Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 620

Chương 620

Đã quá muộn, khi hắn biết bí mật này thì chỉ có thể trơ mắt nhìn cậu chết đi trước mặt mình.

“Nó không có chết.”

“Cái gì?”

Lăng Tiêu đột nhiên nói với Lăng lão thái thái: “Nó không có chết, sống đến 22 năm.”

Cậu vừa sinh ra đã bị đưa đến Mỹ, chưa bao giờ được sống đường đường chính chính, sau khi chết cũng không ai biết cậu tồn tại, hắn không muốn cả đến lúc chết cậu cũng bị người ta quên đi.

Lăng lão thái thái khiếp sợ mà nhìn hắn, thân thể hơi run run: “Con nói là em trai con?”

Lăng Tiêu nói: “Đúng, nó không chết, vừa sinh ra đã bị đưa đến Mỹ, theo họ mẹ, tên là An Niên.”

Lăng lão thái thái run rẩy lắc đầu: “Không, không có khả năng, rõ ràng bà tận mắt nhìn thấy thi thể của em trai con.”

Lăng Tiêu đột nhiên kéo bức màn lên, hoàng hôn lúc này ngoài cửa sổ làm hắn cảm thấy rất chói mắt: “Không ai thấy được đứa trẻ sinh ra, làm sao bà nội xác định thi thể kia là em con?”

Lăng lão thái thái giương miệng, nửa ngày vẫn nói không ra lời.

Qua thật lâu bà mới tìm về giọng nói của mình, bước nhanh đi đến trước mặt Lăng Tiêu: “Con nói nó còn sống, nó ở đâu?”

Nhìn phản ứng của lão thái thái, trong lòng Lăng Tiêu càng đau đớn, giọng nói khàn khàn: “Nó đã chết, chết vì tai nạn xe hồi đầu năm.”

“Chết… Đã chết?” Mặt Lăng lão thái thái trắng nhợt, vài giây sau cả người đã ngã xuống đất.

“Bà nội.” Lăng Tiêu vội đỡ lấy bà, cẩn thận dìu bà ngồi xuống.

Lăng lão thái thái giương miệng, vẫn luôn run rẩy, sau một lúc lâu mới đau đớn khóc thành tiếng: “Tạo nghiệt… Lăng gia chúng ta đã tạo nghiệt gì…”

Nghe thấy tiếng khóc xé lòng này, Lăng Tiêu bỗng hơi hối hận đã nói chuyện của An Niên cho lão thái thái, nhưng có một số việc hắn phải làm rõ.

Tỷ như, ba có biết An Niên còn sống hay không?

Vì sao An Lan phải dùng một cái thai chết để giấu trời qua biển, đưa An Niên vừa ra đời đến Mỹ, trộm nuôi nấng lớn lên?

Năm đó Lăng Tiêu cũng không hiểu nổi mấy vấn đề này, bởi vì chuyện quá khứ của An Lan, Lăng Tiêu đoán được một vài điều, sở dĩ An Niên vừa sinh ra đã bị đưa đến Mỹ và theo họ mẹ là vì cậu không phải huyết mạch của ba.

Hắn cũng từng gọi điện thoại chất vấn An Lan về thân phận của An Niên, kết quả được nghe thấy trùng khớp với suy đoán của hắn. Cho nên những năm gần đây hắn càng hận An Lan.

Nhưng hiện tại, thân phận của Tích Nhi bị xác nhận, Lăng Tiêu bắt đầu hoài nghi chuyện mà hắn luôn cho là đúng có khả năng không phải như mình đã nghĩ.

Đáng tiếc An Niên đã chết, thi thể của cậu bị đốt thành tro, bị an táng ở dị quốc tha hương.

“Vì sao nó vừa sinh ra đã bị tiễn đi?” Tuy không đành lòng, nhưng sau khi lão thái thái bình tĩnh lại một chút, Lăng Tiêu vẫn mở miệng hỏi: “Có phải cũng là vì ba hoài nghi nó không phải con của ba không?”

Lão thái thái lắc đầu, giọng khàn khàn nghẹn ngào: “Bà không biết, lúc ấy họ đã dọn ra ngoài ở.”

Lăng Tiêu xoa xoa mặt, nói với lão thái thái: “Con đi lấy một thứ.”

Bình Luận (0)
Comment