Chim Sẻ Hóa Phượng Hoàng

Chương 82 - Tiểu Thiên Và Chân Thân

Chân thân Tiểu Thiên đưa một ngón tay của mình xuống không gian của Tiểu Thiên thì ngay lập tức cả không gian rung chuyển dữ dội hơn vô số lần so với cánh hoa kia. Chân thân Tiểu Thiê chỉ mới lộ ra một tý mà đã khiến cho không gian nơi này như muốn sụp đổ hoàn toàn, thiên địa đảo lộn.

Tiểu Thiên thầm nghĩ trong lòng

-Vậy ra đây chính là mình sao ?

Chân thân Tiểu Thiên lên tiếng

-Tầng không gian thấp kém này không thể chịu đựng nổi bản tôn rồi !

-Ngươi lên đây mà đấu với ta !

Nói xong chân thân Tiểu Thiên liền biến mất vô ảnh, Tiểu Thiên sau đó mĩm cười

-Nếu ngươi đã không xuống đây thì ta cũng chả muốn lên đó làm gì cả !

-Đợi ngươi chớp mắt một cái thì ta đã trôi qua vô số năm rồi, lúc đó thực lực của ta cũng cố hơn thì sẽ lên tìm ngươi !

Sau đó cậu đi đến một địa phương khác và nơi này là một ngọn núi cao ngàn trượng, cây cối mọc vô số. Câu tiến đến chổ một vách đá và vạch vài đường liền tạo ra một cái hang động nho nhỏ, sau đó cậu tiến vào trong đó rồi ngồi xuống

-Một kẻ tự phụ !

Tiểu Thiên đóng kín cửa hang lại và tiến vào thế giới thể nội của cậu, thế giới này giờ đây nó đã không còn như lúc trước. Giờ đây thể nội của cậu chỉ toàn là một mảnh hư không đen kịn, ngay từ lúc phân thân của cậu dung nhập vào thì thế giới này cũng đã mạnh lên nhưng khi đến một mức nào đó thì nó cũng sẽ đạt giới hạn và nổ tung.

Giờ đây đứng trước mảnh hư không đen kịn này Tiểu Thiên chỉ ngón tay về phía trước giống như tạo ra một loại pháp tắc cho không gian này vậy

-Không gian hiện !

Theo lời nói của cậu thì từ ngay ngón tay của cậu bắn ra một tia vô hình, tia sáng này đi đến đâu thì không gian này lại hình thành đến đó, tia sáng này cứ như vậy kéo dài cho đến vô hạn. Tiểu Thiên nắm bàn tay lại và ngửa lên và cậu búng mạnh ra, ngay lập tức không gian này không chỉ có chiều dài vô hạn mà nó lại phóng ra bốn phương tám hướng mà di chuyển.

Cứ như vậy một vũ trụ to lớn vô hạn được hình thành !

Một lát sau cậu thu hồi tay lại và búng ra một cú một dòng nước trong suốt vô sắc phóng ra và chảy dài khắp không gian

-Thời gian hiện !

Dòng thời gian tựa như một con sông chảy mãi không ngừng nghỉ. Lúc này thế giới của Tiểu Thiên hay nói đúng hơn chính là Vũ Trụ đã được hình thành, giờ đây cậu mới hiểu được lý do vì sao Thiên dù cho có tung hết sức mạnh nhưng vẫn không thể nào chạm vào được chân thân của cậu.

Dù cho Thiên có mạnh hơn ức ức lần đi chăng nữa thì hữu hạn cũng không thể nào so sánh được với vô hạn, nó là sự chênh lệch không thể nào chạm đến.

Bây giờ không có phân thân hỗ trợ trong việc kiến tạo nên thế giới này, thế nên mọi việc Tiểu Thiên đều phải tự mình làm nên tất cả. Từ tạo ra các pháp tắc, quy luật vận hành của vạn vật, từ những thứ nhỏ nhất cho đến những thứ lớn nhất, ... .

Cứ như vậy thời gian dần trôi qua bao lâu Tiểu Thiên cũng không nhớ nổi, nhưng hiện vũ trụ của cậu đã hoàn thành. Nhưng vẫn như cũ Tiểu Thiên sẽ không can thiệp vào thế giới này mà chỉ tự mình quan sát, sau một khoảng thời gian sáng tạo đầy mệt mỏi cậu ngồi dựa lưng lên một tảng đá nhỏ.

Trên bầu trời vẫn có vô số các vì sao, nhưng lại bị những đám mây che kín lại mà chỉ có mỗi Tiểu Thiên là nhìn thấy được.

Thời gian cứ như vậy trôi qua vô tận năm tháng, dòng sông thời gian vẫn cứ vô hình chảy mà không có điểm dừng. Vạn vật sinh sôi nảy nở, muôn loài được tạo ra, các loài sinh vật phát triển và tiến hóa, hấp thu năng lượng của thiên địa từng bước đi vào con đường tu luyện.

Thế giới mới này của Tiểu Thiên so với thế giới cũ thì thật đúng là một trời một vực, mặc dù ngay từ đầu cậu đã tạo ra Thiên Kiếp để kiểm tra kẻ tu luyện nhưng cường giả vẫn cứ như vậy xuất hiện. Khi các thế lực của các cường giả đó phát triển lớn mạnh lên rồi thì việc xảy ra những cuộc chiến là điều không thể nào tránh khỏi.

Khi Tiểu Thiên nhìn thấy thế giới của mình đã được hoàn thành rồi thì cậu đứng dậy vươn vai một cái

-Đến lúc tìm hắn rồi !

Cậu rời khỏi thế giới của mình, khi cậu mở mắt ra và đi ra khỏi hang động thì bên ngoài lúc này gió bão thổi lên cuồn cuộn, mây mù tụ lại, cả bầu trời đang ban ngày nhưng lại tựa như ban đêm vậy.

Tiểu Thiên hướng lên bầu trời vạch ra một đường, một khe nứt để lộ ra khung cảnh lúc trước. Cậu ngay lập tức bay lên và chui vào khe nứt đấy, sau khi cậu đi qua khe nứt thì trước mắt cậu là một khu vườn được trồng đầy những cây hoa mai. Khe nứt phía sau cậu cũng nhanh chóng khép lại, cậu ngó nhìn xung quanh một lát, sau đó cậu dựa theo cảm giác của mình và đi dạo quanh khu vườn này.

Đi chừng một lát cậu nhìn thấy một bộ bàn ghế đá, trên đấy có sẳn hai bầu rượu và hai ly rượu. Tiểu Thiên tiến đến và ngồi xuống, cậu cầm lấy bầu rượu đặt lên miệng mà uống

-Đúng là rượu ngon !

Nốc một hơi hết cả bầu rượu xong rồi cậu đặt bầu rượu lên bàn đá và đứng lên, Tiểu Thiên sau đó nhấc chân lên đạp mạnh xuống một cái, lực chấn động quét ngang khắp cả vườn hoa. Cả vườn hoa tựa như hư ảo dần dần tan biến để lộ ra chính là một vườn cây khô héo, thậm trí có một số cây đang bốc cháy, mặt đất thì khô cằn không một tý sức sống nào.

Nó hoàn toàn đối lập với mảnh vườn tràn ngập sức sống khi nãy, Tiểu Thiên nhẹ giọng nói

-Ta đã đến rồi, sao ngươi còn chưa đi ra !

Từ phía sau một cái cây khô héo to lớn đang có một người dựa lưng vào cây, hắn chính là chân thân Tiểu Thiên

-Này Phân Thân của ta !

-Ngươi đến đây là để chiến vời ta một trận hay trở thành sức mạnh của ta !

Tiểu Thiên cũng không nói gì mà biến mất, khi cậu xuất hiện đã đứng bên phải chân thân và tung ra một cước nhắm vào đầu của hắn. Chân thân bình tỉnh đưa tay lên chặn lại, Tiểu Thiên nắm bắt thời cơ cong người về sau tung ra một cú đấm lên đỉnh đầu chân thân.

Chân thân ngay lập tức lui về sau một đoạn hắn cười nói

-Không ngờ ngươi vẫn còn dùng những loại kỹ năng nguyên thủy như thế này để đánh với ta !

-Thật sự đáng thất vọng !

Tiểu Thiên cưới đáp

-Không phải ta vừa ép lui ngươi bằng những thứ nguyên thủy này đấy sao !

Chân thân vạch ra một đường dưới chân Tiểu Thiên và tạo thành một dòng sông thời gian, từ bên dưới vô số sợi xích phóng đến trói cậu và kéo xuống dòng sông thời gian. Vô số sợi xích từ quá khứ, hiện tại và tương lai.

-Mỗi một sợi xích đều đến từ vô cùng vô tận dòng thời gian mà do chính ngươi đã tạo ra !

-Ngươi nghĩ rằng ta không tính đến chuyện này sao ?

-Ta đã đặt một pháp tắc tại thế giới này, mỗi một lần ngươi luân hồi hoặc được ta nghịch chuyển thời không thì cũng đã tạo ra vô số dòng thời gian khác nhau và chính nó sẽ chính là sợi dây xích trối buột ngươi lại !

Tiểu Thiên dần dần bị vô số sợi xích vô hình kia quấn lấy và kéo sâu xuống bên dươi dòng sông thời gian. Mỗi một sợi dây xích khi trói cậu thì cậu lại nhìn thấy được bản thân mình tại vô số dòng thời gian này, nó chính là vô số kiếp của cậu, thời gian của cậu nhưng chỉ có một điều duy nhất chính là không có cậu.

-Khi trước ngươi từng nói ngươi đã đạt đến cảnh giới vượt qua khỏi các khái niệm hay pháp tắc !

-Nay ngươi lại dùng nó trói buột ta !

Phía trên bề mặt dòng sông thời gian đột nhiên dậy sống không ngừng, một xoáy nước sâu vô tân sau đó hiện ra và để lộ bên trong xoáy nước đó chính là Tiểu Thiên đang bị vô số sợi xích vô hình trói lại.

-Cảnh giới của ta hiện tại cũng chính là vượt mọi khái niệm, kể cả thời gian cũng không trói buột được ta !

Bàn tay cậu khép lại tạo thành kiếm và tung chém làm cho những sợi xích kia đứt lìa toàn bộ, Chân Thân nhìn thấy cảnh tượng này thì cười lớn

-Đúng là phân thân của ta !

-Thực lực phải cường hãn như thế mới đủ giúp cho ta đột phá tu vi Thánh Cảnh !

Chân Thân đạp mạnh ra phía sau một cái chín con kim long to chừng một trượng ở phía sau hắn hiện lên, toàn thân chín con kim long này phát ra ánh sáng vàng kim chói lóa chiếu rọi khắp muôn nơi. Tay phải hắn nắm lại tạo thành quyền và lao nhanh về trước

-Cửu Long Chân Thân - Nhất Kích Quyền !

Tiểu Thiên nhìn chiêu thức của mình đang được Chân Thân tung ra thì cậu cũng đoán ra được. Cậu cũng đạp mạnh về phía sau một cái lao đến Chân Thân khiến cho dòng sông thời gian chấn động mạnh

-Tam Thiên Nhất Quyền - Tiểu Thiên Nhất Kích !

Cậu nắm chặt tay phải lại và đấm mạnh về phía trước, nhưng ẩn hiện ở một quyền đó lại là hai quyền khác cùng lúc đấm ra cùng với Tiểu Thiên. Cả hai cùng lúc va chạm với nhau khiến cho đất trời biến sắc, vạn vật sụp đổ, vạn pháp khiếp sợ.

Chân Thân nhăn mặt nói

-Một quyền này của ngươi ... !

-Vậy mà đối kháng lại được quyền của ta ?

Tiểu Thiên vẫn bình tỉnh đáp

-Dù ngươi là Chân Thân, ta là Phân Thân thì sao ?

-Ta và ngươi không giống nhau, ta đã trải qua vô số kiếp và cũng học hỏi được vô số kiến thức !

-Còn ngươi thì chỉ đánh cướp sức mạnh kẻ khác !

-Đây chính là lý do ngươi không đáng để ta trở thành lực lượng của ngươi !

Chân Thân nghe Tiểu Thiên nói vậy thì càng là tức giận không thôi, chín con kim long kia cũng lao lên trợ sức

-Nhưng ngươi cũng chỉ dừng đến đây thôi !

Tiểu Thiên mĩm cười, trọng quyền thứ hai của cậu liền ập đến trùng kích với quyền thứ nhất, một nguồn sức mạnh vô cùng vô tận khi so với quyền thứ nhất ào ào như sóng thần đánh vào vậy.

Chân Thân nhìn thấy một đòn này thì vô cùng kinh ngạc, nhưng đột nhiên hắn cảm nhận được một cổ uy hiếp cực lớn đang đến gần. Vì quyền thứ ba của Tiểu Thiên đang trùng kích lên quyền thứ hai, Chân Thân ngay lập tức hét lớn và bước ra một bước

-Đệ Nhất Bộ - Tề Thiên !

Uy lực của quyền thứ ba của Tiểu Thiên đột ngột giảm mạnh khiến nó chỉ ngang với quyền thứ hai. Quyền thứ ba này khi đánh đến khiến cho chín con kim long tan vỡ, nắm đấm của cả hai ngay lập tức va chạm vào nhau, Chân Thân do quá khinh địch cho nên liền bị một quyền này của Tiểu Thiên đấm bay ngược về phía sau xuyên qua hàng ngàn ngọn núi lớn vạn trượng thì mới ngừng lại.

Chân Thân liền hét lớn và hóa to lớn ngàn trượng

-Trong vô số phân thân tồn tại trong vô số thế giới của ta tạo ra thì ngươi là kẻ cứng đầu và phiền phức nhất !

-Ngươi đón nhận cơn thịnh nổ của bản tôn đi !

Đôi mắt Tiểu Thiên chợt co rút lại đến cực hạn vì lúc này Chân Thân đang bước ra một bước

-Đệ Nhị Bộ - Đạp Thiên !

Tiểu Thiên liền cảm giác được một cổ uy lực vô cùng khủng khiếp đè lên bản thân tựa hồ cậu chỉ là một con kiên hôi mặc cho kẻ khác đạp lên vậy

-Thì ra đây chính là cảm giác của kẻ khác khi mình dùng Đệ Nhị Bộ !

Cổ áp lực kia càng lúc lại càng lớn và đè lên bản thân cậu, Tiểu Thiên lúc này toàn bộ cơ thể đã nổi gân xanh. Cơ thể xuất hiện những vết nứt lan tràn từ đầu kéo dài xuống tận dưới chân.

Một cổ uy áp đè nén lớn đến mức tất cả mọi thứ chỉ là sâu kiến. Mặc dù đây là một kỹ năng cậu đã tự mình lĩnh hội nó nhưng khi thật sự đối mặt với chiêu này thì cậu thật sự không thể nghĩ ra cách giải quyết.

-Ngươi không cần phải cố gắng thêm làm gì nữa !

-Hãy tan biến đi.

Chân Thân lạnh lùng nói, trong lời nói của hắn cũng xuất hiện hàn khía lạnh đến mức ngay cả không gian cũng đóng băng.

Đột nhiên phía sau lưng Tiểu Thiên lúc này vô số vòng xoáy tựa như hố đen chỉ to chừng một trượng xuất hiện. Càng lúc càng nhiều cứ như là vô cùng vô tận, từ bên trong mỗi vòng xoáy đó xuất hiện một thân ảnh vậy mà trông giống hệt với Tiểu Thiên và Chân Thân.

Chân Thân nhìn khung cảnh này và dường như đã đoán ra được chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. Những người này chính là vô số phân thân mà Chân Thân đã gửi đến vô số thế giới, tất cả bọn họ đã hưởng ứng lời kêu gọi của Tiểu Thiên mà dùng vô số phương thức đặc thù riêng để phá không gian ngăn cách để đi đến nơi này.

Lúc này Chân Thân chợt nhớ tới lúc Vô Thiên cũng chính là Phân Thân của Tiểu Thiên đã liều mình vung ra một kiếm chém về phía bản thân.

-Thì ra là lúc đó !

Thật sự mà nói thì với thực lực của Vô Thiên và Chân Thân lúc đó hoàn toàn là chênh lệch như đáy vực và trời cao vậy. Cũng giống như một con kiến hôi bình thường còn không bằng đi cắn một người trưởng thành vậy, thật sự không đáng để vào mắt. Nhưng cũng do quá mức chủ quan của Chân Thân nên giờ đây mới xảy ra sự việc như hiện tại, vô số phân thân đến từ vô số thế giới theo lời gọi của Tiểu Thiên mà mau chóng hội ngộ nơi này.

Toàn bộ phân thân sau khi xuất hiện thì ngay lập tức cùng nhau kết một cái ấn quyết y hệt nhau. Sau đó bọn họ hoá thành một đoàn ánh sáng tựa như dòng nước chui vào trong cơ thể của Tiểu Thiên, cùng cậu đối kháng lại Đệ Nhị Bộ.

Chân Thân nhìn thấy vô số phân thân của mình hoá thành dòng sáng chui vào cơ thể Tiểu Thiên, hắn cảm nhận được lực lượng của Tiểu Thiên lúc này càng lúc càng tăng mạnh. Hắn hiểu được một khi để toàn bộ phân thân kia dung nhập hoàn toàn vào Tiểu Thiên cũng chính là lúc bản thân thất bại.

Thế nên hắn cũng ngay lập tức kết một cái ấn quyết, những dòng sáng đó tựa như một con sông chia làm hai nhánh. Một nhánh chảy nhanh vào Tiểu Thiên, một nhánh chầm chậm chảy vào phía Chân Thân, thân thể cả hai người họ dần dần to lớn đến độ khoảng một vạn trượng thì cũng ngừng lại.

Lực lượng của cả hai lúc này đã vượt rất xa khi so với ban đầu, cả hai người họ đang toả ra một luồng khí tức duy ngã độc tôn của mỗi người và dần hình thành hai thái cực riêng biệt. Chân Thân thì toả ra một luồng khí đen tuyền nhưng trong luồng khí đó dường như có một luồng khí trắng tinh thuần lúc ẩn lúc hiện khá mờ nhạt. Tiểu Thiên thì lại hoàn toàn ngược lại so với Chân Thân, luồng khí chủ đạo toả ra từ người cậu là một luồng khí trắng tinh thuần nhưng theo đó cũng có một luồng khí đen tuyền mờ nhạt lúc ẩn lúc hiện.

Cả hai người bọn họ tựa như Thái Cực nếu như kết hợp với nhau, nhưng điều đó sẽ không xảy ra mà chính là đối trọng của nhau. Tiểu Thiên lúc này thân thể to lớn vạn trượng, quần áo trên người cũng đã không còn sót lại một mảnh nào cả, kể cả Chân Thân cũng như vậy. Thứ duy nhất che thân thể khổng lồ của họ chính là hai luồng khí tức đối nghịch kia.

Khi toàn bộ phân thân đã hoàn toàn dung nhập vào hai người và Tiểu Thiên đã dành được bảy phần Phân Thân, còn Chân Thân thì được ba phần. Khi quá trình dung hợp với Phân Thân kết thúc thì cũng là lúc hai người họ lao vào nhau chiến đấu. Không vũ khí, không thuật pháp, không pháp tắc, không Tiểu Đạo hay Đại Đạo ... Bọn họ chỉ đơn thuần lao vào nhau dùng thân thể của mình mà đánh, vì đối với họ vào lúc này thì những thứ đó chẳng còn bất cứ tác dụng nào cả.

Ngươi một đấm ta một quyền, kẻ thì tung cước còn kẻ thì lên gối. Cứ như vậy cả hai người giao đấu với nhau xuyên qua vô số thế giới khác nhau, xuyên qua vô số thời không khác nhau. Với cảnh giới hiện tại của bọn họ thì một quyền nhìn đơn giản như thế thôi nhưng uy lực ẩn chứa bên trong là không thể đong đếm được, nhưng hai người họ giao đấu với nhau vậy mà không hề gây ra bất cứ sự hủy diệt nào đối với mọi thứ xung quanh. Có chăng chỉ tựa như một cơn gió nhè nhẹ thổi qua mà thôi, ngay cả âm thanh va chạm cũng không hề có khi hai quyền của họ đánh vào nhau.

Cứ như toàn bộ lực lượng của mỗi đòn đánh họ tung ra đều dồn nén và đánh nó lên đối phương hoàn, hoàn toàn không để cho bất cứ dư lực nào được tản ra bên ngoài. Thời gian cứ như vậy trôi qua

Một năm ...

Mười năm ...

Trăm năm ...

Ngàn năm ...

Lúc này hai người bọn họ đang đứng trên một Mặt Trăng của một Hành Tinh nào đó và giao đấu. Thân thể của cả hai lúc này cũng đã thu nhỏ lại ở mức chi như người bình thường.

Tiểu Thiên tung ra một quyền ngay giữa ngực của Chân Thân khiến cho hắn bắn ngược về sau ba bước, Tiểu Thiên liền thuận thế phóng đến tung ra một cước về phía đầu của Chân Thân. Chân Thân ngay lặp tức ngã người về phía sau và dùng chân phải tung ra một cước ngay dưới hàm của Tiểu Thiên khiến cậu bắn ngược lên bên trên.

Chân Thân dùng hay tay chống xuống đất và đẩy mạnh lên tựa như lò xo và dùng hai chân đạp mạnh vào bụng của Tiểu Thiên khiến cho cậu bay về phía Tinh Cầu kia. Chân Thân ngay lập tức biến mất, khi xuất hiện đã đứng phía sau Tiểu Thiên và tung ra một quyền ngay sau ót của cậu.

Tiểu Thiên cố gắng nén đau và chuyển mình đón lấy nắm đấm của Chân Thân đang lao đến, hai bàn tay của cậu chắp lại cái trước cái sau đỡ lấy cú đấm. Uy lực của nó khiến cho hai tay cậu đập mạnh vào giữa trán và lộn vài vòng sau đó đập mạnh vào Mặt Trăng của Tỉnh Cầu kia và tạo thành hố to vài trượng.

Chân Thân đạp mạnh giữa hư không lao đến, lúc này khoé miệng của Tiểu Thiên đã chảy ra một dòng dịch thể màu vàng nhạt. Nhìn Chân Thân đang lao đến thì cậu điểm một chỉ về phía Chân Thân

-Phân Thân Xiền Xích !

Phân Thân Xiền Xích chính là do Tiểu Thiên sử dụng vô số phân thân mình đã dung hợp hoá thành xiền xích dùng để trói buột lấy Chân Thân vào giờ khắc quyết định này. Mặc dù sợi dây xích này dùng vô số phân thân để hoá thành nhưng cũng chỉ trời buột được Chân Thân còn không đến một cái sát na.

Nhưng nhiêu đó thời gian đã là quá đủ để Tiểu Thiên lao đến tung ra một trảo thủ đâmxuyên lồng ngực Chân Thân. Dưới cơn đau kích thích Chân Thân ngay lặp tức cũng phá hủy xiền xích và cũng tung ra một trảo đâm xuyên ngực Tiểu Thiên nhưng bàn tay của hắn chỉ đâm xuyên gần phân nửa thì ngừng lại.

Sau đó hắn thu hồi trảo thủ của mình lại, Tiểu Thiên thấy động tác của Chân Thân như vậy nhưng cậu cũng không nương tay. Liền ngay lập tức rút mạnh tay mình ra và lùi về phía sau đứng cách Chân Thân tầm một trượng, trên tay của cậu lúc này là một quả cầu thủy tinh bảy sắc cầu vòng to gần bằng nắm đấm của cậu.

Quả cầu đó chính là Vũ Trụ Thể Nội của Chân Thân, nói đúng hơn chính là Vũ Trụ Thể Nội của những người đã đạt được cảnh giới như của Chân Thân hoặc Tiểu Thiên.

Chân Thân nhìn Vũ Trụ Thể Nội của mình trên tay Tiểu Thiên và nhẹ nhàng hít sâu một hơi rồi thở ra nhẹ nhàng, rồi hắn quay người ngồi xuống một mõm đá nhỏ nhìn về phía Tinh Cầu kìa

-Ngươi thấy hành tinh này chứ ?

Tiểu Thiên nghe Chân Thân hỏi thế thì bước đến nhìn hành tinh trước mặt mình, cậu chợt nhận ra đây chính là hành tinh mà cậu đã sống trong vô hạn kiếp luân hồi của mình.

-Hành tinh mà ngươi đã từng luân hồi đó chỉ là một bảng mô phỏng của hành tinh này mà ta đã tạo ra thôi.

-Hành tinh này chính là quê hương của ta, nó gọi là Trái Đất !

Tiểu Thiên kình ngạc nhìn sang Chân Thân, lúc này từ cái lỗ trên ngực Chân Thân dần dần lan ra những đường nứt vỡ.

-Ngươi biết cảnh giới hiện tại mà ta và ngươi nó có ý nghĩa như thế nào không ?

Tiểu Thiên nhẹ lắc đầu. Chân Thân sau đó chỉ về một địa điểm trên hành tinh, Tiểu Thiên nhìn theo phương hướng mà hắn chỉ tay, tại đó có một căn nhà nhỏ có một cặp vợ chồng cùng với một đứa con gái nhỏ.

Chân Thân nhẹ nhàng chụp lấy một khung ảnh trên tường tại ngôi nhà đó và đưa cho Tiểu Thiên

-Ngươi nhìn thấy gì bên trong ?

Tiểu Thiên nhìn vào khung ảnh trả lời

-Đây là ảnh chụp của một gia đình gồm hai vợ chồng đứng phía sau, ngồi phía trước chắc là bố mẹ chồng. Đây là ảnh chụp gia đình !

Chân Thân sau đó nhẹ mĩm cười, rồi điểm vào khung ảnh đấy một cái thì trên khung ảnh liền xuất hiện một em bé mập mạp trông có nét rất giống với Chân Thân. Tiểu Thiên ngay lập tức nhìn về phía Chân Thân và dường như hiểu ra được điều gì đó, Chân Thân sau đó nói tiếp

-Khi ngươi đạt được cảnh giới này thì cũng chính là lúc Vũ Trụ của ngươi sẽ xoá bỏ ngươi khỏi ký ức của người thân, nó sẽ xoá bỏ ngươi khỏi mọi thứ, khỏi dòng thời gian ... !

-Vì nó không còn đủ khả năng để chứa đựng được ngươi nữa !

-Cảnh giới này không phải Thánh Nhân mà chính là Cô Độc !

-Cảnh giới này cũng chính là cái chết chân chính của ngươi !

-Ngươi hoàn toàn có thể thay đổi được điều này nhưng mà ... Haizzz !

Nói xong Chân Thân đứng dậy và quỳ xuống lạy liên tiếp ba lạy rồi đứng dậy, sau đó hắn thay đổi phương hướng nhìn vào một nơi rồi nhẹ mĩm cười. Lúc này thân thể của hắn đã bị phủ kín bởi những vết nứt, Tiểu Thiên nhìn vào Vũ Trụ Thể Nội của Chân Thân rồi bóp mạnh khiến nó tan vỡ.

Chân Thân vẫn luôn nhìn về phương hướng đấy, các vết nứt càng lúc càng dày đặc và rơi xuống. Thân thể hắn ngay lặp tức vụn nát, trước khi tan vở Chân Thân nhẹ nhàng nói

-Heo !!!

Bình Luận (0)
Comment