Cố Tổng Sủng Thê

Chương 310



“Những chuyện mấy người làm, tôi nói vậy mấy người cũng đã sẵn tâm lý, mà tôi cũng có một bản ghi chép sổ sách.

Nếu mấy người muốn ở lại thì chuyện này có thể được xóa bỏ, nhưng nếu không muốn ở lại, tôi sẽ cố gắng tính toán một chút với mấy người Giọng của Cố Văn vô cùng nghiêm khắc, Cố Nam thì vô cùng kiên quyết: “Cố Văn, cậu đã thu mua tập đoàn Hưng Thịnh rồi, tôi cũng không cần thiết phải ở lại làm gì.

Một ngày nào đó tôi có thể đợi thời trở lại, tôi nhất định sẽ là kẻ địch của cậu”

Cố Nam vấn vô cùng có khí khái, nếu hắn ở lo cho gia đình tập đoàn đã không có Quyền nói chuyện, hắn tự nhiên sẽ không lưu lại.
Nghe vậy, Cố Văn nhìn người đàn ông trước mắt này, và cười nói: “Rất có khí khái, chỉ mong đến lúc đó anh có thế để tôi nhìn vào với cặp mất khác xưa.
“Đã như vậy, tôi cũng sẽ không để anh ở lại.

Anh là con trai trưởng nhà họ Gố, còn là tư bản đợi thời trở lại.

Nếu anh không phải thế, thì bọn họ tuyệt đối sẽ không đi theo anh, đạo lý xẻ đàn tan nghé anh nên hiểu rõ”
Nói rồi, Cố Văn khoát tay áo, sói trắng đứng lên giao toàn bộ.

Tài liệu vào trong tay mọi người.
Tiếp đó, Cố Văn nói chuyện: “Mọi người muốn bán cổ phiếu tập đoàn Hưng Thịnh, tôi sẽ thu mua với giá gấp đôi”

Cố Văn hiểu bọn họ, bây giờ anh bày cho họ một cám dỗ lớn đến vậy, thì họ nhất định sẽ rất rất quý trọng.
Quả nhiên, có mấy người trong đó sau khi nghe xong đã hơi dao động: “Anh cần phải biết là cổ phiếu tập đoàn Hưng Thịnh vân luôn trong trạng thái tăng vọt, nếu bây giờ mà bán ra, chúng tôi đương nhiên lỗ”
Cố Văn cười mê hoặc: “Đến cả công ty này tôi cũng có thể ra giá cao thu mua, thì sao lại để ý chút tiền mua cổ phần công †y trong tay ông? Bây giờ công ty là của tôi rồi, đến lúc đó muốn thế nào không phải chỉ một câu nói của tôi sao”
Cố Văn anh quá đáng rồi đấy, anh như vậy không phải là ép họ đưa ra quyết định sao?” Một cổ đông khác tức giận quát.

Vẻ mặt Cố Văn vẫn thản nhiên, anh nói: “Nếu các người còn muốn tiếp tục ở lại công ty, cổ phần công ty trong tay các người giữ vấn sẽ như trước không thay đổi, tự các người tự bảo quản”
Cố Văn cho họ một lời đề nghị mê hoặc, còn lựa chọn thế nào là chuyện của họ.
Không có kẻ địch vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn.
Điểm này, ai cũng có thể hiểu.
Cố Văn nghe mấy thành viên trong ban giám đốc nói xong, lập tức đập bàn: “Các người không có tư cách đàm luận cò kè mặc cả với tôi”

Sắc mặt anh rất khó nhìn, những người này ở bên cạnh mình không có bất kỳ tác dụng gì, còn không bằng thứ bỏ.

Mỗi một người ở đây đều là cỏ mọc đầu tường, trước đây lúc anh mình bị cách chức, tất cả những người này đã chọn đi theo Cố Nam.
“Anh muốn cổ phiếu trong tay chúng tôi, lẽ nào chúng tôi không có quyên yêu cầu lợi ích cho mình sao? Anh độc tài như vậy, làm sao có thể giữ được lòng người cơ chứ?” Chủ tịch hội đồng quản trị Trương đứng lên, đối mặt với Cố Văn.

Ở trong mắt ông Trương, người đàn ông này hoàn toàn không phải là người tốt, cho dù có tiếp quản công ty cũng chưa chắc sẽ kinh doanh tốt lên được.
Khóe miệng Cố Văn hơi nhếch lên, giêu cợt: “Các người bán cổ phần cho tôi, còn có thể đổi thành tiền, nếu không bán cổ phần, phạm phải sai lầm bị tôi đuổi khỏi công ty mà nói sẽ mất hết mặt mũi đấy”
Lời này đi kèm với vài phần đe dọa, khiến vẻ mặt của tất cả mọi người ở đây đều biến sắc..


Bình Luận (0)
Comment