Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 1821

Chương 1821

Cục cưng lớn và cục cưng nhỏ của anh, chỉ nghĩ tới thôi đã cảm thấy thỏa mãn rồi.

Lúc này cậu ba Nguyễn cảm thấy trời cao đúng là đối xử không tệ với anh. Đúng, trời cao thật sự quá ưu ái anh, cho anh tất cả những gì anh muốn.

Đời này anh đã biết đủ. Đời này anh không còn gì hối tiếc.

Công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ hơi sửng sốt. Tuy cô bé viện cớ không thành công nhưng lúc này trong lòng cô bé rất vui. Thì ra trong lòng ba, cô bé rất quan trọng. Tuy trong lòng ba có lẽ cô bé không quan trọng bằng mẹ, nhưng ba vừa nói rồi, cô bé còn quan trọng hơn công việc của ba nữa.

Như vậy cũng đủ khiến cô bé hài lòng rồi.

Rõ ràng là ba rất thích và cũng rất yêu cô bé. Trước kia, việc ba không thích trẻ con đều không đúng sự thật.

Cho nên lo lắng của anh trai là không cần thiết. Nếu ba đã thích cô bé thì chắc chắn ba cũng sẽ thích anh trai.

Có thể nói tư tưởng của công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ đúng là vẫn rất đơn thuần.

Cậu ba Nguyễn thích con gái không có nghĩa là cậu ba Nguyễn nhất định sẽ thích con trai, hơn nữa còn là một đứa con trai gài bẫy anh khắp nơi.

Cậu ba Nguyễn ôm Đường Vũ Kỳ vào lòng, nụ cười không ngừng toát ra trên mặt: “Cục cưng để tài xế Lưu về trước, ba đưa con về.”

Nguyễn Hạo Thần không nỡ xa con gái, cho nên muốn đích thân đưa cô bé trở về. Làm cách này ít nhất anh có thể có nhiều thời gian hơn ở bên cạnh con gái mình.

Đường Vũ Kỳ vốn muốn vùng vẫy nhảy xuống đất, nhưng nghe lời này của Nguyễn Hạo Thần liền không giãy dụa nữa. Nếu ba đã muốn đích thân đưa cô bé về nhà, không phải đưa cô bé ra xe vậy thì không cần lo lắng ba sẽ phát hiện anh trai nữa.

“Vậy để con gọi điện cho tài xế Lưu trước đã.” Đường Vũ Kỳ chắc chắn không thể rời đi như thế rồi. Đường nhiên cô bé cũng sợ ba sẽ đích thân đưa mình đi nói với chú Lưu. Nếu ba đích thân đưa cô bé đi nói với chú Lưu thì chắc chắn sẽ phát hiện ra anh trai.

Dù sao anh trai vẫn còn ở trên xe.

Đường Vũ Kỳ không đợi Nguyễn Hạo Thần trả lời đã lấy di động ra bấm một dãy số, thật ra cô bé không gọi điện thoại cho tài xế Lưu, mà cô bé đang gọi điện cho anh trai.

Lúc này, Đường Minh Hạo đang đợi trong xe, nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần ôm Đường Vũ Kỳ trong tay qua cửa sổ xe, vẻ mặt cậu bé hơi ngẩn ngơ.

Điện thoại vang lên, Đường Minh Hạo cả kinh, liếc mắt nhìn di động, sau đó nhanh chóng nhận nghe.

“Ba sẽ đưa cháu về, chú về trước đi.” Bởi vì phải giữ bí mật cho anh trai nên Đường Vũ Kỳ không gọi anh trai, cũng không dùng giọng điệu thân mật giống thường ngày.

Bởi vì cô bé muốn giả vờ như đang gọi điện cho tài xế Lưu.

Vì lo lắng Nguyễn Hạo Thần sẽ phát hiện khác thường nên Đường Vũ Kỳ không nói nhiều. Cô bé nói xong câu này liền cúp điện thoại.

Đường Minh Hạo cầm điện thoại đã cúp máy, nhìn về phía Nguyễn Hạo Thần và Đường Vũ Kỳ. Cậu bé thấy Nguyễn Hạo Thần đang ôm Đường Vũ Kỳ, trên mặt nở nụ cười yêu thương. Cậu bé cũng nhìn thấy Đường Vũ Kỳ cười vô cùng vui vẻ.

Trong lúc nhất thời tâm trạng của người bạn nhỏ Đường Minh Hạo hơi phức tạp.

Bình Luận (0)
Comment