứng về phía Sở Hưu.

Đường Nha cười cười nói: “Sở đại nhân giấu diếm khiến chúng ta rõ khổ. Nếu sớm biết ngươi là người rong Ma đạo, ta đã lĩnh giáo ngươi về ma công rồi. Ta rất hứng thú về thứ này.”

Nhạn Bất Quy lưng đeo kiếm lớn đứng sau lưng Sở Hưu, hắn nói ít, nhưng lúc này cũng mở miệng: "Ma đạo rất tốt, Ma đạo có thể giết nhiều người.”

Đám người Hỏa Nô cũng lao nhao tỏ thái độ, không ai muốn tụt lại phía sau.

Đối với họ mà nói, Thanh Long Hội cùng nhánh Ẩn Ma có khác gì nhau? Dù sao tiếng tăm trên giang hồ cũng chẳng ra sao cả.

Chỉ có điều điểm khác biệt là khi trong Thanh Long Hội, bọn họ làm nhiều nhưng nhận được ít. Còn khi đứng dưới trướng Sở Hưu, bọn họ làm ít, nhận được nhiều.

Cho nên bọn họ không quan tâm thân phận Sở Hưu ra sao, chỉ cần Sở Hưu vẫn cho bọn họ đãi ngộ. như vậy, bọn họ sẽ không phản bội.

Liễu Hồng Diệp cũng lặng lẽ đi tới sau lưng Sở Hưu.

Lúc này hẳn không còn lựa chọn khác, bất luận thân phận Sở Hưu ra sao, hần nhất định phải đi theo Sở Hưu đến cùng.

Sở Hưu có thể dùng hai thân phận, nhưng trận chiến trong Hồng Phong Gốc, hãn đã gián tiếp giúp Sở Hưu lừa giết nhiều người như vậy, không còn đường quay đầu lại nữa. Giờ Liễu Tiệm Hồng đã chết, nửa đời còn lại hẳn chỉ có thể dùng thân phận Liễu Hồng Diệp làm việc.


Dưới trướng Sở Hưu có một ít người gia nhập là do Lã Phụng Tiên. Bọn họ cũng chỉ do dự một chút nhưng không lựa chọn rời khỏi

Đám người này đều là tán tu, sau khi gia nhập dưới trướng Sở Hưu cũng cực kỳ thoải mái. Muốn tìm một thế lực tự do mà đãi ngộ không tệ như vậy là chuyện hết sức khó khăn.

Hơn nữa đám người này đại đa số đều rất trọng nghĩa khí. Bọn họ là bãng hữu của Lã Phụng Tiên, ngày trước khi Lã Phụng Tiên bị người ta đuổi giết đã giúp Lã Phụng Tiên trốn khỏi Bắc Yên. Chính nhờ Sở Hưu chứa chấp bọn họ, cho nên lúc này bọn họ đương nhiên không phản bội Sở Hưu.

Những người duy nhất do dự ở đây là những võ giả Quan Trung Hình Đường chính gốc như Đỗ Quảng Trọng.

Theo lý mà nói, bọn họ là người được Quan Trung Hình Đường bồi dưỡng từ nhỏ đến lớn. Bọn họ cũng biết Sở Hưu mới là kẻ phản nghịch, mới là đối tượng cần bị thanh trừ.

Nhưng bọn họ lại là người dưới trướng Sở Hưu. Bình tâm xét lại, so với thời làm việc dưới tay Ngụy Cửu Đoan, Sở Hưu cho bọn họ đãi ngộ tốt gấp mười gấp trăm lần.

Bản thân bọn họ trên đất Quan Tây cũng uy. phong hơn rất nhiều, bớt đi nhiều lục đục. Chỉ cần có. thực lực, vậy sẽ có ngày ngóc đầu lên

Cho nên sau khi đần đo trong chốc lát, Đỗ Quảng Trọng dẫn đầu nói: "Tại hạ cảm tạ ân tri ngộ của Sở. đại nhân. Nếu không có đại nhân, chắc tại hạ phải chịu ủy khuất hoang phí cả đời trên đất Quan Tây. Chỉ căn được đi theo được, có rơi vào Ma đạo cũng có sao?"

Thấy Đỗ Quảng Trọng tỏ thái độ, những bộ đầu giang hồ khác trên đất Quan Tây lập tức mắng thầm Đỗ Quảng Trọng. Tên này ngày thường trông thì trung thực, nhưng lời nịnh nọt này ngay bọn họ cũng phải kinh ngạc.

Bình Luận (0)
Comment