Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 316

Tôi chỉ có thể cố gắng hết sức kéo dài thời gian, đồng thời bắt đầu âm thầm gào thét gọi Giao tiên mong ông ta có thể mau tới cứu tôi.

“Chưa từng gặp.” Hồ ly đỏ không phát hiện được tâm tư của tôi, thấy tôi hỏi liền ngồi xuống trước mặt tôi, hai con mắt nhìn chằm chằm vào tay tôi, cười lạnh nói: “Có điều chiếc nhẫn trên tay ngươi quá quen thuộc, khi xưa nhà ta xảy ra chuyện ta nhớ rõ ràng trên tay hung thủ cũng đeo chiếc nhẫn này. Cho nên ta không cần từng thấy mặt ngươi hay không, ngươi chính là hung thủ diệt cả nhà ta, dù năm đó ra tay không phải là ngươi thì ngươi cũng không thể không có liên quan. Chủ nhân nói chỉ cần gặp lại chiếc nhẫn này liền nhất định phải giết chết chủ nhân của nó, làm như vậy lời nguyện rơi vào trên người chúng ta sẽ được phá bỏ.”

“Hóa ra là như vậy, vậy thì các ngươi thật sự tìm nhầm người rồi.” Đường Dũng nghe vậy liền cười, anh ta đẩy tay hồ ly cái ở bên cạnh ra rồi bước về phía chúng tôi bên này.

Hồ ly đỏ thấy vậy sắc mặt liền căng thẳng, đột nhiên nó vọt một cái chạy đến sau lưng tôi, trong chớp mắt động mạch chủ ở cổ tôi lại nóng lên, một mùi máu tanh phun ra ngoài.

“Con mẹ mày, dám làm thương Dương Dương của ông, tự tìm tới cái chết đúng không!” Đường Dũng vốn chỉ muốn tới chỗ chúng tôi để cùng hồ ly nói chuyện về chiếc nhẫn, thấy hồ ly đỏ làm tôi bị thương liền tức giận chửi một tiếng, lao về phía chúng tôi.

“Ngao…”

Hồ ly đỏ ngửa mặt lên trời thét một tiếng dài khiến tôi hoảng hốt, cảm giác như có chuyện gì đó không tốt sắp xảy ra.

Quả nhiên, một giây sau khi hồ ly đỏ kêu lên, toàn bộ mộ phần đột nhiên phát ra tiếng rít chói tai. Âm thanh kia từ xa đến gần, ban đầu hơi xa một chút, sau đó càng ngày càng lớn giống như đang lây lan, chớp mắt đã xuất hiện từ ngay trước mặt chúng tôi.

Toàn bộ da hồ ly trong mộ bỗng nhiên động đậy!

Bọn chúng giống như nhận được tín hiệu nào đó, mới vừa rồi còn cứng đơ im lìm bây giờ lại giống như trỗi dậy, trên người phát ra âm thanh, từng bước cứng ngắc đi về phía chúng tôi.

“Xong rồi, bọn chúng quả nhiên có chiêu để dành.” Đường Dũng kêu lên một tiếng. Hiện giờ trong tay anh ta không có bất kỳ vũ khí gì, thấy những tấm da hồ ly kia nhằm vào tôi lao đến anh ta cũng chỉ có thể tay không nhào qua.
Bình Luận (0)
Comment