Cố Tổng Lại Phát Điên Rồi

Chương 633

Chương 633

Nghĩ một lúc, cô lại nói: “Hay là, chúng ta add zalo, tôi sẽ gửi phong bì đỏ cho anh?”

“Không cần đâu! 150 thì 150”, người tài xế vẫn không chịu quay đầu lại, chỉ đưa tay về phía cô thúc giục: “Cô nhanh chút, tôi còn phải chạy tiếp!”

Người này buồn cười thật đấy, còn không thèm cả tiền.

Hứa Tịnh Nhi bĩu môi, lấy ra 150 tệ, đặt vào tay người tài xế.

Do cảm thấy tò mò nên cô đã liếc nhìn người tài xế. Chỉ có điều anh ta quay lưng, chiếc áo khoác mặc kín mít, cộng thêm mũi lưỡi trai nên không thể nhận ra là ai. Có lẽ cảm giác vừa rồi chỉ là ảo giác.

Hứa Tịnh Nhi xuống xe, đóng cửa lại. Chiếc xe phóng vọt đi.

Sau khi về tới chung cư, căn phòng lạnh ngắt lại khiến sống mũi cô cay cay. Cô lắc đầu, không để bản thân nghĩ tới những chuyện đau lòng nữa. Ngày mai tới tòa làm thủ tục ly hôn là mọi việc sẽ kết thúc rồi.

Cô tắm xong, lấy khăn lau đầu, nghe thấy tiếng điện thoại kêu. Cô đi tới ghế sô pha ngồi xuống, đặt khăn qua một bên, cầm điện thoại đặt lên đùi.

Là email của cấp trên gửi tới. Cô mở email.

Lúc chạng vạng cô có gửi email cho cấp trên, sau này cô không thể nào phụ trách mảng tin trong nước được nữa. Cô muốn xin ra nước ngoài.

Cấp trên đáp lại: “Cô chắc chứ?”

Nhìn thấy câu hỏi, Hứa Tịnh Nhi khẽ run run.

Cô đã nghĩ rồi, sau khi ly hôn với Khiết Thần, nếu cô về nhà họ Hứa thì sẽ bị bố mẹ cô gả cho người đàn ông khác, nếu không thì cũng sử dụng cô cho mục đích lợi ích nào đó.

Dù là theo cách nào thì cô đều không muốn.

Ơn nuôi dưỡng của nhà họ Hứa, cô đã trả bằng số tiền một tỷ rồi. Từ nay về sau, cô không còn cảm thấy áy náy gì với bố mẹ nữa, cũng sẽ không còn là cô con gái chỉ nghe lời nữa.

Cô chỉ muốn sống vì mình.

Thế nhưng cô cũng biết tính cách của bản thân. Cô là người nặng tình cảm, ở đây mà gặp Khiết Thần cô sẽ cảm thấy đau lòng lắm. Hơn nữa nếu nhà họ Hứa hoặc là bố mẹ cô có chuyện gì thì cô có lẽ cũng không thể nào khoanh tay đứng nhìn được.

Vậy chi bằng rời xa. Càng xa càng tốt, mắt không thấy thì tim không đau.

Hứa Tịnh Nhi gõ bàn phím, nhanh chóng đáp lại: “Đúng vậy, tôi định ra nước ngoài định cư”.

Cấp trên của cô cũng đáp lại rất nhanh: “Vậy chồng cô thì sao, hai người cùng đi à?”

Chồng sao…

Hứa Tịnh Nhi nhìn chăm chăm vào từ đó. Đôi mắt cô trở nên ảm đạm, thậm chí hai tay gõ chữ cũng không còn linh hoạt nữa: “Chúng tôi sắp ly hôn rồi”.

Nhớ lại lần trước cô còn trả lại một tỷ cho cấp trên chứ. Thật nực cười.

Lúc mà cô không muốn ly hôn thì Khiết Thần lại muốn.

Gõ chữ xong, cô thu tay về, một lúc sau mới gửi đi.

Cô cảm thấy hơi đau đầu, bèn đặt máy tính qua một bên, đứng dậy đi ra khỏi phòng ngủ. Cô vào nhà bếp rót một ly nước, lấy từ trong hộp thuốc ra thuốc giảm đau.

Cô đưa viên thuốc vào miệng.

Khi cô trở về phòng ngủ thì email của cấp trên đã được gửi tới.

Bình Luận (0)
Comment