Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 523

CHƯƠNG 523

Nghĩ đến đây, người nhà họ Châu đều tái mặt.

Đúng lúc này, cánh cửa nhà họ Trần từ từ mở ra, một khúc nhạc chúc mừng sinh nhật du dương vang lên, cũng là lúc báo trước buổi tiệc mừng thọ lần thứ 70 của ông cụ Trần chính thức được bắt đầu.

Một người đàn ông lớn tuổi mặc bộ trang phục thời Đường màu đỏ chậm rãi bước ra, đó chính là gia chủ nhà họ Trần, tên Trần Thiên Thành.

Ông ta không hề biết những chuyện đã xảy ra trước bữa tiệc mừng thọ, gương mặt hồng hào nhìn toàn bộ khán phòng, to giọng nói: “Cảm ơn các vị đã bỏ thời gian quý báo của mình đến đây tham dự bữa tiệc mừng thọ của tôi, tôi thật sự vô cùng cảm kích!”

Dưới sân khấu vang lên những tràng pháo tay như sấm, tiếp theo đó là khâu tặng quà.

Lúc này Trần Lân cũng đã rửa mặt đi ra, lúc đi ngang qua bàn của nhà họ Châu, trong mắt bỗng chốc lóe lên sát ý nồng đậm.

Nhưng anh ta cũng không nổi giận, bởi vì hôm nay là tiệc mừng thọ lần thứ 70 của ông nội, những chuyện khác đều là mấy chuyện nhỏ nhặt không đáng kể.

“Ông nội, đây là bức tranh “cây thông chào mừng” mà cháu dùng một số tiền rất lớn để nhờ bạn mời người vẽ đấy ạ.”

Trần Lân lấy ra một bức tranh phong cảnh núi non hùng vĩ, hào hứng nói: “Cháu chúc ông nội gặp thật nhiều may mắn, nhiều điều tốt đẹp trong cuộc sống và sống lâu bên con cháu!”

Trần Thiên Thành nhận lấy bức tranh phong cảnh, quan sát tỉ mỉ rồi cười nói: “Ha ha, được lắm, núi hùng vĩ, mây bồng bềnh. Thực sự là một bức tranh cực phẩm, ông nội rất thích.”

Tất cả mọi người đều biết ông cụ Trần thích viết chữ và vẽ tranh, món quà này của Trần Lân quả thật rất vừa ý ông cụ Trần.

Sau đó, người của các gia tộc lớn ở Thượng Thành cũng tới tặng quà sinh nhật, mỗi món quà đều đắc sắc ra miếng nhưng đều bị ông cụ Trần lạnh nhạt bỏ qua một bên.

“Cảm ơn những món quà của các vị, bữa tiệc mừng thọ hôm nay, tôi hy vọng mọi người sẽ coi nhà họ Trần như là nhà của mình, ăn ngon, uống khỏe, vẹn toàn.”

Các gia tộc lớn cũng lần lượt đến nâng ly chúc mừng, ông cụ Trần cũng không từ chối, uống hết sạch.

Hết bàn này đến bàn khác kính rượu, sắp tới sẽ đến lượt nhà họ Châu.

Trái tim người nhà họ Châu đã vọt đến cổ họng.

“Nhà họ Diệp đến rồi!”

Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng hét.

Một thanh niên tuấn tú mang theo một đám người bước vào nhà họ Trần, chính là Diệp Kình Hiên.

Nhưng ánh mắt của Vương Nhất không đặt trên người Diệp Kình Hiên, mà là cô gái bên cạnh Diệp Kình Hiên.

Mái tóc uống gợn sóng tôn lên vẻ quyến rũ nữ tính, đôi mắt đào hoa phóng điện khiến tất cả những người đàn ông có mặt tại đây đều như bị ma nhập, không thể không nhìn về phía cô ta.

Cô ta mặc một chiếc váy đỏ dài đến mắt cá chân, xẻ tà rất cao để lộ hai chân trắng nõn, cô ta mỉm cười quyến rũ giống y như hồ ly tinh.

“Là cô ta!”

Vương Nhất nheo mắt, Lý Mộng Đình ngồi bên cạnh không nhịn được kêu thành tiếng, hai mắt trợn tròn.

Cô gái với mái tóc gợn sóng và mặc chiếc váy đỏ này không ai khác chính là cô gái lái chiếc xe thể thao giống Lý Mộng Đình và giơ ngón tay giữa về phía họ.

Vương Nhất chỉ liếc mắt một cái liền thu hồi ánh mắt.

Bình Luận (0)
Comment