Cơ Võ Phong Bạo (Dịch)

Chương 44 - Lsp Thích Làm Hô Hấp Nhân Tạo? (2)

"Nó à" Lý Hạo bỗng nhiên ngẩn ra, trên mặt lộ ra kinh ngạc, "Ngày hiệu trưởng, ngài nghĩ sai rồi, nó không phải là tôi giết, tôi lúc ấy nghĩ phải chết rồi, sau đó nó gục xuống."

Long Đan Ny cười mà không nói, tiểu tử này tâm cảnh giác có chút mạnh, chỉ nhìn Lý Hạo, Lý Hạo cũng là sắc mặt vô tội, mặc cho nhìn như thế nào trên mặt cũng nở không ra hoa.

"Phải không, nhưng biểu hiện trên video, thời điểm cậu cứu Chu Nại Nhất, quay đầu, sau đó cự trùng liền sụp đổ, cậu giải thích như thế nào?" Long Đan Ny nói, tuy đại bộ phận trên video bị che khuất, nhưng cũng không trở ngại bà thử một chút.

Lý Hạo hơi hơi ngẩn ra, sau đó nhún nhún vai, "Ngài hiệu trưởng, cái này rõ ràng là mệnh tốt, không lẽ tôi có thể liếc mắt một cái trừng chết nó sao?"

Long Đan Ny nở nụ cười, "Lý Hạo, tôi chỉ nói cậu quay đầu, cũng không nói cậu trừng nó, được rồi, mặc kệ là tình huống gì, ta không thèm để ý cái này, chỉ là với thân thủ của cậu, năm trước thế mà số 1 đếm ngược, đây là không thể được, chiến đội Nại Nhất, cậu phải dụng tâm trợ giúp cô ấy, tôi hy vọng các cậu có thể đại biểu Thiên Kinh xuất chiến đại hội năm nay."

"Hiệu trưởng, tình huống của tôi ngài cũng biết, trước kia từng phạm sai lầm."

"Tôi không biết đến cùng đã xảy ra cái gì, cậu làm, cũng đã trả giá, hiện tại cậu là một thành viên của Thiên Kinh Cơ Võ, cậu liền là người của tôi, cậu cần làm là xử lý những kẻ ngăn cản vinh quang của Thiên Kinh Cơ Võ, cái khác cứ giao cho tôi." Long Đan Ny khí phách nói.

Lý Hạo mỉm cười, gật gật đầu, có chút lời nói nghe vậy là được rồi, nhưng có thể giúp đỡ mấy người Nại Nhất thì vẫn vui vẻ.

"Mặt khác còn có chuyện này, tôi có một cuộc trao đổi sinh viên, là bên có mối quan hệ, cậu phụ trách quản lý cô ta, cô ta muốn đi đâu, muốn làm gì, đều có thể, nguyên tắc là, cam đoan an toàn của cô ta, chuyện khác, không chủ động, không cự tuyệt, cậu hiểu ý của tôi chứ?" Long Đan Ny nhìn Lý Hạo nói.

Lý Hạo ngẩn người, "Hiệu trưởng, cái này, ta không quá am hiểu giao tiếp, hay là đổi người khác?"

Long Đan Ny nhíu nhíu mày, tựa như có chút đạo lý, "Cậu đề cử một người đi, phí dụng tương quan trường học có thể chi."

"Cái này, hiệu trưởng, tôi nghĩ một chút, lần đầu tiên ngài giao nhiệm vụ cho tôi, phải nghênh khó mà lên, tôi cảm thấy tôi có thể khắc phục được!"

Lúc này mặt trái của Mặt Trăng ở trong đêm tối khôn cùng, một căn cứ trong lòng đất đèn đuốc sáng trưng.

Trong phòng thí nghiệm, hai Thế đao cự trùng thật lớn đang nhìn chằm chằm nhân loại trước mắt, thân thể chúng bị trói chặt, nhưng cũng không gây trở ngại mắt kép của chúng thi triển áp chế, cho dù là chiến sĩ thân kinh bách chiến ở dưới loại tinh thần công phá thế này cũng sẽ sụp đổ ở trong vòng 3 giây.

Người trẻ tuổi trước mắt tựa như không hề có cảm giác, hào quang trong ánh mắt càng ngày càng sáng, giây tiếp theo, thân thể hai cự trùng bắt đầu chảy ra chất lỏng màu xanh lục, sau đó phành phành hai tiếng, cự trùng nổ tung, mặt đất một mảng hỗn độn.

Cửa phòng thí nghiệm mở ra, nhân viên công tác toàn thân bao phủ trang phục phòng hộ chỉnh tề có trật tự tiến vào, cực kỳ thuần thục thu thập tàn cục.

Người trẻ tuổi xoa xoa chất lỏng màu xanh lục trên mặt, khóe miệng lộ ra một tia cười nhàn nhạt.

So sánh với phong cách lão hiệu trưởng trước kia, Lý Hạo càng thích Long Đan Ny hiện tại, trên người có sát khí, có vẻ hợp khẩu vị với cậu.

Không phải chỉ là quản lý một đơn vị liên quan sao, chuyện nhỏ.

Đi vào phòng y tế, Chu Nại Nhất đã tỉnh lại, những người khác trong ban đã tới một đợt.

"Cái đệch, anh hùng đã trở lại, Hạo ca thật có thể, thời điểm mấu chốt đáng tin, hạ miệng ồ, xuống tay cũng rất nhanh." Mã Long nháy nhó cười nói.

"Không nói lời nào không có ai xem cậu là câm điếc, đội trưởng, khá hơn chút nào chưa?" Lý Hạo hỏi.

Chu Nại Nhất sắc mặt vẫn có chút trắng bệch, cô lúc ấy xông qua vốn có nghĩ tới đường lui, không ngờ là cự trùng còn có năng lực chế tạo ra khủng bố như vậy, thân thể như là nhập vực sâu vô tận, thẳng đến Lý Hạo cứu cô.

"Cảm ơn."

"Khách khí với tôi làm gì, cô bình thường vẫn quan tâm tới tôi mà, tôi cũng không khách khí với cô, chờ cô khỏe mời tôi ăn bữa cơm là được, thật ra hai người mới giỏi, trùng chỉ còn một hơi cuối cùng là tán, hai người mới là anh hùng." Lý Hạo cười nói.

"Nhị ca, lần sau em gặp nguy hiểm, anh cũng quyết đoán như vậy một chút, hừ!" Dạ Đồng có chút không quá vui vẻ, cho dù phải làm hô hấp nhân tạo, cũng có thể kêu cô đến, kém vài giây như vậy sao.

Chẳng lẽ sâu trong nội tâm của Nhị ca cũng là một LSP? (lsp: viết tắt của từ kẻ háo sắc)

Bình Luận (0)
Comment