Cơ Võ Phong Bạo (Dịch)

Chương 12 - Học Muội, Em Có Phải Nhận Sai Người Rồi Không? (1)

Chu Nại Nhất bất đắc dĩ nở nụ cười, "Mã Long, cái tên Đồng Thần cũng có nghe nói qua chứ."

Trong nháy mắt mọi người xung quanh bừng tỉnh đại ngộ, trong ánh mắt tăng thêm vài phần nóng bỏng, nhưng cũng không dám làm càn như vậy nữa.

Mã Long ngẩn người, cái đệch, lại là cô ta.

"Dạ Đồng học muội, tôi là fan của cô, có thể cho tôi chữ ký được không?" Trong đám người vây xem có người lấy dũng khí hỏi.

Chu Nại Nhất cũng dở khóc dở cười, cô đã xem nhẹ chấp nhất của những người này, không chỉ như thế, người xung quanh cũng không có tán đi, thậm chí ngay cả Triệu Chí Hàn vẫn đang nhìn qua ở cách đó không xa.

Đồng Thần, nhân vật EMP đại danh đỉnh đỉnh, ba năm quân giáo dự bị chế độ chuyên khoa, ổn định ba hạng đầu khu châu Á, chẳng những các trường lớn đứng đầu USE đều phát ra offer, ngay cả quân giáo đỉnh cấp NUP luôn luôn mắt cao hơn đỉnh cũng chủ động phát ra lời mời, trong đó bao gồm hai trường top 10 NUP, cô cuối cùng lựa chọn Thiên Kinh Cơ Võ cũng gây nên một trận oanh động.

Chỉ một câu —— tiềm lực vô hạn.

"Học tỷ, các người có ai tên là Lý Hạo không?" Dạ Đồng đột nhiên hỏi.

Không khí lập tức có chút ngưng đọng lại, còn mang theo một chút xấu hổ.

"Lý Hạo, em biết hắn?" Chu Nại Nhất ngẩn người.

Dạ Đồng mỉm cười, "Đúng vậy, học tỷ, em muốn gặp anh ấy trước rồi mới đi gặp hiệu trưởng."

Mã Long ở một bên hưng phấn, cái đệch, tình huống gì vậy, có chuyện rồi, "Học muội, đây là duyên phận, người khác tôi không biết, Hạo ca thì tôi rất quen thuộc, chúng tôi chung phòng, là bạn bè thân thiết, a, ở kia kìa, đang dọn bàn, Hạo ca, bên này."

Mã Long phất phất tay về phía đám người Lý Hạo, bọn họ chuẩn bị thu dọn áp phích hội nhiếp ảnh một chút để đi ăn cơm trưa.

"Lão Tam, có gì ăn cơm trước đã." Lý Hạo nói, bỗng nhiên phát hiện một đạo ánh mắt sắc bén tập trung vào cậu, cơ thịt thân thể hầu như căng thẳng theo bản năng, nhưng rất nhanh đã trầm tĩnh lại, nơi này là Thiên Kinh.

Dạ Đồng từng bước một đi về phía Lý Hạo, Lý Hạo nhíu nhíu mày, ánh mắt nhìn chằm chằm không nháy mắt, mọi người đều cảm nhận được có chút không thích hợp.

Lý Hạo là ai thì không ai không biết, nhưng ai cũng đều biết Dạ Đồng tuyệt đối là tâm can của hiệu trưởng Long, thành viên trung tâm để xây dựng lại huy hoàng của Thiên Kinh Cơ Võ, đắc tội tuyệt đối không có kết cục tốt.

Dạ Đồng nhìn người trước mắt, tuy đã cách bốn năm năm, nhưng không sai, là anh ấy.

Hai người cứ đứng mặt đối mặt như vậy, Lý Hạo sắc mặt bình tĩnh, trong đầu lại đang rất nhanh tìm kiếm suy nghĩ, cậu xác định, không có thiếu tiền.

Dạ Đồng bỗng nhiên nhoẻn miệng cười, tiến về phía trước một bước, khoảng cách giữa hai người lập tức trở nên cực kỳ cực kỳ gần, hô hấp xung quanh đều ngưng đọng lại.

Dạ Đồng nhướng đầu, chậm rãi tiến đến bên tai Lý Hạo, "Lý Hạo, chúng ta rốt cuộc đã gặp mặt."

Mũi truyền đến mùi thơm nhàn nhạt, thực tươi mát, thực xúc động, Lý Hạo kéo ra một chút khoảng cách, "Học muội, em có phải nhận sai người rồi không."

Dạ Đồng thật sâu nhìn Lý Hạo, "Sẽ không sai, chúng ta, còn nhiều thời gian."

Dạ Đồng cũng không có nhiều lời, cùng Chu Nại Nhất đi gặp hiệu trưởng, lưu lại một đám người hỗn độn ở trong gió.

Phòng ngủ 4396, bầu không khí cực kỳ nóng bỏng, xuất hiện ba tên tò mò.

"Hạo ca, anh biết Đồng Thần? ? ?" Tả Tiểu Đường kinh ngạc hỏi, "Đồng Thần kỹ thuật bắn súng là nhất tuyệt."

"Dạ Đồng cận chiến cũng rất mạnh, đi là lộ tuyến cơ giáp hạng nhẹ NUP, tôi còn tưởng rằng cô ấy sẽ đi Mặt Trăng lưu học, thế mà đến Thiên Kinh, có ý tứ." Vũ Tàng hiển nhiên là có hứng thú, đây là cao thủ.

"Hai đầu đất này, đây là trọng điểm sao, đây là đại mỹ nữ đó, Hạo ca, cô ấy nói cái gì với anh, hai người thân quen như vậy sao, đã đến bước nói riêng với nhau?" Mã Long trong lòng ngứa ngáy giống như mèo cào vậy.

Lý Hạo bất đắc dĩ nhún nhún vai, chỉ chỉ đầu, "Học muội này có thể là nhận sai người, hoặc là ở chỗ này xảy ra vấn đề, tôi thật sự không quen biết."

Mã Long mạnh mẽ vỗ tay một cái, "Khẳng định là nhận sai, tôi tin tưởng nhân phẩm Hạo ca, Hạo ca, hồng nhan họa thủy, Đồng Thần này là họa thủy trong họa thủy, có thể không trêu chọc thì không nên trêu chọc."

Tả Tiểu Đường thì nhịn không được, "Vậy mày còn trêu chọc Thịnh Mạn học tỷ, còn mỗi ngày ân ái."

"Mày không hiểu, tao không nhập địa ngục thì ai vào địa ngục, đây là phật tâm, phải xem giác ngộ, mỹ nữ ăn thịt người."

Ba người trong phòng đều đưa lên ngón giữa khinh bỉ.

Lý Hạo cười gật gật đầu, "Có thể ăn cơm rồi?"

"Các anh em, hôm nay hội nhiếp ảnh mới thêm năm học muội, cảm tạ mọi người ủng hộ, ăn được rồi!" Nghĩ đến đây Mã Long lại vui vẻ, đương nhiên còn có ba vị sư đệ, tố chất cũng tương đương không tệ.

Bình Luận (0)
Comment