Cô Cô, Thỉnh Thủ Hạ Lưu Tình

Chương 16

"Ách, xin chào!"

Bách Lý Thần xấu hổ cười cười, nàng thậm chí còn có cảm giác được trên mặt đang dần nóng lên "Nếu đã nói như vậy thì ta đúng là chủ nhân của ngươi!!." Bách Lý Thần không dám tưởng tượng nữa, nàng làm sao lại biến thành chủ nhân của một con cá chép thế này?! đây cũng thật quá khôi hài rồi!!

"A, thật tốt quá! Ta lại có chủ nhân, ô ô ô ——"

Ngư Tuyết Muội muội rất kích động, cứ ở xung quanh Bách Lý Thần bơi một vòng lại một vòng. Cho đến khi nàng nhìn có điểm nhức đầu rồi mới dừng lại

"Huyền Vũ, ta không phải là hài tử không ai muốn, phải không?"

Thú ca dùng chân gián khí phách vỗ ngực, hào khí ngất trời nói rằng, "Không sai, Ngư Tuyết của nhà chúng ta chính là một bảo bối nha, sao lại có người không muốn muội chứ? Tiểu Thần Thần sẽ rất quan tâm ngươi!"

"Thực sự sao?" Hiển nhiên, cá chép nghe xong lời này liền trở nên rất cao hứng, vây cá của nàng ve vẩy liên tục.

"Thực sự." Thú ca bản lĩnh lừa dối tiểu hài tử là hạng nhất. Huống chi chỉ là một tiểu loli cá chép nhỏ?!, nga không phải, phải gọi nàng là Kiếm Linh Ngư Tuyết muội muội mới đúng!

"Hảo, chủ nhân, từ giở trở đi ta sẽ theo ngươi lăn lộn gian hồ!" Ngư Tuyết vui vẻ que quẩy đuôi, để biểu thị sự vui mừng của mình

Bách Lý Thần tuy rằng có cảm giác rất quỷ dị, thế nhưng con cá chép này tính tình cũng tốt lắm, giống như một đứa con nít vậy. Tuy rằng lớn lên con cá này cũng hơi xấu, bất quá, nàng ta cũng không phải đối tượng theo đuổi của mình, xinh hay không cũng không chú trọng nhiều như vậy

"Ân, ngươi tên là gì?" Bách Lý Thần tuy rằng đều hiểu ý tứ trong lời của Thú ca nói, nhưng mà vẫn muốn nghe từ chính miệng cá chép

"Ngư Tuyết, ta là Tố Ngư Tuyết, ta chính là thần khí nga!" Nói đến câu này, Ngư Tuyết Muội muội nói âm rõ ràng có chút cao, "Kỳ thực, ta là kiếm linh cuả Ngư Tuyết kiếm. Vì vậy gọi ta là Ngư Tuyết cũng được."

Bách Lý Thần không thể tin tưởng nhìn Ngư Tuyết đang quẩy quẩy đuôi, vẩy cá trên người còn phát ra vài ánh sáng của lửa. Cứ vậy mà là thần khí?! mà là thanh kiếm sao?! đùa cái gì vui quá vậy!

Thú ca cùng Bách Lý Thần đều là thứ quái vật già trước tuổi hết rồi. Thấy ánh mắt của Bách Lý Thần, nàng liền biết ý tứ là Bách Lý Thần không tin. Vì vậy Thú ca ở một bên nhỏ giọng giải thích: "Ngư Tuyết kiếm, một trong mười đại danh kiếm thời thượng cổ, chính xác là thần khí thật sự."

Bách Lý Thần đơ mặt. Hảo, thần khí sao? Nguyên lai thần khí đều trông không đáng tiền như vậy

"Tiểu Thần Thần, tiên khí cùng thần khí điểm khác nhau lớn nhất là thần khí có linh tính, có thể biến ảo thành hình người. Ngư Tuyết kiếm có kiếm linh, nàng liền biến thành thần khí. Đương nhiên, thần khí cũng chia ra dăm bảy loại, tuy rằng Ngư Tuyết Muội muội thuộc về nhất đẳng thần khí. Nhưng mà trong giới thần khí, nàng cũng không được hoan nghênh lắm!."

"Huyền Vũ, ta không phải không được hoan nghênh mà tại bọn chúng nó không biết thưởng thức cái đẹp!" Ngư Tuyết ở một bên vì chính mình biện giải.

Kỳ thực, thấy Ngư Tuyết như vậy, Bách Lý Thần cũng đoán được bảy tám phần. Chính xác là một trong mười danh kiếm, mà ngươi hết lần này đến lần khác lại mang hình dạng một con cá chép chết, người ta thèm để ý ngươi mới là lạ

Người còn phân chia xấu đẹp, nói chi đến kiếm giới. Nơi đó chắc chắn cũng có chỉ là ngươi không biết thôi

Ngư Tuyết đây chính là ngoại tộc của thần khí nha!

Hết lần này tới lần khác ta đều gặp phải những… ngoại tộc đỉnh cấp không. Ai, cũng không biết nên hân hạnh hay bất hạnh nữa!!

"Ngư Tuyết, ngươi biến thành hình người cho Tiểu Thần Thần nhìn đi, cũng cho nàng kiến thức một chút." Cũng không biết vì sao, Bách Lý Thần bỗng có cảm giác lời này của Thú ca nói sao có chút thành phần hả hê vậy?

"Ân, hảo hảo hảo." Hàm ngư Muội muội rất là vui vẻ, chỉ thấy nàng xung quanh tản ra nhiều làn vụ khí. Sau đó, một tiểu cô nương mười ba mười bốn tuổi xuất hiện

Bách Lý Thần liền choáng váng lập tức. làm sao mà một thanh kiếm còn có thể có được hình người như vậy?!

Chốc lát khói tan, thấy Bách Lý Thần đang chấn động, tiểu cô nương chân nhùn nhảy hai ba bước tiến lên nắm lấy tay Bách Lý Thần, đôi mắt ngập nước, rất là khả ái, "Chủ nhân ~~~" đây mềm mại thanh âm, trực tiếp khiến Bách Lý Thần rung động

Chỉ bất quá Bách Lý Thần còn chưa có kịp say mê đi thì bỗng gửi thấy một mùi kỳ lạ

Nếu như mũi nàng không có vấn đề gì, thì đây chắc chắn là mùi cá ương không thể nghi ngờ

Bách Lý Thần có điểm bất ngờ người hơi nghiêng về phía sau. Mùi vị này cũng thật là rung động tới xương cốt a!

"Ngư Tuyết?" Không xác định được mở miệng, người kia nghe vậy ánh mắt liền sáng lên, trực tiếp nhào vào trong lòng Bách Lý Thần, làm nàng trong lòng loạn cả lên"Chủ nhân ~~~ nhĩ hảo hảo ~~~ "

Kỳ thực Bách Lý Thần rất muốn nói, ngươi tránh xa ta ra một chút. Thế nhưng, hai tròng mắt kia lại đang rưng rưng nhìn chăm chú nàng, làm nàng nói không nên lời. Một tiểu loli khả ái như vậy, nàng thật là không đành lòng nói nặng. Thôi quên đi, nín thở một chút là được!

"Ngư Tuyết, ngươi mau đứng lên đi, ngươi đè ta nặng quá." lần đầu tiên Bách Lý Thần bị người ta sỗ sàng, nga, có lẽ nói là bị một con cá chép sỗ sàng mới đúng.

"Chủ nhân, ngươi yên tâm, có Ngư Tuyết ở đây, ta sẽ bảo vệ ngươi!" Làm một thanh thần khí, tuy rằng nàng cũng không được hoan nghênh cho lắm. Thế nhưng thực lực sức mạnh là hoàn toàn có thực, cho dù Bách Lý Thần tu vi không cao đi chăng nữa, thì vẫn miễn cưởng có thể tăng thêm cho nàng vài thành công lực a

"Hảo hảo hảo, Ngư Tuyết tốt nhất. Vậy giờ ngươi có thể đừng đè ta nữa chứ?!’’Ta sắp bị ngươi đè cho chết nè! Bách Lý Thần khóc không ra nước mắt. Có một người Thú ca bá đạo hết thuốc chữa còn chưa tính, bây giờ còn có thêm một thần khí cá chép tiểu loli luôn phát ra mùi vị của cá ương, đây là chuyện sao ta chịu nổi a?!

Tiểu Loli có chút luyến tiếc khi được Bách Lý Thần ôm ấp, nhưng vẫn ngoan ngoãn đứng qua một bên cùng Thú ca chơi đùa, để lưu lại một mình Bách Lý Thần thở dài thở ngắn.

"Tiểu Thần Thần, có Thú ca của ngươi cùng Ngư Tuyết Muội muội ở đây, tại Tu Chân Giới. Thật đúng là không còn vài người dám chọc ngươi đâu nha!"

Huyền Vũ rất là kiêu ngạo nói, "Bất quá, nếu như theo cấp bậc của Bách Lý Thương Mặc, thì trên cơ bản vẫn thuộc về thành phần người đụng vào là chết a, ngươi biết không?." Dù sao, thần khí cũng không phải là vạn năng, ở trước mặt Bách Lý Thương Mặc, Bách Lý Thần giống như một học sinh tiểu học. Ngươi nghĩ coi, một học sinh tiểu học cho dù là cầm một cây thần khí đi nữa, thì có thể đánh chết bác sỹ cầm tiên khí sao?!

"Bách Lý Thương Mặc là ai?" Ngư Tuyết tiểu Loli hiếu kỳ hỏi.

" cô cô của Tiểu Thần Thần, cũng là vợ nàng." Thú ca bẻ cong sự thực nói

"A, cô cô cùng chất nữ sao?"

"Không sai, Ngư Tuyết Muội muội, ta nói cho ngươi biết. Hiện tại, nam nữ kết hợp đã không còn thịnh hành nữa rồi, có hay không cũng chẳng sao. Bây giờ lưu hành chủ yếu là tình cảm bắn ra bốn phía, hoa bách hợp nở rộ. Biết vậy là sao không?! Nam nam tình ái luôn luôn tràn ngập đến nỗi hoa cúc cũng phải héo tàn, phiến phiến bay xuống. Còn hoa bách hợp là gì ngươi biết không?! Đó là ái tình giữa nữ nữ giống như hoa nở rộ ra, trận trận hương khí kéo tới nha”

Thú ca như một người từng trải thâm niên, giải thích cho tiểu loli cá chép biết về một thế giới tràn ngập ái tình

Ngư Tuyết tiểu Loli mở to mắt, há miệng. Nhưng mà trên mặt lại hưng phấn một mảnh. Hiển nhiên, với cái câu chuyện này, nàng thập phần phi thường có hứng thú

Ta %... %...%&&

Thú ca, ngươi đây là muốn dạy hư con nít phải không!!!

Bách Lý Thần vô lực bưng trán, chỉ cảm thấy đau đầu không gì sánh được. Nàng có thể đoán được, sau khi được Thú ca hun đúc dạy dỗ, Ngư Tuyết tiểu Loli đi lầm đường lạc lối cũng không xa lắm

Con người sinh ra, sao mà tràn đầy các loại tình cảm đến như vậy!!

Không biết vì sao, đột nhiên Bách Lý Thần rất là tưởng niệm đến khí tức lạnh lùng mà trong trẻo, không thích nói nhiều lời của Bách Lý Thương Mặc.

Cô cô, ngươi mau trở lại đi!

Ta nhớ ngươi!
Bình Luận (0)
Comment