Cố Tổng Sủng Thê

Chương 318



Cố Văn gật đầu đồng ý, cậu ta nhìn người đàn ông trong ảnh, cảm thấy có gì đó quen quen, hình như đã gặp qua người này ở đâu đó rồi, nhưng thật sự vân không nhớ ra là ai.

“Thân phận của người này cậu có biết không?” Cố Văn hỏi.

“Vì thời gian gấp gáp nên vẫn chưa kịp điều tra, nhưng có được tấm ảnh này việc điều tra sẽ dễ dàng hơn” Bạch Lâm Anh nghĩ.

Để xử lý xong chuyện này cũng không khó, khoảng thời gian gần đây quả thực tôi có chút rảnh rồi.
“Mau chóng điều tra rõ ràng” Cố Văn nói ra câu này, rồi lạnh lùng quay lưng đi lên lầu, chuyện này vẫn như cũ không có đầu mối, tuy rằng đã có một chút dấu vết, nhưng càng nghĩ càng thấy mù mịt.
“Đúng rồi, vừa nấy lúc tôi đến đã nhìn thấy xe của Cố Nam đỗ trước cổng nhà, không biết có phải muốn đi vào hay không” Bạch Lâm Anh đột nhiên nói ra lời này.
Quan hệ của Cố Văn và Cố Nam luôn luôn bất hòa, không biết cậu ta đến đây có mục đích gì
Khi Cố Văn nghe đến hai chữ Cố Nam, nét mặt bỗng nhiên trở nên lạnh ám, âm u: “Anh ta vậy mà lại dám đến đây sao” “Chi bằng để tôi ra ngoài đuổi anh ta đi, anh ta ở lại đây chỉ gây cản trở ánh mắt cậu và bà chủ mà thôi.


Bạch Lâm Anh nói xong định đi ra ngoài, không ngờ Cố Văn liền nói: “Để anh ta vào đi”
“Cậu hai...”
“Không sao cả” Có những chuyện luôn phải dùng đến cách này, hơn nữa Cố Nam đã chủ động đến đây, vậy tôi muốn xem cậu ta sẽ lại giở trò gì.
Bạch Lâm Anh nghe xong liền chạy ra ngoài, mời Cố Nam vào nhà, vốn dĩ Cố Nam đang suy xét xem có nên vào hay không, nhưng lúc nhìn thấy Bạch Lâm Anh chạy ra, cậu ta liền nhận ra bọn họ đã biết mình ở đây rồi, nếu không vào, người khác sẽ nghĩ mình sợ Cố Văn mất.
Khi Cố Nam đến biệt thự, Cố Văn đã ngồi đợi hắn ta rồi: “Anh đã có thời gian đến thăm, chỉ bằng nên suy nghĩ cuối cùng.


mình ra ngoài để làm cái gì, vì dù sao hiện tại anh cũng không còn làm việc ở nhà họ Cố nữa”
“Anh đến đây cũng chỉ muốn xem xem vợ chồng em trai mình sống có tốt không, cô ấy chắc cũng sắp sinh em bé rồi đúng không, anh đến tặng cô ấy thuốc bổ” Sau khi nói xong, anh ta bắt đầu ngó nhìn xung quanh, vậy mà không thấy bóng dáng Mộc Mai đâu và thời gian gần đây cũng không nhìn thấy cô ấy, không biết có phải đang nằm viện không.

“Anh còn dám mở mồm nhắc đến vợ tôi.
“Sao lại không dám? Cậu và tôi là anh em cùng cha khác.

mẹ, cậu là em của tôi, điều này mãi mãi không thể thay đổi được.
Cố Nam đưa đồ ra trước mặt Cố Văn nói:” Đây là thuốc bổ tốt cho phụ nữ mang thai, đưa cho cô ấy tẩm bổ”
Cố Văn thấy vậy, nhanh chóng ném toàn bộ đồ xuống đất, dưới đất bỗng chốc trở nên bừa bộn: “Ai cũng có đủ tư cách đến tặng quà, chỉ có anh Cố Nam là không có tư cách đấy” “Lúc đầu không phải anh luôn miệng nói muốn chăm sóc.

cho Mộc Mai hay sao? Không phải nói thích cô ấy sao? Lẽ nào anh thích cô ấy với bộ dạng như này sao?”

“Lời cậu nói là có ý gì” Cô ấy là vợ của cậu, tôi làm sao có.

thể thay cậu chăm sóc cô ấy chứ?” Ánh mắt khi nói chuyện của Cố Nam có sự tránh né.
“Ha ha quả nhiên anh vẫn là một tên ngụy quân tử, không hơn không kém, nếu như anh thà rằng thừa nhận, tôi còn bái phục anh là một thằng đàn ông, không ngờ rằng anh lại không dám nhận những lời anh nói và những việc anh đã làm ra.

Vợ của tôi hiện tại vẫn đang năm nghỉ, sinh con xong không có ai chăm sóc.

Anh đã hài lòng chưa?”.


Bình Luận (0)
Comment