Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 929


Lương Huyền Mi đĩnh đạc nói, những lời của cô ấy lập tức thu hút được tiếng reo hò của một bộ phận đệ tử.

Một số đệ tử âm thằm siết chặt nắm đám, khoé mắt đỏ bừng, trên mặt tràn đầy vẻ tức giận.

Rõ ràng, những lời của Lương Huyền Cơ đã chạm đến đáy lòng của bọn họ…
Sắc mặt của Huyết Nham và những trưởng lão khác đều trở nên khó coi.

Vẻ mặt của đảo chủ đảo Vong Ưu cũng vô cùng mắt tự nhiên.

Khi lời của Lương Huyền Mi vừa nói xong, các đệ tử có mặt tại hiện trường đã sôi sục.

“Diên Nữ sư tỷ nói rất đúng! Dựa vào cái gì chứ? Chúng tôi đến đây để học võ, không phải đến đây để làm nô lệ cho các người.


Tại sao chúng tôi phải chịu khổ sở như: vậy?”
“Đúng vậy, tôi muốn về nhà, nhưng lại không để tôi đi!
Buộc tôi phải làm việc cho bọn họ! Thật là quá đáng!”
“Đảo Vong Ưu có thể ức hiếp người khác như vậy sao?”
“Tôi đã đến đảo Vong Ưu được năm năm rồi, đến nay tất cả các công phu học được đều là những động tác võ thuật vô dụng, so với công phu mà các đệ tử nội đảo học được quả thực là khác xa một trời một vực!”
“Năm năm của cậu thì có là gì chứ? Tôi đã học mười năm rồi, nhưng lại không thể đánh bại đệ tử nội đảo mới chỉ học một năm công phu!”
“Điều này thật là quá đáng!”
“Người của đảo Vong Ưu hoàn toàn không muốn đem thực học truyền thụ cho chúng tôi! Bọn họ chỉ muốn coi chúng tôi làm nô lệ mà sai khiến!”
“Dựa vào cái gì mà chúng tôi phải là người hạ đẳng chứ2”
“Chúng tôi có ở đây cả đời, cũng không thể học được bản lĩnh thực sự!”
“Đúng vậy, chúng tôi không làm nữa! Rời đảo! Tôi muốn rời đảo!”
“Đúng vậy, tôi muốn rời khỏi đảo Vong Ưu!”
“Rời khỏi đảo Vong Ưul”
“Rời khỏi đảo!”
Các đệ tử ngoại đảo không thể chịu đựng được nữa, lần lượt gào thét, lên giọng hét lớn.

Sắc mặt các trưởng lão thay đổi rõ rệt.

“Các cậu bình tĩnh lại một chút, bình tĩnh một chút! Mọi chuyện không như các cậu nghĩ!” Huyết Nham vội vàng lên tiếng giải thích.

Nhưng không ai nghe lời của ông ta, ngược lại càng khiến cho cảm xúc của mọi người càng ngày càng kích động hơn.


Hiện trường không thể kiểm soát được.

Vẻ mặt của đảo chủ đảo Vong Ưu trở nên lạnh lùng.

Ông ta biết, tất cả những chuyện này đều là kiệt tác của Lâm Dương, nghiền răng nghiền lợi nhìn Lâm Dương hỏi, “Lâm Thiên Kiêu, cậu rốt cuộc muốn thế nào?”
“Tôi thực sự không có hứng thú lắm với Thiên Kiêu Lệnh.

Nếu như tôi muốn, trên tay tôi chắc chắn sẽ không chỉ có một tắm Thiên Kiêu Lệnh.

Thực ra, tôi rất đánh giá cao tính cách sẵn sàng đặt cược và chịu thua của Huyết Trường Phong.

Rất hợp ý tôi, nhưng anh ta bắt nạt em gái tôi, còn ông vẫn bao che cho anh ta, dung túng anh ta, càng muốn phá vỡ quy tắc không thừa nhận kết quả của cuộc quyết đấu, cưỡng hành giữ lấy Thiên Kiêu Lệnh, đã như vậy! Tôi sẽ cho ông hai sự lựa chọn! “
“Hai lựa chọn nào?” Đảo chủ đảo Vong Ưu vội vàng hỏi.

Lại nghe tháy Lâm Dương hạ giọng: “Một! Lập tức bảo Huyết Trường Phong xin lỗi em gái tôi và giao ra Thiên Kiêu Lệnh! Như vậy, tôi sẽ rời đảo ngay lập tức! Hail Tôi sẽ giết Huyết Trường Phong và tự mình lấy lại Thiên Kiêu Lệnh!”
Lời này vừa dứt, toàn bộ người có mặt đều kinh ngạc Hơi thở của tất cả các trưởng lão cũng đông cứng lại.


Đảo chủ của đảo Vong Ưu càng vô cùng kinh ngạc hơn.

Về phần Huyết Trường Phong, nắm đấm của anh ta đã siết chặt lại, nhưng rất nhanh sau đó đã buông lỏng ra, người không khỏi lui về phía sau một bước.

Anh ta…đã sợ rồi…
Sau khi giao đấu với Lâm Dương, anh ta đã ý thức được khoảng cách giữa mình và anh.

Huyết Trường Phong hiểu rõ, nều như Lâm Dương thật sự: muốn giết mình, nhất định có thể làm được.



Bình Luận (0)
Comment