Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2886

Chương 2886:

Lão Cửu cau mày, lạnh lùng nói: “Thật đúng là có kẻ không sợ chết!”

Dương Chấn nheo mắt bảo: “Không ngờ phủ Hoài Thành có sức ảnh hưởng mạnh như vậy, nơi này đã cách phủ Hoài Thành rất xa rồi mà vẫn có thể sai khiến người ở đây”.

“Két!”

Đúng lúc này,Hoài Lam bỗng đạp phanh gấp, xe trôi đi một đoạn rồi vững vàng dừng ngay giữa đường.

Hoài Lam nhìn mấy chiếc xe chản ngay phía trước, säc mặt nhợt nhạt đi, cô ta nói: “Trước sau đều đã bị chặn rồi”.

Ánh mắt Dương Chấn lóe lên một tia sáng lạnh, anh nói: “Nếu đám người này đã thích xía vào việc của người khác như thế thì hãy khiến cho bọn họ trả một cái giá thật đắt”.

Vừa dứt lời, anh đã mở cửa xe bước xuống.

Lão Cửu cũng xuống xe theo, bám sát sau Dương Chấn, cảnh giác quan sát tình hình xung quanh.

Lúc này, trong đoàn xe chăn phía trước mặt bọn họ có đến mười mấy cao thủ mang hơi thở võ thuật cực mạnh, sau lưng bọn họ cũng có mười mấy cao thủ như thế.

Tất cả đều là những cao thủ Siêu Phàm Cảnh, đặc biệt, tên cao thủ cầm đầu nhóm người chăn trước còn là một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ.

Trong đám người này, tuy kẻ mạnh nhất chỉ có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ nhưng bọn họ rất đông, còn bên Dương Chấn, Hoài Lam chỉ có thực lực Siêu Phàm Tam Cảnh đỉnh phong, còn chưa đủ tư cách tham dự trận chiến này.

Chỉ với Dương Chấn và lão Cửu mà muốn nhanh chóng giải quyết hơn hai chục tên cao thủ Siêu Phàm Cảnh, thật không phải chuyện dễ dàng gì.

“Mày chính là Dương Chấn, kẻ bị thành chủ Hoài Thành phát lệnh đuổi giết?”

Lúc này, tên cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ cầm đầu nhóm trước mặt nhìn chăm chăm vào Dương Chấn, hỏi.

Dương Chấn cũng nhìn đối phương, nghiêm túc nói: “Tôi và ông đây không thù không oán, ông làm thế này là có ý gì?”

Tên cao thủ cầm đầu cười nhạt: ‘Mày nói xem bọn tao có ý gì?”

Khí thế võ thuật trên người lão Cửu lập tức tràn ra, ông lão lạnh lùng nói: ‘Không muốn chết thì cút khỏi mắt tôi ngay, bằng không, tôi không ngại diệt sạch các người!”

Chỉ có điều, hơn hai chục tên cao thủ không một kẻ lùi bước.

Tên cao thủ cầm đầu kia nhìn chòng chọc vào lão Cửu, cười lạnh một tiếng, nói: “Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong? Thú vị đây! Đinh Xương này đang muốn thử xem, chênh lệch giữa Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ với Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong lớn đến đâu”.

Vừa dứt lời, khí thế trên người lão ta cũng bùng nổ.

Những cao thủ khác đều thả hơi thở võ thuật của mình ra, giây lát, toàn bộ không gian tràn ngập những luồng uy lực võ thuật vô cùng khủng khiếp.

Ngay cả lão Cửu cũng phải cực kì căng thẳng, ông lão có thể cảm nhận được áp lực đến từ trên người Đinh Xương, điều này chứng tỏ, tuy kẻ trước mắt kia chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ nhưng lại có thể phát huy sức chiến đấu ngang với cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, bằng không, kẻ này sẽ không thể khiến ông lão cảm nhận được áp lực.

Dương Chấn cũng nhìn Đinh Xương, nói: ‘Tôi thấy các người cũng không phải cao thủ của Hoài Thành, vậy thì vì sao phải ngăn cản chúng tôi?

Hản các người cũng biết, ngay cả thành chủ Hoài Thành cũng chưa thể giữ chân chúng tôi được, các người có chắc muốn giữ chúng tôi lại không?”

Bình Luận (0)
Comment