Cô Vợ Xinh Đẹp Lạnh Lùng Của Tôi

Chương 144

Như vậy, Giang Vũ sau này ngoại trừ hấp thu linh khí ra, còn có thể thông qua việc hấp thu âm khí để nâng cao tu vi, con đường tu luyện lại rộng mở hơn nhiều rồi!

Chuyến đi này Giang Vũ không chỉ thành công phá hoại chuyện vay vốn của nhà họ Láng, mà còn kiếm được một cây nhân sâm sáu mươi nầm và hơn năm triệu tệ tiền mặt.

Đồng thời, Giang Vũ còn nhận được tình hữu nghị của nhà họ Trương, lại còn phát hiện ra được mình hóa ra còn có thế luyện hóa được cả âm khí, thu hoạch lần này nhiêu vượt xa cá tưởng tượng.

“Dừng xe!”

Không biết đi được bao lâu, Giang Vũ thình lình mở bừng hai mất, vê mặt cực kỳ nghiêm trọng nhìn về phía trước hét lên: “Anh Tê, mau dừng xe!”

“Đáng chết, không kịp ròi!”

Không đợi Tê Thiên Minh kịp phản ứng lại, Giang Vũ quyết đoán tháo dây an toàn, dùng sức ôm chặt cơ thế của Tê Thiên Minh.

“Anh làm gì vậy, làm thế rất nguy hiểm… kia là ai thế, chán sống rồi à?”

Tê Thiên Minh đang định chửi um lên thì nhìn thấy có hai người thanh niên mặc đồ đen xuất hiện ớ ngay trước mũi xe ô tỏ, một trong hai người còn đang lao nhanh về phía mũi xe.

“Bà mẹ nó, muốn ăn vạ à?”

Trơ măt nhìn đối phương đang xông thẳng đến, Tê Thiên Minh ngơ ngác buột miệng chứi bậy một câu.

Người bình thường chẳng có ai lại đi bộ trên đường cao tốc cà, mà người trước mât kia không những xuất hiện ở giữa đường một cách quái dị, còn lao thắng về phía đâu mũi xe, nếu không phải cố tình ần vạ thì là muốn tự tử!

Vì chuyện xảy ra quá đột ngột ngột, lại thêm tốc độ xe đang đi rất nhanh, Tê Thiên Minh hầu như không kịp đạp phanh xe.

Khác hẳn so với sự bàng hoàng bất ngờ của Tê Thiên Minh, Giang Vũ lại bình tĩnh vận chuyến chân khí báo vệ cơ thể cúa mình và Tê Thiên Minh.

Do Giang Vũ luôn trong trạng thái tu luyện, nên anh đã ngay lập tức cám nhận được hai luồng khí tức cực mạnh xuất hiện ở phía trước.

Kỳ thực, Giang Vũ hoàn toàn có đủ thời

gian đế nhảy khỏi xe, nhưng nếu như bỏ lại Tê Thiên Minh thì với một người bình thường như anh ta, khi đối diện với hai người mà đến anh cũng phái kiêng dè kia, ắt sẽ phái chết.

Đối mặt với chiếc xe ô tô đang lao nhanh trên đường cao tốc, người thanh niên áo đen đang chạy không những không né tránh mà ngược lại còn giơ hai nám đấm cực lớn của mình lên.

“Uỳnh ầm ầm!”

Chỉ thấy người thanh niên áo đen kia dùng một quyền nện thẳng về phía đầu xe, cả khung bảo vệ và nắp capo đều bị nện đến lõm sâu xuống.

Chiếc xe đi với tốc độ cao giống như bị đâm phải một tảng đá vô cùng cứng rán, theo tác động của quán tính, đuôi xe bật tung lên cao sau đó lấy chổ tiếp xúc với nắm tay cúa người thanh niên kia làm điểm tựa, cả chiếc xe lộn nhào qua đâu anh ta.

Vì tốc độ xe đi quá nhanh, nên chiếc xe bị lộn đi mấy vòng, sau khi đổ xuống đất vân còn lăn thêm mười mấy mét nữa mới dừng lại.

Bị va chạm mạnh như thế, chiếc xe gần như đã nát tươm, cửa kính xe đều vỡ vụn, trần xe cũng bị móp méo biến dạng, cả chiếc xe hư hóng nặng nê chí còn cho vào bãi rác.

“Anh hai! Lăng Phi Dương quá là chuyện bé xé ra to rồi”.

Sau khi đấm một đấm vào chiếc ô tô,

người thanh niên mặc đồ đen mặt đầy thịt nhìn về phía đồng bạn cúa mình nói: “Đối phó một đại sư nội kình nho nhó, lại mời đến hai ké mạnh tòng sư như chúng ta ra tay, đúng là giết gà dùng đao mố trâu!”

Người này tên là Ngô Khai Sơn, chính là kè mạnh cấp tông sư do Lăng Phi Dương chi bộn tiền đế mời về.

Người được gọi là anh hai tên Ngô Khai Thiên, gương mặt rất giõng với Ngô Khai Sơn, ở ngón út của bàn tay phải đeo một ngón tay già màu đen.

“Vậy chí có thế chứng minh là Lăng Phi Dương kia hận thấu xương người mà ông ta muốn giết, vì đế đề phòng vạn nhất, mới mời chúng ta cùng lúc ra tay”.

Ngô Khai Thiên vừa nghịch ngón tay giả màu đen, vẻ mặt vò câm nhìn về phía chiếc xe ở phía không xa, nói bằng giọng nghiêm nghị: “Mặc dù đại sư nội kình trong mât chúng ta chắng khác gì một con kiến hôi, nhưng nếu như chúng ta đã nhận lợi lộc từ nhà họ Láng, vậy thì nhất định phải giế t chết mục tiêu!”

“Yên tâm đi! Chịu một cú đấm của em, đến xe còn nát thế kia, người bên trong chảc chân chết ngắc rồi”.

Ngô Khai Sơn tự tin vung nắm đấm lên.

Anh ta vô cùng tự tin với sức mạnh cúa mình, trong tình huống chiếc xe lao đi với tốc độ nhanh như thế còn chịu một đấm của anh

ta, chí riêng với mức độ chấn động đã đủ đê’ khiến người trong xe chết chăc rồi.

“Loáng xoàng!”

Đúng vào lúc này, chiếc xe hư hóng nặng kia bổng phát ra âm thanh chói tai, cánh cứa xe vặn vẹo bị ai đỏ từ bén trong đạp bay.

Ngay sau đó, Giang Vũ mặt đầy máu tươi kéo Tề Thiên Minh từ trong xe bò ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment