Chàng Rể Tỷ Phú

Chương 704

Triệu Hùng an ủi cô giúp việc Chu Dĩnh vào cậu, quay về phòng tắm.

Đến lúc giữa trưa, Triệu Hùng nhìn thấy con gái Dao Châu, Thẩm Văn Hải và Tần Tần Linh, hình như mỗi người đều ăn không ít cơm, nhìn thấy trong mắt tràn ngập sự vui vẻ.

Nếu như chỉ huấn luyện cho mỗi con gái Dao Châu, Dao Châu có thể sẽ vì tuổi nhỏ, không thể kiên trì được, Nhưng có Thẩm Văn Hải và Tần Tần Linh giúp đỡ, mấy ngày nay con gái đã thay đổi rất nhiều.

Triệu Hùng nhìn thấy cô em vợ Lý Diệu Linh không xuống ăn cơm, hỏi cô giúp việc Chu Dĩnh: "Dĩnh, Diệu Linh đâu? Sao nó lại không xuống ăn cơm?"

"À, vừa nãy tôi gọi cô hai rồi. Cô ấy nói đang bận, đợi lát nữa rồi ăn."

Lý Quốc Lâm cho rằng con gái đang chơi game, cơm cũng không ăn. Tức giận mà nói với Triệu Hùng: "Triệu Hùng, con đi gọi Diệu Linh xuống ăn cơm đi. Con nhóc đó thực sự là càng ngày càng láo xược rồi, chơi game đến nỗi đảo lộn đen trắng hết rồi, cơm cũng không thèm ăn nữa."

Triệu Hùng đáp lại một tiếng, đứng dậy đi lên tầng vào phòng cô em vợ Lý Diệu Linh.

Sau khi gõ cửa hai tiếng, không thấy động tĩnh. Cẩn thận áp vào cánh cửa mà nghe, hình như Lý Diệu Linh đang nói cái gì đó ở trong phòng.

Triệu Hùng lập tức đẩy cửa đi vào phòng của cô em vợ Lý Diệu Linh.

Chỉ nhìn thấy Lý Diệu Linh đang giới thiệu vào điện thoại: "Sản phẩm trên tay tôi đây, là sản phẩm do nhà họ Miêu làm thủ công. Tinh khiết, thuần tự nhiên, loại bỏ vi khuẩn. Là sản phẩm được một người làm trung y lâu đời của nhà họ Miêu nghiên cứu chế tạo ra, hơn nữa còn được quốc gia cấp bằng sáng chế. Loại sản phẩm này vô cùng tốt, bạn có thể dùng nó để rửa mặt, đánh răng, khử khuẩn cho làn da cũng rất có hiệu quả. Hơn nữa giá cả cũng rất là dễ xinh, một món chỉ có ba mươi tệ. Hai món sẽ ship đến tận nhà, một hộp thì tặng kèm một món. Những người muốn mua, ấn vào link trên trang của tôi là được. Tôi sẽ dựa theo thứ tự trả tiền của mọi người mà chuyển hàng. Nhìn thấy chưa, nhưng thứ này đều là những phản ứng tốt của khách hàng, mọi người nhớ chỉ cần lên trang chủ ấn vào link là mua được."

Sau khi giới thiệu xong, Lý Diệu Linh chớp chớp đôi mắt đẹp đẽ, nhìn Triệu Hùng, cười nói: "Sao vậy anh rể?"

Triệu Hùng nhíu chặt mày, hỏi cô em vợ Lý Diệu Linh: "Diệu Linh, em đang làm gì vậy?"

"Đang bán hàng trên mạng đấy!" Lý Diệu Linh đắc ý mà nói: "Anh rể, vừa nãy em bán hàng trực tiếp, chưa đến một tiếng đồng hồ, liền có không ít khách đặt hàng rồi."

"Bán hàng trên mạng sao?"

"Đúng vậy! Sản phẩm ở nước ngoài, phải mua thay về. Một số sản phẩm tốt một chút, thì bán trên mạng, thông qua bán hàng trực tuyến. Anh rể, anh có biết hình thức tiêu thụ mới nổi này không? Thời đại thay đổi rồi, anh phải OUT rồi."

Triệu Hùng thực sự là chưa tiếp xúc với lĩnh vực này, không biết được trực tiếp trên mạng có thể bán hàng được. Nhưng mà, cô em vợ Lý Diệu Linh cũng xem như là làm việc đứng đắn, chung quy thì so với việc cô ấy ở nhà chơi game thì tốt hơn nhiều.

"Hàng của em là sản phẩm chính hãng sao? Hay là mấy sản phẩm hàng nhái, bị người tiêu dùng báo là không hay đâu!"

Lý Diệu Linh thề thốt: "Đương nhiên là sản phẩm chính hãng rồi. Anh rể, anh không hiểu cái này. Yên tâm đi, em trực tiếp nhận hàng, có đầy đủ giấy tờ. Nếu như em mà bán lời, thì sau này không cần phải lấy tiền tiêu vặt từ anh nữa."

Triệu Hùng cũng không tiếc chút tiền cho cô em vợ Lý Diệu Linh, nhưng mà muốn cho cô ấy có sự phát triển thật tốt.

Anh nói với vô em vợ Lý Diệu Linh: "Được, nếu như em cho rằng việc bán hàng qua mạng có thể kiếm được tiền, vậy thì cứ làm đi. Giờ thì đừng bán nữa, xuống tầng ăn cơm. Nếu không bố em sẽ dạy dỗ em đấy."

Lý Diệu Linh tắt trực tiếp trên điện thoại, từ trên giường bổ nhào về người Triệu Hùng.

Triệu Hùng tiếp được cô em vợ Lý Diệu Linh, đột nhiên bị cô nhóc lao đến như điên liền giật mình. Sau khi bỏ Lý Diệu Linh ra, nghiêm mặt mà dạy dỗ cô ấy: "Con nhóc này làm gì thế hả? Không biết hành động vừa nãy nguy hiểm thế nào sao?"

Lý Diệu Linh cười hi hi, nói: "Người ta vui vẻ mà! Anh rể, đến lúc nào thì vết thương của anh mới lành lại vậy? Sắc mặt anh có vẻ vàng vọt, giống như là bị bệnh ấy. Đều trở thành không đẹp trai nữ rồi!"

"Ý của em là, dáng vẻ trước đây của anh rất đẹp trai sao?"

Lý Diệu Linh đưa ngón út ra, cười hi hi: "Đẹp trai một xíu xiu này nè!"

Triệu Hùng vỗ lên mông Lý Diệu Linh một cái, quát với cô ấy: "Nhanh đi ăn cơm đi! Em mà không xuống, ông già sẽ tức điên lên đấy."

Lý Diệu Linh nhanh chóng nói: "Biết rồi!"

Lý Diệu Linh đi theo Triệu Hùng xuống tầng, Lý Quốc Lâm chửi bới Lý Diệu Linh một trận. Nói Lý Diệu Linh không chịu làm việc đàng hoàng, không biết học tập, cả ngày chỉ biết chơi game.

Điều làm cho Triệu Hùng cảm thấy khó hiểu đó là, cô em vợ Lý Diệu Linh lại không giải thích với Lý Quốc Lâm.

Anh thấy mình mà không nói gì nữa thì bữa cơm này khỏi ăn luôn rồi. Mấy đứa trẻ đều lần lượt bỏ đũa trong tay xuống, ngơ ngẩn mà nhìn chằm chằm.

Triệu Hùng nói với bố vợ Lý Quốc Lâm: "Bố vợ, bố nói oan Diệu Linh rồi, thực ra Diệu Linh nó…"

Lý Diệu Linh cắt đứt lời Triệu Hùng, nói với bố Lý Quốc Lâm: "Đúng là con đang chơi game, con chính là không có ý tiến thủ. Mọi người ngày ngày đều chửi con, có từng quan tâm con chưa? Cả ngày chỉ biết học với học, nhưng mà không phải ai cũng thi vào đại học được. Cũng không phải ai cứ học đại học thì mới có thể trưởng thành được!" Nói xong, "Bộp!" một tiếng, ném đôi đũa lên bàn, xoay người đi lên tầng.

Triệu Hùng vốn định đi lên tầng khuyên cô em vợ Lý Diệu Linh lại bị Lý Quốc Lâm bảo dừng lại.

Trong chốc lát này, Lý Quốc Lâm giống như là đã già đi mấy tuổi vậy, nói với Triệu Hùng: "Triệu Hùng, đừng có quản nó. Để cho con nhóc kia đổi cũng tốt!"

Triệu Hùng khuyên bố vợ Lý Quốc Lâm vài câu, ngẩng đầu lên nói với ba người Thẩm Văn Hải, con gái Dao Châu còn có Tần Tần Linh: "Không có chuyện của mấy đứa, ăn cơm tiếp đi!"

Sau khi ăn cơm xong, Triệu Hùng nhìn thấy Lý Quốc Lâm tự lăn bánh xe đi vào trong phòng bếp, đang nói với cô giúp việc Chu Dĩnh gì đó.

Sau đó, cô giúp việc Chu Dĩnh bưng một bàn ăn, bên trên có hai món ăn cùng một chén cơm.

Trong lòng Triệu Hùng cảm thấy buồn cười, bố vợ Lý Quốc Lâm thực sự là một người mạnh miệng mà mềm lòng. Vừa nãy còn chửi cô em vợ Lý Diệu Linh dữ dằn như vậy. Vừa chớp mắt, liền bảo cô giúp việc Chu Dĩnh đưa cơm lên cho Lý Diệu Linh rồi.

Sau khi ăn cơm xong, Triệu Hùng sắp xếp cho ba đứa trẻ đi học văn hóa. Vừa mới ăn cơm xong, không thích hợp đi vận động. Sau đó anh đi đến phòng của cô em vợ Lý Diệu Linh, nhìn thấy Lý Diệu Linh đang ăn cơm rất nhiệt tình.

Triệu Hùng ngồi một bên giường, hỏi cô em vợ Lý Diệu Linh: "Diệu Linh, vừa nãy lúc bố dạy dỗ em, sao em lại không giải thích?"

"Em mới không thèm giải thích. Trong mắt bọn họ, em chỉ là một kẻ bỏ đi chỉ biết ngồi ăn chờ chết. Anh rể, anh đừng có nói với chị em là em đang bán hàng qua mạng nhé. Em muốn thành công rồi mới để cho chị em và bố mẹ vui vẻ. Nếu như thất bại, bọn họ cũng không cười nhạo em. Vì vậy, em muốn thành công rồi mới nói cho bọn họ."

Triệu Hùng nghe thấy lời của Lý Diệu Linh, khóe miệng lộ ra nụ cười.

Anh vẫn luôn cảm thấy mặc dù cô em vợ Lý Diệu Linh luôn rất tùy hứng, cũng không nghe lời. Nhưng cô nàng Lý Diệu Linh này lại rất lương thiện, chỉ cần người ngay không sợ bóng ngã, sớm muộn gì cũng sẽ trở nên tốt thôi. Vì vậy, Triệu Hùng vẫn luôn không từ bỏ Lý Diệu Linh.

Chuyện hôm nay, thực sự là nằm ngoài dự đoán của Triệu Hùng, thực sự làm cho anh thay đổi ánh nhìn với cô em vợ Lý Diệu Linh.

Mặc kệ cho Lý Diệu Linh thành công cũng tốt, thất bại cũng được! Chung quy, cô ấy có thể từ không làm việc gì đứng đắn, đi đến con đường này, Triệu Hùng cũng sẵn lòng tiếp tục giúp cô ấy.

Lúc này, điện thoại Triệu Hùng vang lên.

Anh nhìn thấy là Trần Văn Sơn gọi điện đến, lập tức đi đến bên cửa sổ rồi bắt máy.

"Văn Sơn, có chuyện gì không?"

"Cậu chủ, anh có còn nhớ vợ của Trọng Ảnh, An Như không?" Trần Văn Sơn hỏi.

"Vẫn nhớ! Sao vậy?"

Trần Văn Sơn nói: "Không phải lần trước anh nói An Như không phải là một người phụ nữ đơn giản sao? Tôi đã điều tra ra rồi."

Triệu Hùng nghe thấy liền vừa mừng vừa sợ.

"Nói nhanh lên, cô ta có lai lịch như thế nào?"

"Anh Như là con gái của một nhà có tiền ở thành phố Vân Sơn, tỉnh Sơn Lâm, sau khi cô ta đào hôn, thì chạy đến Hải Phòng, Trọng Ảnh đã cứu cô ta."

"Đào hôn?" Triệu Hùng nghe thấy, vẻ mặt liền hiện lên sự hoảng hốt.

Lần đầu tiên anh gặp An Như, liền nhìn ra được An Như xuất thân từ nhà có tiền. Xem ra, suy đoán của mình không hề sai."

"Văn Sơn, người mà An Như đào hôn có lai lịch thế nào?"

"Có chút không ổn, là con trai của nhà giàu nhất thành phố Vân Sơn. Nhưng mà, cậu con trai đó là một tên não tàn, không những đau đầu, mà chỉ số thông minh còn giống hệt như một thằng ngốc. Vì vậy, mặc dù trong nhà có tiền, nhưng không ai muốn gả cho con trai của nhà giàu nhất thành phố Vân Sơn."

"Bọn họ bỏ qua cho An Như sao?" Triệu Hùng hỏi.

"Hoàn toàn ngược lại, bọn họ đã tìm đến phía bắc rồi. Nhà giàu đó có thế lực rất mạnh, tôi lo là Trọng Ảnh sẽ gặp nguy hiểm."

Sau khi Triệu Hùng nghe thấy Trần Văn Sơn nói, nói với Trần Văn Sơn: "Văn Sơn, cậu đẩy lui chuyện của ngày mai đi. Ngày mai chúng ta đi đến nhà Trọng Ảnh!"

"Được, nhưng anh phải xuống bếp nấu ăn." Trần Văn Sơn nhân cơ hội mà lợi dụng.

Triệu Hùng cười cười, nói: "Tên nhóc này thực sự biết lừa đảo mà. Được, chuyện này, chúng ta phải nói cho Trọng Ảnh biết."
Bình Luận (0)
Comment