Chiến Soái Tiêu Thanh

Chương 377

Chương 377

 

“Cuối cùng, chờ đến lúc hang ổ của bọn chúng bị đánh tan rã lập tức phải người nhân cơ hội thu lưới diệt sạch thương hội Hạ Quốc!”

 

“Tuyệt! Kế hoạch của Thần soái quá hay, bây giờ tôi lập tức bố trí người mau chóng đi hành động!”

 

Tám giờ tối tại nhà Lý Mẫn Hạo. Dưới sân, một chiếc Mercedes tiến đến.

 

Một ông lão mặc quần áo luyện võ tầm bảy mươi tuổi thong thả từ trên xe bước xuống. Tinh thần phấn chấn, trong tay xoa hai quả cầu bằng thép. Bước chân vững vàng tiến vào phòng khách.

 

“Ha ha!”

 

Lý Mẫn Hạo cười lớn bước ra nghênh đón. Mời đọc truyện trên truyen99.vip “Ngày ngày mong ngóng cuối cùng cũng có cơ hội gặp được ông, đại sư Lỗ, nghe danh ông đã lâu, tôi thật sự rất mong chờ lần gặp mặt này.”

 

Sau một trận hàn huyên tâm sự, đại sư Lỗ nói: “Cậu chủ Tống Tuấn Cơ đâu rồi?”

 

“Haizz, bị người khác đá vào chỗ hiểm. Đi đường cũng kêu khóc ầm ĩ, hiện tại vẫn còn nằm trên giường kia.”

 

Lý Mẫn Hạo giận dữ thở dài: “Đưa tôi đi xem cậu chủ Cơ đi.”

 

Lỗ Thiên Tuấn nói.

 

Sau đó, ông ta được Lý Mẫn Hạo mời đến phòng riêng của Tổng Tuấn Cơ.

 

“Đại sư Lỗ, ông xem! Ông nhất định phải báo thù cho tôi!”

 

Khuôn mặt Tổng Tuấn Cơ đầy vẻ đáng thương.

 

Lỗ Thiên Tuấn tức giận bất bình nói: “Cậu chủ Cơ yên tâm, cậu chỉ cần nói cho tôi địa chỉ của tên đó, bây giờ tôi sẽ đến đạp nát của quý của nó, sau đó để Lý Tế Thế chữa trị cho cậu, như vậy Cậu chủ Cơ sẽ có thể lần nữa trở lại làm đàn ông!”

 

“Tốt tốt tốt!”

 

Tống Tuấn Cơ hết sức vui mừng, nói: “Tên đó hiện đang ở bệnh viện số một thành phố, phòng bệnh cao cấp số một trăm tám mươi sáu, đại sư Lỗ mau giúp tôi đi đạp nát của quý của nó. Nhân tiện chặt đầu của nó xuống, làm bóng cho tôi giải trí.”

 

“Đi, bây giờ tôi lập tức xuất phát!”

 

Lỗ Thiên Tuấn là người tập võ, tính tình tương đối nóng nảy, nói đi là đi nhưng bị Lý Mẫn Hạo giữ chặt lại.

 

“Đại sư Lỗ, ông đừng vội ra tay, khoảng thời gian này không tiện để hành động, vả lại cũng chưa chắc chắn mục tiêu đã quay lại phòng bệnh hay chưa, để tôi sắp xếp người qua xem xét một chút, xác định anh ta ở trong phòng bệnh. Rạng sáng tầm một hai giờ chúng ta đi cũng chưa muộn.”

 

Đại sư Lỗ gật đầu.

 

“Vậy ông mau phải người đi điều tra một chút.”

 

Lý Mẫn Hạo lập tức cho Hàn Quang Đông đi điều tra.

 

Ở nhà họ Mục. Mời đọc truyện trên truyen99.vip “Ha ha!”

 

Mục Hải Long nghe xong điện thoại của Hàn Thanh Văn, phấn khích nở nụ cười.

 

“Hải Long, có chuyện gì mà vui vẻ như vậy?”

 

Lý Nam Hương hỏi.

 

Mục Hải Long nói: “Vừa nãy cậu Hàn gọi điện thoại tới cho tôi, thương hội Hạ Quốc đêm nay sẽ có hành động. Để chúng ta đến bệnh viện xem bọn Tiêu Thanh có đang ở bệnh viện hay không, nếu như ở đấy, sáng sớm ngày mai, chúng ta có thể nghe đến tin tức bọn người Tiêu Thanh chết. Với lại cả nhà chú Hai, chỉ sợ đều phải.

 

 

Anh ta dơ tay lên làm động tác cắt cổ.

 

“Quá tốt rồi!”

 

Lý Nam Hương vô cùng phấn khích.

 

“Đừng để bà cụ biết. Chúng ta cùng nhau đi, lấy lý do mời cả nhà chủ Hai tham gia tiệc mừng chúng ta thăng chức. Đi xem một chút Tiêu Thanh bọn họ có ở bệnh viện hay không”

 

Sau đó Mục Hải Long, Lý Nam Hương, và thím nhỏ, ba người cùng tiến về bệnh viện.

 

Trong phòng bệnh.

 

“Bố, mẹ, hai người cảm thấy thế nào?”

 

Mục Thiên Lam hỏi.

 

Ngô Tuệ Lan cười nói: “Nam thần đúng thật là nam thần, sau khi được ông ấy châm cứu rồi đắp thảo dược, bây giờ mới qua hai ngày, mẹ đã cảm thấy chân có cảm giác trở lại. Cảm thấy chỗ bị gãy xương dần khép lại, cái loại cảm giác này rất kỳ diệu, rất khó để diễn tả bằng lời.”

 

“Tóm lại, nam thần nói với mẹ trong vòng chín ngày có thể xuống đất đi lại. Vậy nhất định có thể xuống đất đi lại, mẹ lại có thể tiếp tục lên quảng trường nhảy cùng mọi người rồi. Ha ha ha…”

 

Bà cười rất vui vẻ.

 

Mục Thiên Lam, Tiêu Thanh, Mục An Minh, Mục An Phong, thấy vậy cũng đều vui vẻ theo.

 

Đúng lúc này, một thanh âm truyền đến.

 

“Chỉ tiếc là dù dì có thể nhảy quảng trường, dì cũng không dám ra ngoài nhảy, với lại nhà của các người bị phá hủy thành như vậy, các người cũng không có nhà để ở, thật tội nghiệp.”

 

Rõ ràng người đến là Lý Nam Hương, Mục Hải Long và thím nhỏ.

 

Ngô Tuệ Lan lập tức giận dữ nói: “Các người lại tới chọc tức tôi có phải không?”

 

“Dì Lan, sao bụng dạ dì lại hẹp hòi như vậy.”

 

Mục Hải Long đắc ý cười nói: “Hôm nay chúng tôi tới đây là muốn nói cho dì biết một tin, chúng tôi đã mua căn nhà Bảo Đỉnh Quốc Tế kia rồi, bây giờ đã thu dọn sạch sẽ, hai ngày nay cũng đã đem hai căn kia nối thông, đồ dùng trong nhà mấy ngày nữa cùng sẽ đem vào, cho nên đã chọn xong thời gian tổ chức tiệc tân gia, tám ngày nữa sẽ tổ chức tiệc, đến lúc đó dì và cả nhà nhớ phải đến tham dự đấy”

Bình Luận (0)
Comment